Các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo. Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo.(Mt 5,3-4)
Choosing Life
God says, "I am offering you life or death, blessing or curse. Choose life, then, so that you and your descendants may live" (Deuteronomy 30:19).
"Choose life." That's God's call for us, and there is not a moment in which we do not have to make that choice. Life and death are always before us. In our imaginations, our thoughts, our words, our gestures, our actions ... even in our nonactions. This choice for life starts in a deep interior place. Underneath very life-affirming behaviour I can still harbour death-thoughts and death-feelings. The most important question is not "Do I kill?" but "Do I carry a blessing in my heart or a curse?" The bullet that kills is only the final instrument of the hatred that began being nurtured in the heart long before the gun was picked up.
Thứ Sáu, 31 tháng 8, 2012
Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012
Tỉnh
"Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến." (Mt 24,42)
The Companionship of the Dead
As we grow older we have more and more people to remember, people who have died before us. It is very important to remember those who have loved us and those we have loved. Remembering them means letting their spirits inspire us in our daily lives. They can become part of our spiritual communities and gently help us as we make decisions on our journeys. Parents, spouses, children, and friends can become true spiritual companions after they have died. Sometimes they can become even more intimate to us after death than when they were with us in life.
Remembering the dead is choosing their ongoing companionship.
The Companionship of the Dead
As we grow older we have more and more people to remember, people who have died before us. It is very important to remember those who have loved us and those we have loved. Remembering them means letting their spirits inspire us in our daily lives. They can become part of our spiritual communities and gently help us as we make decisions on our journeys. Parents, spouses, children, and friends can become true spiritual companions after they have died. Sometimes they can become even more intimate to us after death than when they were with us in life.
Remembering the dead is choosing their ongoing companionship.
Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012
Ác & Hèn
"Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ." (Mc 6,26-28)
A Grateful Death
When we think about death, we often think about what will happen to us after we have died. But it is more important to think about what will happen to those we leave behind. The way we die has a deep and lasting effect on those who stay alive. It will be easier for our family and friends to remember us with joy and peace if we have said a grateful good-bye than if we die with bitter and disillusioned hearts.
The greatest gift we can offer our families and friends is the gift of gratitude. Gratitude sets them free to continue their lives without bitterness or self-recrimination.
A Grateful Death
When we think about death, we often think about what will happen to us after we have died. But it is more important to think about what will happen to those we leave behind. The way we die has a deep and lasting effect on those who stay alive. It will be easier for our family and friends to remember us with joy and peace if we have said a grateful good-bye than if we die with bitter and disillusioned hearts.
The greatest gift we can offer our families and friends is the gift of gratitude. Gratitude sets them free to continue their lives without bