Thứ Hai, 31 tháng 10, 2011

7 tỷ & Đáp lễ

Họ không có gì đáp lễ, và như thế, ông mới thật có phúc: vì ông sẽ được đáp lễ trong ngày các kẻ lành sống lại. (Mt 14,14)

Quỹ Dân số Liên Hiệp Quốc (UNFPA) sáng 27-10 đã họp báo tại Hà Nội công bố sự kiện dân số thế giới sẽ đạt 7 tỉ người vào ngày 31-10 tới và ra lời kêu gọi mọi người hãy dựa vào nhau cùng chung sống.
Người dân thứ 1 tỉ trên trái đất xuất hiện vào năm 1804. Chỉ hơn một thế kỷ sau đó, dân số thế giới đã đạt 2 tỉ người năm 1927 và 3 tỉ người năm 1959, 4 tỉ người năm 1974, 5 tỉ người năm 1987, 6 tỉ người năm 1998 và sau 13 năm nay, thế giới đã thêm 1 tỉ người.
Với tốc độ tăng dân số như hiện tại, mỗi năm, dân số toàn cầu sẽ tăng thêm khoảng 78 triệu người, chủ yếu ở các nước kém phát triển. UNFPA khuyến cáo tăng dân số sẽ làm tăng khoảng cách giàu nghèo, bất bình đẳng giới và nguy cơ mất an ninh lương thực, thiên tai…

http://nld.com.vn/20111028121932459p0c1002/the-gioi-co-7-ti-nguoi.htm


Hôm nay dân số toàn cầu đạt 7 tỷ người. Những hệ lụy của tình trạng dân số tăng nhanh và đông đúc là gì? Liệu trái đất có nuôi nổi chúng ta?
Mốc dân số thế giới:
1 tỷ - 1804
2 tỷ - 1927
3 tỷ - 1959
4 tỷ - 1974
5 tỷ - 1987
6 tỷ - 1999
7 tỷ - 2011
Nguồn: UNFPA

Những mảnh đời rổ rá: Người đàn bà sửa xe
TT - Chồng bị căn bệnh không nhấc nổi tay chân. Con thì đứa ngẩn ngơ, đứa sinh hoạt không bình thường. Lẽ ra phải chấp nhận cuộc đời “rổ rá” trong xó bếp, chị vươn ra cái lán sửa xe ở đầu hẻm rồi treo lên đó số điện thoại của mình để có thể sửa xe 24/24 giờ trong ngày.
Khi chồng không còn nhấc tay lên được, chị lén đi học nghề điện để vượt xó bếp mà lo cả công việc của đàn ông trong nhà. Giữa cuộc đời, chị thấy mình vui vì trong từng ngày chị đã sống với chồng con đến hết cả tâm tình và sức lực của mình. Chị tên là Trần Thị Nghiêm, ở phường Bình Đức, thành phố Long Xuyên, An Giang.
...Bệnh chồng ngày càng nặng hơn, đập con muỗi trên tay cũng phải kêu con. Những hồ nuôi ếch anh đắp đành phải nhường lại cho người khác. Chẳng muốn ngồi chơi không, anh cạy cục chế chiếc xe ba bánh rồi đi bán vé số khắp nơi để kiếm tiền. Tới lúc không thể điều khiển xe chạy theo ý mình được nữa, anh ở nhà bày cho tui sửa xe máy.
Tuy sức khỏe ngày càng yếu nhưng chồng tui giỏi lắm, những việc của người đàn ông trong nhà anh đều cố gắng đảm đương. Những việc như sửa điện tui có thể làm được thay chồng nhưng lúc nào anh cũng nói: “Để anh, mai mốt muốn làm cũng không được”. Tui hiểu chồng đang cố gắng sống có ích từng ngày nên càng thương anh hơn.

Có hôm cái cầu chì bị cháy, anh bảo tui đỡ đứng dậy để sửa nhưng tay cứ cứng đờ. Anh hét lên rồi khóc, la tui om sòm. Đó là lần đầu tiên từ khi biết mình mang bệnh anh khóc trước mặt tui. Tui biết chồng mình nhiều lần yếu lòng lắm, nhưng lúc nào cũng tỏ ra vui vẻ để vợ con khỏi lo lắng.
Tui thay anh làm nghề sửa xe, mấy việc vá, bơm, thay ruột tui làm được ngay nhưng mấy khoản máy móc thì cứ loay hoay hoài. Sợ anh lo tui cứ gật đầu ra vẻ hiểu mỗi lần anh chỉ, nhưng thật ra đàn bà học mấy cái khoản đó đâu dễ. Mỗi lần tui sửa xe anh đều ngồi bên cạnh chỉ cho tui, phụ làm mấy việc nhẹ như bơm bánh xe, nhặt con ốc đưa cho vợ. Làm việc mà có vợ có chồng, những mệt nhọc dường như tiêu tan đâu hết.
Đêm, cứ hễ có người gọi điện thoại kêu sửa xe là anh lại thức dậy, lăn xe ra lán ngồi cùng tui. Anh sợ đêm hôm tui gặp nguy hiểm. Có bóng chồng ngồi bên cạnh tui cũng thấy vững dạ hơn.
Nhiều người cứ hỏi tui “Sao chồng bị bệnh vậy mà lúc nào cũng thấy chị cười vui vẻ?”. Ừ thì cười, tui không thể khóc được. Cũng như chồng tui dù đi không vững vẫn cố làm chỗ dựa cho vợ con. Chồng tui có được mấy ngày còn nhận ra vợ con nữa đâu. Vợ chồng gây gổ, nhiếc móc nhau làm chi. Tui biết một ngày nào đó chồng mình sẽ ra đi nên bây giờ mất gì mà không cười để anh được vui vẻ chứ!

Người khuyết tật sẽ được ưu tiên xét tuyển đại học
TT - Theo dự thảo thông tư liên tịch chính sách ưu tiên về giáo dục đối với người khuyết tật, người khuyết tật có thể được miễn, giảm một số môn học, hoặc nội dung và hoạt động giáo dục mà họ không có khả năng tham gia. Việc đánh giá kết quả học tập, rèn luyện của người khuyết tật theo nguyên tắc động viên, khuyến khích sự nỗ lực, tiến bộ.
Người khuyết tật được ưu tiên nhập học tại các cơ sở giáo dục mầm non, tiểu học, THCS ngoài địa bàn cư trú. Với các trường THPT, TCCN, ĐH-CĐ, hiệu trưởng căn cứ vào tình trạng sức khỏe và hoàn cảnh của người khuyết tật để quyết định nhận vào học theo hình thức xét tuyển đối với người khuyết tật nặng và ưu tiên (cộng nhiều nhất 1,5 điểm) đối với người khuyết tật nhẹ.
Dự thảo trên cũng quy định giảm 30-50% hoặc 70% học phí đối với người khuyết tật học tại các cơ sở giáo dục thuộc hệ thống giáo dục quốc dân và trung tâm phát triển giáo dục hòa nhập công lập. Ngoài ra, người khuyết tật học tập trong các cơ sở giáo dục nói trên sẽ được hưởng 50-100% học bổng chính sách áp dụng đối với người tàn tật, khuyết tật.

http://tuoitre.vn/Giao-duc/462823/Nguoi-khuyet-tat-se-duoc-uu-tien-xet-tuyen-dai-hoc.html



Chủ Nhật, 30 tháng 10, 2011

Bạn và 7 tỷ người

Bạn và 7 tỷ người: bạn là số bao nhiêu?

Thế giới sẽ đón công dân thứ bảy tỷ trong vòng vài tuần tới. Sau khi có tốc độ tăng trưởng chậm trong hầu hết lịch sử loài người, số dân trên trái đất đã tăng hơn gấp đôi trong vòng 50 năm qua.
Bạn 57 tuổi, nam giới và nước của bạn là Việt Nam
Bạn là người số 2.712.517.167
Dân số nước bạn là 87.848.445
Tuổi thọ của bạn là 72.3 năm
Tương lai? Dân số toàn cầu sẽ còn tiếp tục tăng trong suốt cuộc đời bạn, và sẽ đạt ngưỡng 10 tỉ người vào năm 2083. Tuy nhiên, tỉ lệ tăng được cho là sẽ dần chậm lại. Phần lớn tăng trưởng này đang diễn ra tại các nước thuộc khu vực bạn đang sống, hay các nước đang phát triển.
Tuổi thọ cao hơn: Tỉ lệ sinh và tỉ lệ tử đang giảm xuống trong nhóm các nước khu vực bạn đang sống, có nghĩa là những người thuộc độ tuổi lao động như bạn sẽ phải gánh vác một lượng người cao tuổi ngày càng tăng. Đến năm 2050 chỉ có 4,6 người thuộc độ tuổi lao động gánh vác một người tuổi từ 65 trở lên trong khu vực bạn sống - giảm tới 63% so với năm 2000.
Cuộc chiến giành tài nguyên: Ước đoán rằng nhóm các nước giàu nhất sử dụng số tài nguyên lớn gấp hai tất cả các nước còn lại trên thế giới. Liên Hiệp Quốc tính rằng nếu xu hướng dân số và tiêu dùng hiện nay tiếp diễn, đến những năm 2030 phải cần đến hai Trái Đất mới gánh nổi chúng ta.
Bạn có biết? Trẻ em sinh ra bị thiếu cân ở các khu vực nông thôn trên thế giới nhiều gấp gần hai lần so với trẻ em sinh ra thiếu cân ở thành thị.

Khiêm tốn phục vụ

Trong anh em người làm lớn hơn cả, phải là người phục vụ anh em. (Mt 23,11)

Thái Lan: đê bao phía tây sông Chao Phraya sắp vỡ?
TTO - Nhà chức trách Thái Lan sáng 29-10 cảnh báo toàn bộ khu vực Thon Buri của thủ đô Bangkok có nguy cơ chìm trong lũ trong ba ngày tới, sau khi có dấu hiệu nước lũ sẽ phá vỡ tuyến đê bao phía tây sông Chao Phraya...
Nước tràn vào cung điện
Ngày 28-10, nước lũ đã tràn vào Đại cung điện ở Bangkok bất chấp các nỗ lực bơm nước và lập đê bao của quân đội nhằm giữ cho du khách có thể tiếp tục tham quan thắng cảnh du lịch nổi tiếng này.
Mực nước lũ tràn vào cung điện chỉ lên đến mắt cá chân nhưng là lời cảnh báo khi thủy triều dâng cao ở phía nam đang đẩy ngược dòng nước chảy từ phía bắc xuống khiến tuyến đê bao phòng hộ bên ngoài Bangkok có thể bị vỡ và gây ngập đến tận trung tâm thành phố.
Nước tràn vào cung điện
Ngày 28-10, nước lũ đã tràn vào Đại cung điện ở Bangkok bất chấp các nỗ lực bơm nước và lập đê bao của quân đội nhằm giữ cho du khách có thể tiếp tục tham quan thắng cảnh du lịch nổi tiếng này.
Mực nước lũ tràn vào cung điện chỉ lên đến mắt cá chân nhưng là lời cảnh báo khi thủy triều dâng cao ở phía nam đang đẩy ngược dòng nước chảy từ phía bắc xuống khiến tuyến đê bao phòng hộ bên ngoài Bangkok có thể bị vỡ và gây ngập đến tận trung tâm thành phố.
Nhà chức trách đã bắt đầu đào một con đường ở khu vực Phathum Thani vào hôm 28-10 để thông dòng nước chảy ra biển, trong khi chính quyền Bangkok đã đệ trình kế hoạch 11 điểm khẩn cấp để giảm nhẹ tình hình lũ lụt.
Đích thân Thủ tướng Yingluck Shinawatra đã thuyết phục cộng đồng địa phương ở Phathum Thani cho phép biến con đường này thành kênh đào để giúp thông nước giữa hai con kênh Rangsit và Hok Wa.
Tuy nhiên Bộ trưởng Giao thông Sukampol Suwannathat đã bác kế hoạch phá đại lộ để thông lũ và cho biết thay vào đó chính quyền sẽ khai thông các kênh đào có sẵn để đẩy mạnh dòng chảy.
Kế hoạch phá đại lộ được đề xuất vào hôm 27-10 do ông Ninnart Chaithirapinyo, phó chủ tịch Toyota Motor Thái Lan, đề xuất. Theo đó, năm tuyến đường ở đông Bangkok có thể biến thành kênh đào. Các con kênh được đào thẳng từ mặt đường để hướng nước lũ sang phía đông thủ đô rồi đổ ra vịnh Thái Lan. Năm con đường dự kiến được đào là Pracha Ruam Jai, Rat Uthit, Suwinthawong, Nimitr Mai và Ruam Phattana, với độ sâu 5-6m.
http://tuoitre.vn/The-gioi/462663/Thai-Lan-de-bao-phia-tay-song-Chao-Phraya-sap-vo.html


TP.HCM: Triều cường đạt đỉnh lịch sử
Chiều 28/10, đợt triều cường cuối tháng 10 dâng cao 1,56m, cao nhất trong vòng 50 năm qua, kết hợp với cơn mưa kéo dài gần 30 phút trên diện rộng đã gây ngập hàng loạt tuyến đường và khu vực dân cư trên địa bàn TP HCM.
Tại hầu hết các quận 2, 6, 8, 7, Bình Thạnh, Thủ Đức, đều xuất hiện các điểm ngập trên diện rộng, sâu từ 20-50cm. Nhiều tuyến đường lớn và đường hẻm như Điện Biên Phủ, Xô Viết Nghệ Tĩnh, Nguyễn Hữu Cảnh thuộc quận Bình Thạnh; Lương Đình Của của quận 2; bến Phú Định, Phạm Thế Hiển ở quận 8; Kha Vạn Cân, Tô Ngọc Vân thuộc quận Thủ Đức nước tràn vào nhiều nhà dân gây thiệt hại về tài sản. Hàng loạt cửa hàng, quán ăn phải đóng cửa sớm hoặc rơi vào tình trạng ế khách.
Do nước ngập lớn nên nhiều vụ va quệt, tai nạn cho người dân đi đường xảy ra, đặc biệt trước số nhà 3.061 đường Phạm Thế Hiển, phường 7, quận 8 đã xuất hiện một hố sâu rộng khoảng 50cm, người dân ở đây đã phải dùng bàn nhựa đặt lên vị trí có hố sâu để báo hiệu cho người điều kiển phương tiện trách nguy hiểm khi lưu thông.
Tương tự, một số tuyến đường như Huỳnh Tấn Phát, Trần Trọng Cung ở quận 7, nước cũng đã ngập từ 0,2-0,5m. Khu vực vòng xoay Hòa Bình, đường Lò Gốm ở quận 6 nước ngập sâu tới 0,4m. Hàng trăm phương tiện lưu thông qua đây đã bị chết máy, phải dắt bộ.
Theo Đài Khí tượng Thủy văn khu vực Nam Bộ, mực nước tại Trạm Phú An trên sông Sài Gòn vào chiều cùng ngày đạt mức 1,56m, bằng mức đỉnh triều lịch sử năm 2009.
Trong những ngày tới, đỉnh triều sẽ giảm dần nhưng vẫn duy trì ở mức cao và gây ngập ở những khu vực trũng thấp.

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

Khiêm nhu & nhiệt thành

Phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên (Lc 14,11)

Cô gái Nhật tình nguyện chăm bệnh nhân Việt
Nụ cười niềm nở, thái độ ân cần của Ahshiro Atsuko luôn khiến bệnh nhân Việt an tâm, vui vẻ.
Sinh ra ở thành phố Okinawa (Nhật Bản), bố là bác sĩ bệnh viện Amy, nhưng Atsuko khao khát được đến những vùng đất mới để phục vụ. “Tôi nghe nói rất nhiều về người Việt Nam hiền lành, trung thực và mến khách. Tôi muốn đến một đất nước như vậy để cống hiến và được học nhiều hơn nữa”, Atsuko tâm sự.
Tháng 4, Atsuko cùng 10 tình nguyện viên khác của Cơ quan Hợp tác Quốc tế Nhật Bản (JICA) đến Việt Nam với tư cách thiện nguyện viên. Với tấm bằng cử nhân điều dưỡng, cùng 5 năm kinh nghiệm, cô được phân về khoa Hồi sức cấp cứu Bệnh viện Đa khoa Đà Nẵng.
Cô y tá người Nhật nhỏ bé mà nhanh nhẹn, nhiệt tình nhanh chóng chiếm được cảm tình của bệnh nhân và người nhà, đồng nghiệp sau 6 tháng làm việc. Có người mến cô, mang tặng những món quà quê dân dã. Có cụ già đang trong giai đoạn điều trị hỗ trợ bằng máy thở, cảm động trước cô y tá tận tâm, bà đã rút máy thở trong phút chốc để trao cô nụ cười cảm mến, biết ơn khiến Atsuko xúc động. “Thật hiếm thấy một tình nguyện viên năng nổ, nhiệt tình lại khiêm tốn và hòa nhã như Atsuko. Thái độ làm việc cần mẫn và nghiêm túc, nhiệt tâm và rất bài bản của cô khiến cho đồng nghiệp rất yêu mến và nể phục”, BS. Nguyễn Đức Lư, Trưởng khoa Hồi sức cấp cứu, nói.
Muốn được làm nhiều hơn nữa
“Bệnh nhân quá đông trong khi y tá không nhiều. Mình cảm giác có lỗi khi để người bệnh phải chờ đợi. Mình muốn làm được nhiều hơn nữa nhưng tiếc rằng không thể có thêm nhiều thời gian hơn cho mỗi ngày”, Atsuko nói.
Nói về quê hương, cô bùi ngùi nhắc lại thảm họa động đất, sóng thần hồi đầu tháng 3. Cô nói, sự sẻ chia và tinh thần tương thân tương ái của người Việt Nam và nhiều nước đã giúp Nhật Bản vượt qua hoạn nạn. Với Atsuko, đó là dịp thấm thía hơn bài học về tình yêu thương con người.
Ngày làm việc kết thúc lúc 17giờ, nhưng Atsuko có thói quen nán lại để dọn dẹp mọi thứ ngăn nắp. Và cũng để có nhiều cơ hội trò chuyện với bệnh nhân hơn. Với cô, hiểu và cảm thông hoàn cảnh của bệnh nhân cũng là liệu pháp tư tưởng, giúp họ mau lành bệnh. Về đến phòng nghỉ khi trời đã tối, Atsuko lại học tiếng Việt. Cô xem truyền hình Việt Nam và nói chuyện với chủ nhà, hàng xóm.
http://thaythuocvietnam.vn/vn/Co-gai-Nhat-tinh-nguyen-cham-benh-nhan-Viet-c1191-Co-gai-Nhat-tinh-nguyen-cham-benh-nhan-Viet-n3946

"Nguyện cho con ơn khôn khoan, lắng nghe, luôn cảm thông. Cho con trưởng thành và khiêm nhu nhiệt thành, nhiều sáng kiến để con tim luôn rộng mở."

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

Cửa hẹp

“Hãy chiến đấu để qua được cửa hẹp mà vào...” (Lc 13,24)
Vào năm 2011, dân số thế giới là 6.777.599.000 (tăng 79.246.000), dân số Công giáo thế giới là 1.180.665.000 (tăng 14,951,000), tỉ lệ dân số của Công giáo với toàn thế giới là 17,42% (tăng 0,02).
Như vậy còn hơn 5 tỷ rưỡi người chưa biết Chúa. Và đấy là trách nhiệm của người Công giáo và của tôi. Tôi chưa quan tâm đến việc truyền giáo, chưa sốt sắng hy sinh cầu nguyện cho việc loan báo Tin Mừng. Tôi vẫn ngại hy sinh, chưa chiến đấu để qua được cửa hẹp. Nên coi chừng, "Bấy giờ anh em sẽ khóc lóc nghiến răng, khi thấy các ông Ápraham, Ixaác và Giacóp cùng tất cả các ngôn sứ được ở trong Nước Thiên Chúa, còn mình lại bị đuổi ra ngoài. Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa. "Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót."

Thứ Ba, 25 tháng 10, 2011

Men trong bột

Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột (Lc 13,21)

Bác ái trong những khó khăn: Men trong bột
Tại Thổ Nhĩ Kỳ
Các nhóm cứu hộ tại Thổ Nhĩ Kỳ đang tiếp tục tìm kiếm nạn nhân bị kẹt dưới những đống đổ nát sau trận động đất mạnh ở tỉnh Van ở miền tây nước này hôm Chủ Nhật.
Chừng 265 người được xác định đã chết, với khoảng 1.140 người bị thương trong trận động đất mạnh 7.2 độ Richter, Bộ trưởng Nội vụ Idris Naim Sahin nói.
Thổ Nhĩ Kỳ là quốc gia đặc biệt dễ bị ảnh hưởng bởi động đất vì đất nước này nằm trên một đường đứt gãy chính của vỏ trái đất.
Hai trận động đất với cường độ hơn 7 độ Richter vào năm 1999 đã lấy đi hơn 20.000 sinh mạng ở những khu vực đông dân cư ở tây bắc đất nước.
Cơn địa chấn xảy ra lúc 13:41 giờ địa phương (tức 10:41 GMT) ở độ sâu 20km với tâm chấn cách thành phố Van ở miền đông Thổ Nhĩ Kỳ 16km về phía đông bắc, theo Cơ quan khảo sát địa chất Hoa Kỳ.
Hàng loạt dư chấn mạnh đã diễn ra sau đó, với tâm chấn nằm ở phía bắc của Van, trong đó hai dư chấn có cường độ 5,6 độ Richter và một dư chấn 6.0 đ̣ô Richter vào tối Chủ Nhật ngày 23/10.
Thị trưởng thị trấn Ercis, ông Zulfikar Arapoglu, đã kêu gọi cứu trợ. Ông nói: “Chúng tôi cần được giúp đỡ khẩn cấp, chúng tôi cần các nhân viên y tế.”
Một phóng viên Reuters có mặt ở Ercis cho biết xe cứu thương, quân đội và các nhân viên cứu hộ đang đổ về thị trấn này.


Tại Đông Nam Á
Liên Hiệp Quốc lo ngại về khả năng "thiếu hụt lương thực trầm trọng" ở nhiều nơi thuộc Đông Nam Á vì đợt lũ lụt hiện nay.
Báo cáo ngày 21/10 của Tổ chức Lương nông LHQ (FAO) cho hay chừng 12.5% đất canh tác ở Thái Lan đã bị hư hại, cùng 6% ở Philippines, 12% ở Campuchia, 7.5% ở Lào và 0.4% ở Việt Nam.
Họ nói: "Có lo ngại về thiếu hụt lương thực trầm trọng ở các cộng đồng bị ảnh hưởng vì khó khăn của việc chuyên chở thực phẩm cứu trợ."
Có dự đoán Thái Lan có thể thiệt mất 6 triệu tấn gạo trong năm nay, khiến sản lượng của vụ mùa chính chỉ còn 19 triệu tấn.
Thái Lan là nhà xuất khẩu gạo lớn nhất thế giới, với dự báo chiếm đến 31% tổng sản lượng toàn cầu năm nay.
Nhưng lũ lụt đã tàn phá hai phần ba đất nước, và ngay cả thủ đô Bangkok cũng đang phải đối phó với mực nước dâng cao.
Campuchia là nhà xuất khẩu gạo lớn thứ ba của Đông Nam Á, sau Thái Lan và Việt Nam.
Tại nước này, 1.2 triệu người cũng đã bị ảnh hưởng vì lũ lụt.
Một hội nghị thương mại gạo thế giới ở TP. HCM hôm 19/10 cũng nhận định lũ lụt đang gây ra thiếu hụt nguồn cung ở nhiều quốc gia châu Á, đồng thời làm tăng nhu cầu nhập khẩu gạo dự trữ của nhiều nước.

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Đứng thẳng

Rồi Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa.(Lc 13,13)

Mọi người trong nước đều công nhận vị hoàng tử này là một con người hoàn toàn trên nhiều phương diện: thông minh, lịch sự, có tài tổ chức và thu phục nhân tâm. Chỉ tội có một điều là lưng của hoàng tử bị gù ngay từ khi còn nhỏ.
Chỉ vì một tật xấu mang trên lưng như vậy mà hoàng tử không thích xuất hiện trước công chúng, thỉnh thoảng vì hoàn cảnh bắt buộc hoàng tử mới xuất hiện, lại gặp đám trẻ chế nhạo như thế, càng ngày hoàng tử càng thêm mặc cảm về cái lưng gù của mình đến độ quyết định không bao giờ xuất hiện trước công chúng nữa. Nhưng trớ trêu thay, hoàng tộc từ lâu vẫn giữ thông lệ không thể thay đổi được. Ðó là đến tuổi trưởng thành, hoàng tử phải cho người tạc tượng mình bằng đá cẩm thạch để đem đặt trong bảo tàng viện quốc gia cho toàn dân hiện tại và cả những thế hệ kiếp sau được biết dung mạo của hoàng tử.
Từ trước tới nay, đời nào cũng đầy đủ các tượng những vị hoàng tử liên tiếp nhau không sót một ai. Giờ đây đến phiên hoàng tử gù lưng phải được tạc tượng lưu danh muôn thuở. Thế nhưng, hoàng tử không muốn lưu danh muôn thuở là một hoàng tử gù lưng, mọi lý lẽ đưa ra để thuyết phục vua cha đừng tạc tượng mình đều vô ích.
Cuối cùng, hoàng tử gù lưng chấp nhận cho tạc tượng, nhưng với hai điều kiện: Thứ nhất, phải tạc tượng mình như một người đứng thẳng bình thường không bị gù lưng, và điều kiện thứ hai là không được trưng bày bao lâu hoàng tử gù còn sống.
Vì thương con, vua cha nhận lời, sau khi nhà điêu khắc nổi tiếng trong nước tạc xong bức tượng, hoàng tử đem tượng đó về đặt trong phòng riêng của mình để mỗi ngày nhìn ngắm nó. Như thế, mỗi ngày vị hoàng tử gù lưng để ra nửa giờ đứng yên ngắm bức tượng chính mình như một con người đẹp trai đứng thẳng, hiên ngang, và lạ lùng thay, nhờ mỗi ngày làm như vậy mà từ từ vị hoàng tử gù lưng kia đứng thẳng lên được không còn bị gù lưng nữa...

Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2011

Hoa trái: gần trăm con !

Bác ta ra cây tìm trái (Lc 13,6)

Hoa trái như vầy là như thế nào? Giống như "hoa trái" của Lạc Long Quân và Âu Cơ vậy!

Gia đình đông nhất thế giới
TT - Ziona Chana (67 tuổi) có 39 người vợ, 94 người con, 14 con dâu và 33 người cháu sống trong cùng một mái nhà tại ngọn đồi của ngôi làng Baktawng thuộc bang Mizoram, Ấn Độ. Đó là một ngôi nhà bốn tầng với 100 căn phòng.
Đại gia đình này sống theo kỷ luật quân đội, người nắm quyền điều hành là người vợ cả Zathiangi. Trong khuôn viên căn nhà có trường học, sân chơi, các xưởng mộc, trang trại nuôi heo, gia cầm và một vườn rau. Tất cả đều đủ lớn để cung cấp nhu yếu phẩm cho gia đình ông Chana. Một bữa tối của gia đình thường cần đến 30 con gà, gần 60kg khoai tây và 100kg gạo.
“Tôi cảm thấy mình là một người đàn ông may mắn khi là chồng của 39 người phụ nữ và dẫn dắt gia đình lớn nhất thế giới này”. Ông Chana cho biết ông sống hạnh phúc và không đòi hỏi con cháu phải trợ cấp gì cho ông.
http://tuoitre.vn/The-gioi/461576/Gia-dinh-dong-nhat-the-gioi.html

Hoa trái & Hy sinh

Bác ta ra cây tìm trái (Lc 13,6)

Hoa trái và sự hy sinh

Oklahoma Mother Gives Her Life to Save Unborn Child
Oct 17,2011

An Oklahoma mother, Stacie Crimm, was overjoyed to be pregnant with a child, but during her pregnancy, she was diagnosed with neck and head cancer. Instead of having an abortion or taking medication harmful to her baby, she rejected chemotherapy treatment in order to save her child, instead of herself.

She sent 159 text messages about her pregnancy to her brother in the months that followed. Many were joyful but then the bone-chilling messages came in during the predawn hours. She said severe headaches and double vision tortured her while tremors wracked her entire body.

“I'm worried about this baby,” she texted.

“I hope I live long enough to have this baby,” said another message. “Bubba, if anything happens to me, you take this child.”

At her family's encouragement, she visited a number of doctors. In July, a CT scan revealed that she had head and neck cancer.

Now she had to choose between her life and her baby's life. Phillips said she agonized only for a while before deciding against taking potentially lifesaving chemotherapy in hopes that she would soon hold a healthy baby in her arms.

Stacie Crimm, of Ryan, OK, refused chemotherapy for her aggressive brain tumor for fear it would hurt her unborn child. Doctors had to deliver 2-pound Dottie prematurely.

Stacy Crimm died three days after giving birth.

ewsok.com/article/3613629

Last week, Ray Phillips fulfilled his last promise to his sister. Healthy, 5-pound Dottie went home to live with Ray and Jennifer Phillips and her four new siblings.

Hoa trái, Bill Gates & Steve Jobs

Bác ta ra cây tìm trái (Lc 13,6)

Những hoa trái dưới đây là như thế nào?

9 sự thật kinh ngạc về Bill Gates

Mỗi ngày Bill Gates kiếm được 20 triệu USD, nếu đổi tài sản của tỷ phú này thành tờ tiền 1 USD có thể làm còn đường từ trái đất tới mặt trăng... Đó là một vài ví dụ trong số 9 so sánh thú vị xung quanh tài sản khổng lồ của tỷ phú Bill Gates, người sáng lập hãng phần mềm Microsoft.

1. Bill Gates kiếm được 250 USD mỗi giây, khoảng 20 triệu USD mỗi ngày và 7,8 tỷ USD một năm.
2. Nếu ông ấy đánh rơi một USD, ông ấy sẽ không buồn nhặt lại vì như vậy sẽ mất 4 giây, tức khoảng 1.000 USD.
3. Nợ của nước Mỹ là 5,62 nghìn tỷ USD, nếu được giao trả món nợ này, Bill Gates sẽ trả xong trong chưa đầy 10 năm.
4. Bill Gates có thể làm từ thiện khoảng 15 USD cho mỗi người trên trái đất mà vẫn còn giữ lại cho riêng mình được 5 triệu USD.
5. Michael Jordan là vận động viên được trả lương cao nhất ở Mỹ. Nếu vận động viên này không ăn không uống, giữ lại toàn bộ thu nhập khoảng 30 triệu USD mỗi năm, thì phải đợi đến đến năm 227 tuổi mới giàu như Bill Gates hiện nay.
6. Nếu Bill Gates là một quốc gia, ông ấy sẽ là quốc gia giàu có thứ 37 trên trái đất.
7. Nếu bạn có thể đổi tất cả tiền của Bill Gates thành tờ 1 USD, bạn có thể làm con đường nối từ trái đất đến mặt trăng. Để làm con đường bằng các tờ tiền 1 USD này, bạn phải mất 1.400 năm và sử dụng 713 máy bay Boeing 747 để chở số tiền đó.
8. Năm nay, Bill Gates đã ở tuổi 54. Nếu giả dụ sống thêm 35 năm nữa, ông ta phải tiêu 6,78 triệu USD mỗi ngày mới hết số tiền ông ấy kiếm được hiện nay.
9. Nếu người dùng hệ điều hành Microsoft Windows có thể lấy được 1 USD với mỗi lần máy tính treo vì lỗi của hệ điều hành, Bill Gates sẽ phá sản chỉ trong 3 ngày.
http://www.thongtincongnghe.com/article/11289

Bill Gates phát biểu tại Havard:

"Ở Harvard, tôi đã được học rất nhiều về những ý tưởng mới trong kinh tế, chính trị và những tiến bộ khoa học. Nhưng tiến bộ vĩ đại nhất của nhân loại không phải nằm trong những khám phá của nó - nhưng làm thế nào để những khám phá này được áp dụng để giảm thiểu sự bất công.
Liệu những bộ óc siêu việt có giải quyết vấn đề lớn nhất của chúng ta không? Liệu những người có đặc quyền nhất trên thế giới có biết về cuộc sống của những người ít đặc quyền nhất thế giới?
Đây không phải là câu hỏi tu từ - bạn hãy trả lời tùy cách nghĩ của mình.
Mẹ tôi, người đã rất tự hào khi tôi đỗ vào đây - không ngừng khuyến khích tôi làm nhiều việc tốt cho người khác. Một vài ngày trước lễ cưới của tôi, bà đã tiếp đón cô dâu và đọc to một lá thư về hôn nhân mà bà đã viết cho Melinda. Mẹ tôi bị bệnh ung thư rất nặng nhưng bà đã nhìn thấy nhiều cơ hội để truyền đạt thông điệp của mình và kết thúc bức thư bà nói: “Hãy cho nhiều hơn nhận”.
Đừng để khó khăn cản bước bạn. Hãy là một nhà hoạt động xã hội. Đảm nhận giải quyết những bất công. Đó sẽ là một kinh nghiệm sống quý báu trong cuộc đời của bạn".

http://bee.net.vn/channel/1987/201110/Nguoi-noi-tieng-noi-voi-sinh-vien-Harvard-1814681/


10 việc làm cứu cả thế giới của Bill Gates
Từng là người giàu có nhất thế giới, nhà sáng lập Microsoft đã cùng vợ cho đi hàng tỷ USD để góp phần cứu giúp hàng triệu người trên toàn thế giới.
Phải cảm ơn những công việc Bill Gates đang làm với quỹ từ thiện Bill và Melinda Gates, khi ông cho đi hàng tỷ USD của mình để chống lại sự lây lan của dịch bệnh và phát triển nguồn lương thực cho những người cần thiết nhất trên thế giới. Theo Business Insider, dưới đây là 10 dự án ấn tượng nhất từ quỹ từ thiện của Bill Gates.
1. Nghiên cứu chuối
Quỹ Gates đang tài trợ cho việc nghiên cứu để bổ sung chất sắt và Vitamin A vào chuối. Sau khi được biến đổi, giống chuối này sẽ được phân phối ở Uganda. Một nhà khoa học của trường Đại học Queensland, Australia đang thực hiện dự án trên, nói: "Chúng cũng là một trong những thực phẩm cai sữa tốt nhất cho trẻ em. Chúng sẽ được đóng gói trong điều kiện vô trùng và không cần nấu chín”.
2. Loại trừ hoàn toàn bệnh bại liệt
Các ca bại liệt đã giảm xuống 99% và quỹ Gates muốn loại bỏ hoàn toàn căn bệnh này. Quỹ đã thực hiện một chương trình tiêm chủng tích cực và việc tiến hành đang được thúc đẩy cho một số khu vực còn lại trên thế giới.
3. Làm giảm bệnh sốt rét
Quỹ Gates vừa giúp đỡ các ca nhiễm sốt rét ở Zambia bằng việc đầu tư vào một chương trình thử nghiệm. Theo đó, chương trình này giúp người dân nằm trong giường có màn trừ muỗi và giúp họ phun thuốc xịt muỗi trong nhà. Dự án này đã hoạt động tốt và hoàn thành ở các quốc gia khác. Ngoài ra, quỹ Gates cũng đầu tư vào việc tìm kiếm vắc-xin phòng bệnh sốt rét và các loại thuốc diệt muỗi mới.
4. Biến phân thành năng lượng sinh học
Nhà khoa học Katarik Chandran nhận được 1,5 triệu USD tiền trợ cấp từ quỹ từ thiện của Bill Gates, để thực hiện dự án biến phân người thành năng lượng diesel sinh học. Nếu thành công, nó sẽ là cách tuyệt vời để biến chất thải người thành một thứ hữu dụng.
5. Tăng 'sức khỏe' cho cây sắn
Quỹ Gates đã tài trợ cho một nhóm nghiên cứu nhằm làm giảm chất xyanua tự nhiên trong củ sắn. Ngược lại, nó làm tăng protein, sắt, kẽm, vitamin A và E để tạo sức đề kháng với những căn bệnh mới của cây sắn. Sắn là loại lương thực phổ biến với 800 triệu người trên toàn thế giới.
6. Chi 42 triệu USD để sáng chế toilet
Bill Gates muốn giúp đỡ 40% người trên thế giới không có nhà vệ sinh cần thiết, bằng cách xây dựng những toilet độc lập mà không cần đường nước hoặc điện, để biến chất thải thành năng lượng, nước sạch hoặc các chất dinh dưỡng.
7. Chi 2 tỷ USD để chống lại HIV

Quỹ Gates đã đóng góp một phần nhỏ làm giảm tỷ lệ nhiễm HIV mới từ năm 2001 đến 2008. Quỹ này bỏ tiền vào vắc-xin, ngăn chặn sự bùng phát của căn bệnh thế kỷ ở Châu Phi và làm giảm chi phí điều trị của người bệnh.
8. 1,5 tỷ USD cho phụ nữ và các vấn đề sức khỏe trẻ em
Ngày 7/6/2010, bà Melinda Gates tuyên bố Quỹ Bill & Melinda Gates sẽ tài trợ 1,5 tỷ USD trong vòng 5 năm tới, để hỗ trợ các dự án của nước ngoài liên quan tới chăm sóc sức khỏe của bà mẹ và trẻ em. Khoản tiền này sẽ được đầu tư đến hết năm 2014 và phần lớn được hỗ trợ cho các chương trình triển khai tại Ấn Độ, Ethiopia và một số nước có tỷ lệ phụ nữ và trẻ em tử vong cao.
9. Nghiên cứu dùng muỗi tiêm vắc-xin
Năm 2008, quỹ từ thiện Bill và Melinda Gates thông báo tài trợ 100.000 USD cho các công trình nghiên cứu khoa học, nhằm phòng chống hoặc điều trị các bệnh lây nhiễm như HIV/AIDS và lao, tìm cách hạn chế sự kháng thuốc ngày càng tăng. Trong đó, có giải pháp của Hiroyuki Matsuoka ở Đại học Y khoa Jichi (Nhật Bản), biến muỗi thành loại “xi-lanh bay” để tiêm vắc-xin cho người.
10. Kêu gọi các tỷ phú khác quyên tiền
Bill và Melinda Gates không chỉ muốn cho đi số tiền của mình, mà họ còn muốn các tỷ phú khác làm điều tương tự. Càng nhiều tiền được đóng góp, cuộc chiến chống lại các căn bệnh trên toàn thế giới càng hiệu quả hơn. Nỗ lực này nhận được sự ủng hộ của tỷ phú, nhà đầu tư Warren Buffett. Đến nay, có ít nhất 40 gia đình và cá nhân giàu có nhất Hoa Kỳ, bao gồm ít nhất là 30 tỷ phú đã hứa hiến tặng ít nhất là một nửa số tài sản của họ cho việc từ thiện.
"Dream as if you'll live forever, live as if you'll die today"

http://nhabaovietthuong.blogspot.com/2011/08/10-viec-lam-nhan-dao-cuu-ca-gioi-cua.html

Và Steve Jobs

Điều gì đã tạo nên một Steve Jobs "huyền thoại"?
"Think Different”, dám nghĩ khác và làm khác, Steve Jobs là người luôn có những tư duy và cách suy nghĩ luôn làm mọi người cảm thấy bị bất ngờ và cảm thấy lạ lẫm, nhưng chính điều này đã mang đến sự thành công cho "triều đại" của Apple ngày hôm nay.
Đã từng đứng bên bờ vực của sự phá sản, dưới sự lãnh đạo và dìu dắt của Steve Jobs, Apple đã trở thành công ty giá trị nhất thế giới. Vậy Jobs đã làm cách nào để thực hiện điều này? “Nghĩ khác” và dám làm chính là những bí quyết thành công của ông.


Bắt tay với đối thủ
Đã bao giờ bạn từng nghĩ đến chuyện Pepsi hay Coca-Cola hợp tác cùng nhau? Hay 2 mạng viễn thông khổng lồ Verizon và AT&T cùng nhau phát triển mạng lưới di động? Đây dường như là điều không thể.
Tuy nhiên, không ít người hẳn sẽ ngạc nhiên khi biết được rằng Apple và “đối thủ truyền kiếp” Microsoft đã từng thông báo mối quan hệ đối tác tại sự kiện Macworld Expo vào năm 1997.
Sau 12 năm “sa vào vũng lầy”, Steve Jobs cần 1 khoản tiền lớn để giúp vực dậy Apple, và Jobs đã tìm đến Bill Gates. Microsoft sau đó đã nhanh chóng đầu tư khoản tiền 150 triệu USD vào Apple, nhờ khoản tiền này, Jobs đã giúp Apple hồi sinh thần kỳ, và giờ đây đã lại vượt mặt chính Microsoft.
“Thời đại của sự cạnh tranh giữa Apple và Microsoft đã vượt xa hơn mức tôi có thể mô tả” - Jobs nói tại sự kiện Macworld Expo 1997 - “Điều này nhằm giúp Apple mạnh mẽ hơn, giúp Apple có thể đóng góp cho ngành công nghiệp và trở lại như trước”.


Mang “sex” vào trong sản phẩm
Là 1 doanh nhân tuyệt vời, Jobs biết tầm quan trọng của tính thẩm mỹ, và ông đã nhận ra các sản phẩm của Apple trông như đã “quá đát”.
Năm 1998, Jobs tổ chức 1 cuộc họp tại Apple, và mắng vào nhân viên của mình: “Mọi người biết điều gì đang xảy ra với công ty này không? Sản phẩm quá tồi tệ - Không có ‘sex’ trong đó”.
Từ cuộc họp này, giờ đây, Apple luôn là hãng tiên phong đi đầu để tạo ra những sản phẩm công nghệ có kiểu dáng đẹp mắt và lôi cuốn, từ iMac, iPhone đến iPad.


Thay đổi tầm nhìn và kế hoạch kinh doanh ban đầu
Ban đầu, Apple chỉ là công ty sản xuất máy tính, tuy nhiên Jobs biết cần thiết phải mở rộng cách tiếp cận của mình nếu muốn đưa công ty đến với thành công.
Apple sau đó đã bắt đầu mở rộng sản phẩm của mình vượt ra ngoài phạm vi máy tính cá nhân, đầu tiên với việc phát hành phần mềm mang tên Final Cut Pro, tiếp theo là máy nghe nhạc iPod, điện thoại iPhone và máy tính bảng iPad.
Ít ai biết rằng, Apple thậm chí còn sản xuất cả máy ảnh với tên gọi QuickTake vào năm 1994, tuy nhiên đã bị khai tử vào năm 1997.
Với việc mở rộng sản phẩm, Jobs đã đổi tên công ty vào năm 2007, từ Apple Computer thành Apple, như 1 cách để thay đổi chiến lược kinh doanh của công ty.


Tạo các giải pháp để vượt qua rào chắn của “không thể”
Các cửa hàng bán lẻ đồ điện tử không thể tạo cho Apple 1 vị thế tương xứng với thương hiệu của “Quả táo”. Và giải pháp táo bạo của Jobs là Apple Store, những cửa hàng bán lẻ chỉ dành riêng cho sản phẩm của Apple.
Rải rác khắp nơi trên thế giới, đến thời điểm này cho thấy giải pháp của Steve Jobs là hoàn toàn đúng đắn và thành công trong lĩnh vực bán lẻ máy tính và sản phẩm điện tử, lại giúp nâng cao vị thế thương hiệu của Apple.


Nói cho khách hàng biết họ muốn gì, thay vì phải hỏi họ
Có bao giờ bạn tự hỏi Apple luôn thành công với các sản phẩm của mình, và luôn là người tiên phong đi đầu tạo ra sự trào lưu? Chính là nhờ vào tư duy này của Steve Jobs. Thay vì phải chờ phản hồi của khách hàng để biết họ cần gì, muốn gì rồi mới đưa ra sản phẩm đáp ứng, Jobs luôn biết cách để đưa ra những sản phẩm đáp ứng sở thích của khách hàng.
“Apple có một kỷ lục các thành tích tạo ra các sản phẩm mà khách hàng mong muốn, những thứ mà trước đây họ chưa từng nghĩ đến hoặc họ nghĩ rằng mình không muốn” - Carl Howe, giám đốc nghiên cứu khách hàng của tập đoàn nghiên cứu thị trường Yankee Group cho biết.
Năm ngoái, khi iPad lần đầu được giới thiệu, nhiều người cho rằng đó chỉ là 1 sản phẩm không có gì nổi bật, và là một phiên bản phóng lớn của iPhone, nhưng rồi, chỉ sau 1 năm, gần 20 triệu chiếc iPad đã được tiêu thụ. 1 minh chứng cho sự thành công về tư duy khác người của Jobs.


“Kết nối các điểm với nhau”
Cùng với sản phẩm được ra mắt, Apple luôn biết cách để đi kèm theo đó những dịch vụ mở rộng để đáp ứng người dùng.
Khi giới thiệu máy nghe nhạc iPod, Apple đã kèm theo dịch vụ bán nhạc trực tuyến iTunes. Và sau này, khi iPhone hay iPad được trình làng, kèm theo đó là chợ ứng dụng App Store.
Như Jobs đã nói, “sáng tạo là sự kết nối nhiều điều với nhau”, Apple luôn cho thấy sự tổng thể luôn quan trọng hơn những thành phần rời rạc.


Khuyến khích mọi người cùng “nghĩ khác”
Đoạn quảng cáo với thông điệp “Think Different” (Nghĩ khác) của Apple đưa ra vào năm 1990 và trở thành 1 trong những khẩu hiệu mang lại sự ảnh hưởng lớn nhất, và giờ đây đã trở thành khẩu hiệu chính thức của Apple.
Chính Steve Jobs là người đã diễn đạt nội dung trong đoạn quảng cáo này. Đoạn quảng cáo với sự xuất hiện của các vĩ nhân nổi tiếng trong lịch sử như Albert Einstein, Bob Dylan, Martin Luther King, John Lennon, Thomas Edison, Mahatma Gandhi, Pablo Picasso… với hàm ý hãy nghĩ khác để trở nên khác biệt và thành công với sự khác biệt đó.


Không phức tạp hóa
Đơn giản là hạnh phúc. Jonathan Ives, 1 nhà thiết kế của Apple đã từng khẳng định tư duy này của Steve Jobs: “Chúng tôi luôn cố gắng xây dựng những giải pháp rất đơn giản, bởi vì giống như vật lý, càng đơn giản, chúng ta càng nhìn thấy chúng rõ ràng hơn”.


Bán ước mơ, không phải bán sản phẩm
Với Jobs, những sản phẩm mà người dùng mua không chỉ là thứ để sử dụng, mà đó như là 1 sản phẩm để đại diện cho họ. Theo ông, thứ người dùng quan tâm đầu tiên chính là bản thân mình, chứ không phải là 1 thứ sản phẩm nào đó, nên phải làm sao, để ra mắt những sản phẩm mà từ đó, người dùng cảm nhận như chính mình.
Apple đã rất thành công với tư duy này của Jobs.


Tin vào sự can đảm và quyết tâm
Trong bài phát biểu tại lễ tốt nghiệp đại học Stanford vào năm 2005, Steve Jobs đã từng nói: “Phải có can đảm để làm theo trái tim và trực giác của bạn. Chỉ có trái tim và trực giác mới biết được bạn thực sự muốn trở thành như thế nào”.
http://dantri.com.vn/c25/s119-525123/dieu-gi-da-tao-nen-mot-steve-obs-huyen-thoai.htm


Vào ngày 05 tháng 10 năm 2011, Jobs đã ra đi thanh thản bên gia đình. Apple đưa ra tuyên bố: "Chúng tôi vô cùng thương tiếc thông báo rằng Steve Jobs qua đời ngày hôm nay. Nhiệt tình, đam mê và vinh quang của Steve là nguồn gốc cho vô số sáng kiến đã làm giàu và cải thiện đời sống của chúng ta. Thế giới trở nên vô cùng tốt đẹp hơn vì Steve."
Chủ tịch Walt Disney, Bob Iger bày tỏ thương tiếc với Jobs: "Steve Jobs là một người bạn tuyệt vời và là một cố vấn đáng tin tưởng. Di sản ông để lại sẽ vượt xa các sản phẩm ông đã tạo ra hoặc các doanh nghiệp ông mà đã xây dựng nên. Hàng triệu người đã được ông truyền cảm hứng, hàng triệu cuộc sống đã thay đổi vì ông và nền văn hóa ông xác lập ra. Steve là một tấm gương xác thực, với tâm trí đầy sáng tạo và trí tưởng tượng đã định một kỷ nguyên mới."
Đạo diễn người Mỹ Steven Spielberg cho biết: "Steve Jobs là nhà sáng chế lỗi lạc nhất từ sau Thomas Edison. Ông đưa thế giới đến đầu ngón tay của chúng ta."

Vô cảm

Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất? (Lc 13,7)

Cây ăn trái mà không có trái thì phải chặt đi. Đời người mà không sinh ra trái tình thương, mà vô cảm,thì cũng phải "chặt đi".


Sự vô cảm tàn nhẫn

Đoạn video quay cảnh một bé gái bị hai chiếc xe đâm ở thành phố Phật Sơn trước sự thờ ơ, lạnh lùng của nhiều người qua đường đã gây phẫn nộ lan rộng khắp Trung Quốc.
Báo Dương Thành Buổi Tối tường thuật khoảng 17g30 ngày 13-10, tại một con đường nhỏ ở Quảng Phật Ngũ Kim Thành thuộc quận Nam Hải ở Phật Sơn, bé gái Duyệt Duyệt 2 tuổi đang lững thững đi ra đường đã bị một xe hơi loại bảy chỗ tông phải và cán lên phần gần đầu của bé. Lúc này bé Duyệt Duyệt còn cử động, tài xế cho xe dừng lại vài giây rồi thản nhiên cho xe chạy tiếp và bánh xe sau lại nghiến nát một phần thân thể bé gái. Chỉ vài phút sau, một chiếc xe tải nhỏ tiếp tục cán nát đôi chân của bé gái này.
Không thể tưởng tượng nổi chỉ trong bảy phút sau tai nạn, có đến 18 người đi ngang chỗ bé Duyệt Duyệt đang thoi thóp trên vũng máu, nhưng ai nấy cứ thản nhiên đi qua. Một bà mẹ cùng con nhìn thấy tình cảnh đó đã vội vã nắm tay con rảo bước chạy qua thật nhanh. Cuối cùng, một người nhặt rác tên Trần Hiền Muội phát hiện bé gái đã kêu cứu và đưa bé vào bên đường.
Cha mẹ bé Duyệt Duyệt, đang làm việc ở trong nhà cách đó 100m, lúc đó mới hay con mình bị thảm nạn. Một máy quay an ninh trên đường đã quay lại được toàn bộ cảnh tượng này. Đoạn video sau đó được tung lên mạng.
Người nhặt rác Trần Hiền Muội kể lại khi đó bà đang lang thang trong khu Ngũ Kim Thành nhặt rác thì thấy bé Duyệt Duyệt nằm trên vũng máu đang rên khe khẽ. Bà vội chạy lại đưa bé vào bên đường. Một mắt của bé gái mở trừng trừng, mắt còn lại nhắm nghiền, mũi và miệng đầm đìa máu. Bà hô hoán cầu cứu nhưng chỉ nhận được sự im lặng đáng sợ của những người xung quanh. Sau đó, mẹ bé Duyệt Duyệt chạy tới bế bé đưa đi bệnh viện.
Tân Hoa xã mô tả cách nơi bé Duyệt Duyệt bị nạn chỉ vài mét có hàng loạt cửa hàng kinh doanh. Thời điểm xảy ra tai nạn chỉ mới chạng vạng tối. Hết thảy những người trên khu phố đều nói họ không nghe, không biết và không thấy gì. Trên mạng Internet, nhiều người Trung Quốc đã tỏ ra ngao ngán với sự tàn nhẫn, vô lương tâm của tài xế gây tai nạn và những người qua đường. “Nhân tình sao lại suy đồi đến thế?” - báo Dương Thành Buổi Tối dẫn lời một bạn đọc.



Trên trang Weibo, nhiều blogger than thở nền kinh tế Trung Quốc đang phát triển nhưng đạo đức của đất nước này ngày càng xuống cấp. “Lương tâm của chúng ta biến mất đâu rồi? - một blogger viết - Từ khi nào chúng ta đã trở nên tàn nhẫn và máu lạnh hơn cả động vật thế?”.
Không phải là lần đầu tiên người Trung Quốc báo động về tình trạng đạo đức suy đồi. Hôm 2-9, một cụ già 88 tuổi ở Hồ Bắc bị đột quỵ, ngã xuống lề đường. Không ai đến giúp đỡ dù cụ nằm đó suốt 90 phút. Và cụ đã qua đời. Vài ngày trước, ở một trường trung học tại Trường Xuân, một số học sinh đã đánh nhau. Một số học sinh nhà giàu đã về mách cha mẹ. Và các bậc phụ huynh này đã lao đến trường cùng nhiều thanh niên, tay cầm dao kéo. Một bà mẹ hét lên: “Cứ đâm chúng nó đi. Tao có tiền trả viện phí mà”. Một học sinh bị đâm hàng chục nhát và chết trong bệnh viện.


Là người qua đường duy nhất nâng bé Duyệt Duyệt dậy giữa vũng máu, bà Trần Hiền Muội liên tục bị hàng xóm hỏi bà đã kiếm được bao nhiêu tiền sau vụ này. Bà đã lặng lẽ bỏ về quê đêm qua 19-10.
“Bà làm thế để nổi tiếng à? - những câu hỏi giễu cợt bám lấy bà hàng ngày. Người ta cười khẩy với bà ở bất cứ góc phố nào bà đi qua.
A Bân - con trai bà Trần - rất buồn và giận dữ nói rằng mẹ anh không biết chữ, không đọc được báo nên cần gì phải muốn nổi tiếng.
Gia đình bà Trần đã trao hết số tiền được thưởng cho gia đình Duyệt Duyệt với hi vọng cứu sống em. Rồi đêm qua, bà tắt điện thoại, lặng lẽ về quê với chồng ở Thanh Viễn, tỉnh Quảng Đông.
Người phụ nữ nhỏ bé cao chỉ 1,4m này tỏ ra mệt mỏi với sự bám riết của hàng trăm tờ báo trong nước cũng như ngoài nước. Việc làm của bà tự nhiên nổi bật bởi 18 người trước đó đi qua đứa trẻ 2 tuổi nằm trong vũng máu mà không hề cứu giúp.
Ai ai cũng hỏi tại sao bà làm thế, trong khi bà Trần không thể hiểu nổi tại sao họ hỏi thế.
“Việc tôi làm là hết sức bình thường. Tôi thấy cháu bé nằm ngã ra như thế nên kéo lên. Ai ngã tôi cũng đến nâng dậy cả” - bà bày tỏ khi được phỏng vấn.
Câu trả lời đơn giản đó như chưa làm các phóng viên hài lòng. Điện thoại của bà liên tục reo và các phóng viên quay lấy căn phòng trọ nhỏ bé của bà để phỏng vấn, khiến người chủ nhà đe dọa sẽ cắt hợp đồng thuê nhà.

Nhật báo Phật Sơn đưa tin bé gái hai tuổi gặp nạn bị người qua đường thờ ơ đã qua đời lúc 0g32 sáng nay 21-10 (11g32 ngày 20-10 theo giờ VN).Các bác sĩ của Bệnh viện Quân y Quảng Châu đã cứu chữa cho em trong bảy ngày đêm qua nhưng Duyệt Duyệt không thể sống do những vết thương rất nặng ở não.
http://tuoitre.vn/The-gioi/461447/Be-Duyet-Duyet-khong-con-nua.html

Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

Lửa & Steve Jobs

“Thầy đã đến ném lửa vào mặt đất, và Thầy những ước mong phải chi lửa ấy đã bùng lên!” (Lc 12,49)

Một nhân vật "có lửa"

Steve Jobs sinh năm 1955 tại San Francisco, California, mẹ ông – bà Joanne Simpson, một sinh viên đại học người Mỹ đem lòng yêu và mang thai cùng cha ông - Abdulfattah Jandali, một sinh viên đại học người Syria, sau này là giáo sư khoa học chính trị. Do gia đình người cha kiên quyết phản đối nên họ không thể kết hôn. Bà Joanne Simpson phải một mình sinh con và đã cho ông làm con nuôi của gia đình bà Clara – một kế toán và ông Paul Jobs – một kỹ sư. Vì thế Steve Jobs mang họ của cha nuôi. Sau đó, tuy cha mẹ đẻ ông đã kết hôn và có với nhau một người con gái hiện là nhà văn, nhưng Steve Jobs và cha ruột chưa bao giờ gặp mặt hay nói chuyện với nhau.

Steve Jobs kể về cuộc đời và cái chết trong diễn văn bất hủ

Những lời phát biểu tại lễ tốt nghiệp ở Đại học Stanford năm 2005 về thân thế, sự nghiệp, tình yêu và sự mất mát của Steve Jobs trở thành một trong những bài diễn văn để đời và đáng nhớ nhất trong lịch sử nhân loại.

Steve Jobs đã qua đời vào sáng 5/10/2011, khiến cả thế giới sửng sốt và tiếc nuối. Ông là người kín tiếng, gần như không bao giờ nói về đời tư và cuộc trò chuyện cởi mở nhất có lẽ là bài phát biểu dưới đây:

"Tôi rất vinh dự có mặt trong lễ trao bằng tốt nghiệp của các bạn hôm nay tại một trong những trường đại học uy tín nhất thế giới. Tôi chưa bao giờ có bằng đại học. Phải thú nhận đây là lần tôi tiếp cận gần nhất với một buổi tốt nghiệp. Tôi muốn kể cho các bạn ba câu chuyện về cuộc đời tôi. Không có gì nhiều nhặn. Chỉ là ba câu chuyện.

Chuyện thứ nhất là về việc kết nối các dấu chấm (kết nối các sự kiện)

Tôi bỏ trường Reed College ngay sau 6 tháng đầu, nhưng sau đó lại đăng ký học thêm 18 tháng nữa trước khi thực sự rời trường. Vậy, vì sao tôi bỏ học?

Mọi chuyện như đã định sẵn từ trước khi tôi sinh ra. Mẹ đẻ tôi là một sinh viên, bà chưa kết hôn và quyết định gửi tôi làm con nuôi. Bà nghĩ rằng tôi cần được nuôi dưỡng bởi những người đã tốt nghiệp đại học nên sắp đặt để trao tôi cho một vợ chồng luật sư ngay trong ngày sinh. Tuy nhiên, mọi chuyện thay đổi vào phút chót bởi họ muốn nhận một bé gái hơn là tôi.

Vì thế, cha mẹ nuôi của tôi, khi đó đang nằm trong danh sách xếp hàng, đã nhận được một cú điện thoại vào nửa đêm rằng: "Chúng tôi có một đứa con trai không mong đợi, ông bà có muốn chăm sóc nó không?" và họ trả lời: "Tất nhiên rồi". Mẹ đẻ tôi sau đó phát hiện ra mẹ nuôi tôi chưa bao giờ tốt nghiệp đại học còn cha tôi thậm chí chưa tốt nghiệp phổ thông trung học. Bà từ chối ký vào giấy tờ trao nhận và chỉ đồng ý vài tháng sau đó khi bố mẹ hứa rằng ngày nào đó tôi sẽ vào đại học.

Sau đó 17 năm, tôi thực sự đã vào đại học. Nhưng tôi ngây thơ chọn ngôi trường đắt đỏ gần như Đại học Stanford vậy. Toàn bộ số tiền tiết kiệm của bố mẹ tôi phải dồn vào trả học phí cho tôi. Sau 6 tháng, tôi thấy việc đó không hề hiệu quả. Tôi không có ý niệm về những gì muốn làm trong cuộc đời mình và cũng không hiểu trường đại học sẽ giúp tôi nhận ra điều đó như thế nào. Tại đó, tôi tiêu hết tiền mà cha mẹ tiết kiệm cả đời. Vì vậy tôi ra đi với niềm tin rằng mọi việc rồi sẽ ổn cả. Đó là khoảnh khắc đáng sợ, nhưng khi nhìn lại, đấy lại là một trong những quyết định sáng suốt nhất của tôi. Tôi bắt đầu bỏ những môn học bắt buộc mà tôi không thấy hứng thú và chỉ đăng ký học môn tôi quan tâm.

Tôi không có suất trong ký túc, nên tôi ngủ trên sàn nhà của bạn bè, đem đổi vỏ chai nước ngọt lấy 5 cent để mua đồ ăn và đi bộ vài km vào tối chủ nhật để có một bữa ăn ngon mỗi tuần tại trại Hare Krishna. Những gì tôi muốn nói là sau này tôi nhận ra việc cố gắng theo đuổi niềm đam mê và thỏa mãn sự tò mò của mình là vô giá.

Tôi sẽ kể cho các bạn một ví dụ: Đại học Reed khi đó có lẽ là trường tốt nhất dạy về nghệ thuật viết chữ đẹp ở Mỹ. Khắp khuôn viên là các tấm áp-phích, tranh vẽ với những dòng chữ viết tay tuyệt đep. Vì tôi đã bỏ học, tôi quyết định chỉ đăng ký vào lớp dạy viết chữ để tìm hiểu họ làm điều đó thế nào. Tôi học cách biến hóa với nét bút, về khoảng cách giữa các chữ, về nét nghiêng, nét đậm. Đây là môn học nghệ thuật và mang tính lịch sử mà khoa học không thể nắm bắt được và tôi thấy nó thật kỳ diệu.

Những thứ này khi đó dường như chẳng có chút ứng dụng thực tế nào trong cuộc đời tôi. Nhưng 10 năm sau, khi chúng tôi thiết kế máy Macintosh, mọi thứ như trở lại trong tôi. Và chúng tôi đưa nó vào trong Mac. Đó là máy tính đầu tiên có các font chữ đẹp. Nếu tôi không bỏ học chỉ để theo một khóa duy nhất đó, máy Mac sẽ không bao giờ được trang bị nhiều kiểu chữ hoặc có được sự cân xứng về khoảng cách các chữ như vậy (sau này Windows đã sao chép lại). Nếu tôi không bỏ học, tôi có lẽ sẽ không bao giờ tham gia lớp nghệ thuật viết chữ và máy tính có lẽ không có được hệ thống chữ phong phú như hiện nay.

Tất nhiên, chúng ta không thể kết nối các dấu ấn tương lai, bạn chỉ có thể móc nối chúng khi nhìn lại quá khứ. Vậy hãy tin rằng các dấu chấm, các sự kiện trong cuộc đời bạn về mặt này hay mặt khác sẽ ảnh hưởng đến tương lai của bạn. Bạn phải có niềm tin vào một thứ gì đó - sự can đảm, số phận, cuộc đời, định mệnh hay bất cứ điều gì - cách nghĩ đó đã tạo nên những sự khác biệt trong cuộc đời tôi.

Câu chuyện thứ hai là về tình yêu và sự mất mát

Tôi may mắn khi đã nhận ra những gì tôi yêu quý ngay từ khi còn trẻ. Woz (Steve Wozniak) cùng tôi sáng lập Apple tại garage của bố mẹ khi tôi mới 20 tuổi. Chúng tôi làm việc miệt mài trong 10 năm và phát triển từ một cái nhà xe thành một công ty trị giá 2 tỷ USD với 4.000 nhân viên. Chúng tôi cho ra đời thành quả sáng tạo - Macintosh - khi tôi mới bước sang tuổi 30.

Sau đó, tôi bị sa thải. Sao bạn lại có thể bị sa thải tại ngay công ty mà bạn lập ra? Apple đã thuê một người mà tôi nghĩ là đủ tài năng để điều hành công ty với mình và năm đầu tiên, mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp. Nhưng sau đó, tầm nhìn về tương lai của chúng tôi khác nhau và không thể hợp nhất. Khi đó, ban lãnh đạo đứng về phía ông ấy. Ở tuổi 30, tôi phải ra đi. Những gì tôi theo đuổi cả đời đã biến mất, nó đã bị phá hủy.

Tôi không biết phải làm gì trong những tháng tiếp theo. Tôi cảm thấy như mình đã đánh rơi mất cây gậy trong cuộc chơi khi người ta vừa trao nó cho tôi. Tôi đã gặp David Packard và Bob Noyce, cố gắng xin lỗi vì đã làm mọi chuyện trở nên tồi tệ. Tôi còn nghĩ đến chuyện bỏ cuộc. Nhưng mọi thứ bắt đầu kéo tôi trở lại. Tôi vẫn yêu những gì tôi làm. Bước ngoặt tại Apple không thay đổi con người tôi. Tôi bị từ chối, nhưng tôi vẫn còn yêu. Vì thế tôi quyết định làm lại từ đầu.

Khi đó tôi đã không nhận ra, nhưng hóa ra bị sa thải lại là điều tốt nhất dành cho tôi. Sức ép duy trì sự thành công đã được thay thế bằng tinh thần nhẹ nhàng của người mới bắt đầu lại và không chắc về những gì sẽ diễn ra. Nó giải phóng tôi để bước vào giai đoạn sáng tạo nhất cuộc đời.

Trong năm năm tiếp theo, tôi thành lập NeXT và một công ty khác mang tên Pixar và phải lòng một người phụ nữ tuyệt vời, người trở thành vợ tôi sau này. Pixar tạo ra bộ phim từ đồ họa máy tính đầu tiên trên thế giới - Toy Story và hiện là xưởng phim hoạt hình thành công nhất toàn cầu. Apple mua lại NeXT, tôi trở lại và công nghệ tôi phát triển ở NeXT là trọng tâm trong cuộc phục hưng Apple. Tôi và vợ Laurene cũng có một cuộc sống gia đình tuyệt vời.

Tôi khá chắc chắn rằng những điều trên sẽ không xảy ra nếu tôi không bị Apple sa thải. Nó như một liều thuốc đắng và kinh khủng, nhưng bệnh nhân cần nó. Đôi khi cuộc đời sẽ giáng một viên gạch vào đầu bạn. Đừng mất niềm tin. Tôi hiểu thứ duy nhất khiến tôi vững vàng chính là niềm đam mê. Bạn phải tìm ra bạn yêu cái gì. Nó đúng cho công việc và cho cả những người thân yêu của bạn. Công việc chiếm phần lớn cuộc đời và cách duy nhất để thực sự hài lòng là làm những gì bạn tin nó sẽ trở nên tuyệt vời. Và cách duy nhất có công việc tuyệt vời là yêu những gì bạn làm. Nếu chưa nhận ra, hãy tiếp tục tìm kiếm. Đừng dừng lại. Như mọi mối quan hệ trong cuộc đời, nó sẽ trở nên ngày càng tốt đẹp hơn qua từng năm.

Câu chuyện thứ ba là về cái chết.

Khi 17 tuổi, tôi đọc ở đâu đó rằng: "Nếu sống mỗi ngày như thể đó là ngày cuối cùng, một ngày nào đó bạn sẽ đúng". Điều đó gây ấn tượng với tôi và 33 năm qua, tôi nhìn vào gương mỗi sáng và hỏi: "Nếu hôm nay là ngày cuối của cuộc đời mình, mình có muốn làm những gì định làm hôm nay không?". Nếu câu trả lời là "Không" kéo dài trong nhiều ngày, đó là lúc tôi biết tôi cần thay đổi.

Luôn nghĩ rằng mình sẽ sớm chết là công cụ quan trọng nhất giúp tôi tạo ra những quyết định lớn trong đời. Vì gần như mọi thứ, từ hy vọng, niềm tự hào, nỗi sợ hãi, tủi hộ hay thất bại, sẽ biến mất khi bạn phải đối mặt với cái chết, chỉ còn lại điều thực sự quan trọng với bạn. Nghĩ rằng mình sắp chết là cách tốt nhất tôi tránh rơi vào bẫy rằng tôi sẽ mất cái gì đó. Khi không còn gì nữa, chẳng có lý gì bạn không nghe theo lời mách bảo của trái tim.

Một năm trước, tôi biết mình bị ung thư. Tôi được chụp cắt lớp lúc 7h30 và nhìn thấy rõ khối u trong tuyến tụy. Tôi còn chẳng biết tuyến tụy là cái gì. Bác sĩ bảo tôi bệnh này không chữa được và tôi chỉ có thể sống thêm 3 đến 6 tháng nữa. Ông ấy khuyên tôi về nhà và sắp xếp lại công việc, cố gắng trò chuyện với bọn trẻ những điều mà tôi định nói với chúng trong 10 năm tới, nhưng giờ phải tâm sự trong vài tháng. Nói cách khác, hãy nói lời tạm biệt.

Tối hôm đó, tôi được kiểm tra sinh thiết. Họ đút một ống qua cổ họng tôi xuống dạ dày và ruột rồi đặt một cái kim vào tuyến tụy để lấy mẫu tế bào khối u. Tôi giữ thái độ bình thản, và vợ tôi, cũng có mặt lúc đó, kể với tôi rằng khi các bác sỹ xem các tế bào dưới kính hiển vi, họ đã reo lên khi phát hiện đây là trường hợp ung thư tuyến tụy hiếm hoi có thể chữa được bằng phẫu thuật. Tôi đã được phẫu thuật và bây giờ tôi đã khỏe lại.

Đó là lần gần nhất tôi đối mặt với cái chết. Tôi hy vọng lần tiếp theo sẽ là vài thập kỷ nữa. Không ai muốn chết. Ngay cả người mong được lên thiên đường cũng không muốn chết để tới đó. Nhưng cái chết là đích đến mà chúng ta đều phải tới. Không ai thoát được nó. Cái chết như là phát minh hay nhất của sự sống. Nó là tác nhân thay đổi cuộc sống. Nó loại bỏ sự cũ kỹ (người già) để mở đường cho cái mới (lớp trẻ). Các bạn chính là thế hệ trẻ, nhưng ngày nào đó sẽ già đi và rời bỏ cuộc sống. Xin lỗi vì đã nói thẳng nhưng điều đó là sự thật.

Thời gian của bạn không nhiều, đừng lãng phí bằng cách sống cuộc đời của người khác. Đừng nghe những lời giáo điều, vì đó là suy nghĩ của người khác. Đừng để những quan điểm ồn ào lấn át tiếng nói bên trong bạn. Chúng biết bạn muốn gì. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.

Khi tôi còn trẻ, có một cuốn sách thú vị là The Whole Earth Catalog (Cẩm nang thế giới). Nó giống như một cuốn kinh thánh, kim chỉ nam của thế hệ tôi. Tác giả Steward Brand tạo ra nó vào thập niên 60, trước thời máy tính cá nhân. Nội dung sách được soạn bằng máy đánh chữ, bằng kéo và bằng máy ảnh polaroid. Nó như Google trên giấy vậy. Ở bìa sau của cuốn sách có in ảnh một con đường trong ánh bình minh, bên dưới là dòng chữ: "Sống khát khao. Sống dại khờ". Tôi luôn chúc điều đó cho chính mình. Hôm nay, các bạn tốt nghiệp và sắp bước vào cuộc đời mới, tôi cầu chúc điều đó cho các bạn.

Hãy luôn khao khát. Hãy luôn dại khờ".
http://vnexpress.net/gl/vi-tinh/2011/10/steve-jobs-ke-ve-cuoc-doi-va-cai-chet-trong-dien-van-bat-hu/
http://tintuchangngay4.wordpress.com/2011/10/10/steven-jobs-ch%E1%BB%89-co-%E1%BB%9F-n%C6%B0%E1%BB%9Bc-m%E1%BB%B9/


Trước tiên, theo cách nhìn cá nhân, tôi cho rằng, phẩm chất cao nhất của Steve Jobs là rất quý thời gian. Người ta nói rằng, ông làm việc như mỗi ngày là ngày cuối cùng của đời mình, cho nên ông làm việc chí chết, cố nhiên là đã lập trình sẵn trong đầu. Báo giới cho biết, Jobs đã tính những công trình tới 4 năm sau khi ông từ giã cuộc đời. Điều này hoàn toàn xa lạ với những ai không biết quý thời gian, vì nó mãi đi chứ không hề trở lại. 
Điều thứ hai, Steve Jobs trong suốt cuộc đời ngắn ngủi của mình đã dạy cho ta phải biết tìm cho được mình yêu thích, đam mê cái gì. Nói chữ nghĩa là mục đích cuộc sống của anh là gì, bởi cuộc đời quá ngắn, ngoảnh tới ngoảnh lui là già tới rồi. Theo Jobs, sống mà không say mê cái gì thì thà chết cho rồi (!?). Ta thấy, sau máy tính Macintosh sử dụng con chuột làm thay đổi thế giới vào ngày 24-1-1984, Jobs lại có một đam mê khác, đó là làm phim hoạt hình hợp tác với Walt Disney mà một trong những thành công là bộ phim nhiều tập có tên là Toy Story (Chuyện đồ chơi). Hãng Pixar do Jobs lập ra và làm cho ông trở nên giàu có, nhưng đến năm 1997, ông trở về với Apple và là người thúc đẩy sự ra đời của iPod, iPhone, iPads… mà chính ông trở thành biểu tượng mãi mãi của Apple.
Một trong những phẩm chất tuyệt vời của Steve Jobs nữa là, theo ông, mọi sản phẩm phải hướng tới sự đơn giản dễ sử dụng cho tất cả mọi người. Rắc rối, phức tạp, như kiểu đánh đố con người là hoàn toàn xa lạ với Jobs. Tôi rất hâm mộ một thứ như là triết lý của ông: “Hãy dũng cảm làm theo trực giác và tiếng gọi của con tim”. Bản thân Jobs sống giản dị, luôn hướng suy nghĩ của mình về người tiêu dùng, xem họ sống, nghĩ và cảm thế nào và từ đó mà chế tạo ra những loại máy thích hợp, cho phép người và máy tương tác với nhau. Apple chế ra những chiếc máy cho người mù đọc được, giúp cho trẻ em bị bệnh tự kỷ biết đọc, viết; có máy giúp cho việc gây quỹ từ thiện, cho y học chẩn bịnh… Vâng, thiên tài của Jobs không dừng lại ở chỗ chế ra những loại máy thị trường cần, mà còn đi xa hơn là làm sao cho người tiêu dùng thích thú, từ đó làm thay đổi cuộc sống của họ. Và ông sở dĩ vĩ đại còn ở chỗ ông yêu công việc của mình, dù không phải lúc nào cũng suôn sẻ.
Có thể bạn đọc yêu quý và tiếc thương Steve Jobs vì những phẩm chất khác nữa mà người viết không nhận ra. Nhưng, chừng ấy phẩm hạnh của Jobs, dù diễn đạt dưới hình thức giản đơn nhất, là những điều cần phải học và noi gương suốt đời, một cách nghiêm túc với lòng say mê nhiệt thành, may ra, khi về với thế giới bên kia, cũng được ai đó nhắc tới, rằng ông ta, anh ta đã là một người lao động chuyên cần, lương thiện. Thế là toại nguyện, chớ chẳng dám so với vĩ nhân Steve Jobs mà tất thảy mọi người trên hành tinh này đều chịu ơn.
Nguyễn Kiến Phước
http://www.tamgiangcity.vn/newsdetails/2ECC9C06D7/Qua_tao_Steve_Jobs_van_tuoi_nguyen_trong_tam_tuong_loai_nguoi_.aspx

Thứ Tư, 19 tháng 10, 2011

Tỉnh thức & Quản trị khủng hoảng

“Anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến" (Lc 12, 40)

Theo tinh thần của kinh quán niệm thì trong khi rửa bát mình chỉ nên rửa bát mà thôi: có nghĩa là khi rửa bát mình có ý thức được rằng sự kiện chính mình đang rửa bát? Mới nghe qua thì thấy buồn cười. Rửa bát thì có gì hay ho đâu mà tập trung ý lực vào đấy nhiều như thế. Nhưng quả thực tất cả sự hay ho là nằm chỗ đó. Sự kiện tôi đứng đây rửa và rửa những cái bát này là một sự kiện mầu nhiệm. Tôi hoàn toàn là tôi, làm chủ được hơi thở tôi, ý thức được sự có mặt, ý thức tâm, ý thức ý và hành động của tôi. Tôi không bị động trong hoàn cảnh như mộ cái nút chai bị những đợt sóng trên mặt biển vùi dập và lôi kéo, tâm ý tôi không tán thất trong loạn tưởng như một mớ bọt biển trên đầu sóng, tan nát thảm thương khi làn sóng đập đầu vào ghềnh đá.


...Không biết rửa bát thì khi cầm tách trà lên, có thể ta cũng không biết uống trà. Cầm tách trà lên ta có thể chỉ nghĩ đến những chuyện khác mà không biết là ta đang nâng tách trà trong tay. Cứ như thế, ta bị thâu hút vào trong tương lai, bị con ma vị lai thâu hút hết hỗn vía, đi ngang sự sống mà không sống được giây phút nào của sự sống.


"Tâm bất tại", tức là sự vắng mặt của ý thức... 


Nếu có ý thức, chỗ ngồi và thời gian trong giờ phút ấy trở thành hợp nhất trong một hiện tại vĩnh cửu.
Quán niệm là một phép lạ mà ta có thề sử dụng để khôi phục và thâu hồi tự thân. Giả dụ một nhà ảo thuật nào đó đem thân thể ta chia làm nhiều phần và dặt mỗi phần ở một địa phương khác nhau. Bàn tay đặt nam, bắp chân đặt ở bắc, cánh tay đặt đông... Rồi dùng phép lạ hô lên một tiếng. Mỗi phần của thân thể lặp tức liền lại với nhau, để thân thể ta trở nên toàn vẹn trở lại. Quán niệm cũng thế, đó là phép lạ để tụ họp trong chớp nhoáng tâm ý phiêu lưu, tản mát khắp chốn và thực hiện tự tâm toàn vẹn trong giây phút hiện tại của sự sống.


Quán niệm vừa là một phương tiện vừa là một cứu cánh, vừa là nhân, vừa là quả. Khi thực tập quán niệm để luyện định tâm thì ta gọi quán niệm là nhân. Nhưng quán niệm vốn là sự sống tỉnh thức (sự có mặt của quán niệm là sự có mặt của sự sống mầu nhiệm), do đó ta cũng gọi quán niệm là quả. Quán niệm để xua đuổi quên lãng và phân tán. Quán niệm dể thực sự sống từng giây, từng phút của cuộc sống. Quán niệm để duy trì chánh niệm và duy trì sự sống.


Người tác viên biết sử dụng hơi thở để duy trì chánh niệm, bởi vì hơi thở là dụng cụ rất mầu nhiệm để đình chỉ loạn tưởng. Hơi thở là cây cầu bắt từ bờ sinh lý sang bờ tâm lý, là môi giới giữa thăn và tâm. Mỗi khi chợt nhớ ra rằng tâm ý mình đang phân tán, rong ruổi, người tác viên nên dùng hơi thở dể nắm giữ nó lại. Anh thở vào nhè nhẹ một hơi thở khá dài và ý thức rằng mình đang thở vào một hơi dài. Anh lại thở ra một hơi dài, đưa ra ngoài hết không khí trong buồng phổi anh và ý thức rằng mình đang làm như thế. (Nhất Hạnh)

Thứ Hai, 17 tháng 10, 2011

Tham lam

Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam 
(Lc 12,15)
Khẩu hiệu 99%
Phong trào Chiếm Phố Wall (Occupy Wall Street) sau mấy tuần phát động từ trung tâm tài chính New York nay đã lan ra trên cả trăm thành phố và hơn 30 tiểu bang ở Mỹ.
Tại miền bắc California đã có biểu tình ở San Francisco, San Jose, Oakland, Marin và Walnut Creek. Từ danh xưng Chiếm phố Wall khi lan toả đến các điạ phương tên phong trào biến thành Chiếm San Jose, Chiếm San Francisco hay Chiếm Oakland.
Mục tiêu của phong trào là gì? Quan sát những khẩu hiệu, biển chữ giương lên trong các cuộc biểu tình thì có nhiều đòi hỏi. Đòi đánh thuế người giầu nhiều hơn nữa. Đòi chấm dứt việc ngân hàng tịch thu nhà vì chủ nhân không còn khả năng trả nợ. Đòi rút quân Mỹ về, chuyển ngân sách chiến tranh qua cho việc giáo dục. Chống tăng học phí đại học. Đòi việc làm.
Khẩu hiệu của Phong trào là 99% hàm ý 99% dân là người nghèo hay chỉ đủ ăn, trong khi đó 1% người cực giàu điều khiển guồng máy kinh tế tài chính Mỹ, gây ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống của mọi người.
Vậy những con số về khoảng cách giầu nghèo đó ra sao?
Theo giáo sư Joseph Stiglitz, Đại học Columbia và cũng là khôi nguyên Nobel kinh tế 2001 thì hiện nay 1% người giầu nhất nước Mỹ làm chủ 40% tài sản của Hoa Kỳ. Trong khi 80% người dân ở mức thấp nhất làm chủ chỉ có 7% tài sản nước Mỹ. Một phần tư thế kỉ trước 33% tài sản quốc gia do 1% giới giầu làm chủ.
Về thu nhập, 1% người có mức lương cao chiếm 24% tổng số thu nhập của toàn dân. Năm 1976 con số này chỉ 9%. Như thế trong 35 năm qua, người giầu ngày càng giầu hơn.
Theo số liệu của Institute of Policy Studies, trong thị trường đầu tư chứng khoán 1% người có thu nhập cao nhất làm chủ đến 50% số cổ phiếu, công khố phiếu và các qũy đầu tư khác. Trong khi 50% người có mức lương thấp nhất chỉ làm chủ 0.5% tổng số cổ phiếu chứng khoán.
Những người phản đối nay trông hoàn toàn bình thường, không phải các nhóm trông 'bụi đời' như mấy tuần đầu
Về nợ cá nhân, nghiên cứu của giáo sư xã hội học William Domhoff từ Đại học California, Santa Cruz cho thấy 1% người giầu nhất chiếm chỉ 5% tổng số nợ của nước Mỹ, trong khi 90% người dân ở mức lương thấp phải gánh tới 73% số nợ đó.
Nhiều người cho rằng cách biệt giầu nghèo như thế là bất công xã hội và đã có những nhận định là phong trào Chiếm phố Wall đang khởi xướng một cuộc chiến tranh giai cấp tại Mỹ.
Bắt đầu chú ý
Lúc đầu giới lãnh đạo cùng truyền thông coi thường phong trào, cho rằng tham gia biểu tình là những người không có công việc và chẳng biết làm gì hơn là xuống đường. Nhưng trong những tuần qua các cuộc biểu tình tại nhiều nơi đã được chú ý.
Như vết dầu loang, phong trào đã tổ chức được nhiều cuộc biểu tình ở nhiều nơi và gây chú ý trong chính trường từ Tổng thống Obama đến những dân biểu trong Quốc hội.
Đòi hỏi nổi bật nhất của Chiếm phố Wall là tăng thuế nhà giầu và tạo công ăn việc làm. Đó cũng là những điều gây tranh cãi tại quốc hội lâu nay. Nhưng những ai được coi là người giầu ở Mỹ?
Người có mức thu nhập từ 250 nghìn đô-la một năm trở lên, như chính quyền Obama dự định tăng thuế của họ, còn đảng Cộng hoà không đồng ý?
Tăng thuế hay không tăng thuế là vấn đề đang gây tranh luận trên chính trường Hoa Kỳ với nhiều bế tắc.
Trong những tuần đầu phong trào không được quan tâm vì những người tham gia trông như kẻ không nhà, bụi đời.
Nay mục tiêu của phong trào đang dần được tỏ rõ và thu hút nhiều thành phần dân chúng nhưng hình ảnh bất tuân luật pháp của người biểu tình ở một số nơi, như chiếm đóng cầu ở New York, tràn vào bảo tàng ở Thủ đô Washington là làm hại phong trào.
Nếu được như cuộc biểu tình ở San Jose hôm Chủ nhật qua, trong tinh thần trật tự, tuy có ồn ào và người tham gia được nhắc nhở cần tỏ ra ôn hoà, không dùng ma túy cần sa và giữ gìn sạch sẽ chung quanh thì khẩu hiệu họ hô: “All day, all night. Occupy San Jose” (Cả ngày, cả đêm. Chiếm San Jose) sẽ có cơ hội được hưởng ứng.
Nhất là trong lúc kinh tế đang khủng hoảng, mức thất nghiệp toàn quốc là 9.1%, tại điạ phương trên 10% và chỉ còn một năm nữa là đến ngày bầu lại tổng thống và quốc hội thì tiếng nói sẽ được lắng nghe và ảnh hưởng của phong trào sẽ rộng lớn.
Bùi Văn Phú (San Jose, Hoa Kỳ)

Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

Đối kháng

Xứ Pa-lét-tin vào thời Chúa Giêsu là một tỉnh của đế quốc Rôma. Như mọi tỉnh khác, ngoài đủ thứ thuế còn nộp thêm một sắc thuế đặc biệt để tỏ dấu phục tùng Hoàng đế. Giữa những người Do thái, có kẻ chủ trương nộp thuế; kẻ khác, những người phái Nhiệt thành – những người kháng chiến đương thời, coi như bổn phận tôn giáo phải từ chối không nộp thuế. Những người phái Nhiệt thành rất được lòng dân.
Các kẻ đối nghịch với Chúa Giêsu đặt cho Ngài câu hỏi sau: Có nên nộp thuế cho hoàng đế César của Rôma  không? Câu hỏi ấy là một cái bẫy. Họ đã tính toán nếu Chúa Giêsu trả lời không, Ngài sẽ gặp khó khăn với chính quyền Rôma và sẽ bị bắt giam; nếu Ngài trả lời có, Ngài sẽ làm mất lòng dân, dân sẽ loại bỏ Ngài. Dầu thế nào họ cũng thanh toán được Ngài. Không và Có là một cặp đối kháng, nhưng chọn bên nào cũng đi vào con đường chết!

Câu trả lời của Chúa - rất tuyệt vời - đã vượt  lên trên những đối kháng, để đi vào một lãnh vực căn bản của cuộc sống: đó là trách nhiệm của mỗi người. Tôi có trách nhiệm gì với xã hội và có trách nhiệm gì với Thiên Chúa? Trách nhiệm với xã hội tới đâu, và trách nhiệm với Thiên Chúa tới mức nào? Trách nhiệm đòi hỏi: những gì của César thì hãy trả lại cho César và những gì của Thiên Chúa thì hãy trả cho Thiên Chúa.

Trách nhiệm đối với Thiên Chúa thì bao la vì mọi sự ta có đều do Chúa ban. Và con người sinh ra để được mời gọi đi vào cái vô biên. Đó cũng là một trách nhiệm của tình yêu đáp trả. Khi tiếp một nhóm đan sĩ dòng Thánh Brunô ngày 10-10-2011, ĐTC nói: "Trong mắt của thế giới, đôi khi dành cả cuộc đời để sống trong đan viện là điều dường như không thể thực hiện được, nhưng thực ra, có dành cả một đời như thế thì cũng mới chỉ tạm đủ để đi vào sự hiệp nhất với Thiên Chúa, tạm đủ để đi vào Thực Tại cốt lõi sâu thẳm là chính Chúa Giêsu Kitô".

Hôm nay lễ Thánh Têrêxa Avila. Muốn đọc lại những câu thơ Cảm đề tác phẩm “Lâu Đài Nội Tâm” của Cát đệ Trăng Thập Tự.


Cư thất thứ nhất:
Khuất giữa sương mù, dưới lũng sâu,
Lâu đài ẩn hiện ai ngờ đâu.
Vào trong lần bước, ô kỳ diệu,
Hứa hẹn bao nhiêu ý nhiệm mầu.

Cư thất thứ hai:
Tiến thêm một bước thật giằng co,
Chúa gọi vào trong, chốn hẹn hò.
Quân thù cản lối trăm ngàn cách,
Thập giá kiên trì giúp khỏi lo.

Cư thất thứ ba:
Leo cao ngã nặng, thấm khiêm nhường,
Bổn phận chu toàn với mến thương.
Minh chứng tình yêu bằng hành động,
Cậy trông trầm lặng giữa đời thường.

Cư thất thứ tư:
Hồ ai lấy nước dẫn từ xa,
Hồ Chúa xây ngay tại suối nhà.
Ý Chúa trào bình an hạnh phúc,
Cho tình lắng xuống giữa lòng ta.

Cư thất thứ năm:
Lạc bước vào thêm, tựa ngủ say,
Chết ngây chết ngất khỏi đời này.
Nhả tơ dệt kén, sâu thành bướm,
Tổ ấm chính Ngài, ai có hay?

Cư thất thứ sáu:
Dừng chân chính điện bỗng bàng hoàng,
Ôm vết thương tình sa mạc hoang.
Đêm tối buông dày bao khốn khổ,
Tay Ngài chạm khẽ, chợt thanh quang.

Cư thất thứ bảy:
Ba Ngôi Chí Thánh của thiên đường,
Ngay giữa lòng ta, phút diệu thường.
Chúa ở với người, người với Chúa,
Muôn đời trong hiệp nhất yêu thương.

Cát đệ Trăng Thập Tự

Thứ Năm, 13 tháng 10, 2011

Sự thật

Ta sẽ sai Ngôn Sứ và Tông Đồ đến với chúng: chúng sẽ giết người này, lùng bắt người kia.(Lc 11,49)
Thân phận của tiên tri là thế, giống như Chúa Giêsu, phải chịu bao cay đắng.
Có những tiên tri được sai đến với tôi, nhắc nhở tôi điều này điều kia, họ có phải chịu cay đắng vì tôi không muốn nghe lời họ?
Và tôi, tôi có là tiên tri của Chúa?

Phong trào “Chiếm lĩnh phố Wall” tràn khắp nước Mỹ 
Occupy Wall Street (Hãy chiếm lấy Phố Wall) là một cuộc biểu tình đang diễn ra tại Thành phố New York. Nhóm chống chủ nghĩa tiêu thụ Adbusters Canada ban đầu kêu gọi phản đối và lấy cảm hứng từ phong trào Mùa xuân Ả Rập, đặc biệt là các cuộc biểu tình Quảng trường Tahrir ở Cairo mà bắt đầu cuộc Cách mạng Ai Cập 2011.
Mục đích của cuộc biểu tình là để bắt đầu chiếm đóng lâu dài Phố Wall, khu tài chính của Thành phố New York, lên án giới ngân hàng, thủ phạm của cuộc khủng hoảng tài chính 2008. Phong trào này đã kêu gọi 20.000 người đến tập hợp để tràn ngập vào khu vực Hạ Manhattan vào ngày 17 tháng 9 năm 2011.
Hàng nghìn người biểu tình hàng ngày tại khu phố thương mại của New York. Những người biểu tình có mặt đông đảo trên quảng trường Liberty Plazza. Người biểu tình Mỹ không đòi dân chủ, mà yêu cầu nhiều công bằng xã hội hơn. Đối tượng phản đối của họ là sự hung hãn và tham lam của giới tài chính, ảnh hưởng của giới tài chính lên nền chính trị Hoa Kỳ, ảnh hưởng của tiền và các tập đoàn đối với chế dân chủ , và một tác động trở lại về pháp lý và chính trị cho cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu. Những người tổ chức có ý định chiếm đóng Phố Wall sẽ kéo dài đến khi yêu cầu của họ đạt được. Các yêu cầu cụ thể đang trong quá trình triển khai. Trên các biểu ngữ, có thể đọc thấy hàng chữ: “Tất cả các chủ ngân hàng đều là phát xít”.
Có 1.500 người, trong đó có thanh niên và thành viên công đoàn tham gia biểu tình ngày 1 tháng 10. Khoảng 700 người biểu tình chống Phố Wall đã bị cảnh sát bắt giữ, giữa lúc họ đang chuẩn bị tuần hành qua cầu Brooklyn ở New York. Tuy nhiên, cảnh sát đã thả hầu hết số này một ngày sau đó. Vào ngày 1 tháng 10, các cuộc biểu tình tương tự đã được tổ chức tại Los Angeles, San Francisco, Boston, Chicago, Albuquerque, Tampa, Charlotte, Seattle, Denver, và Portland, Maine. (http://vi.wikipedia.org)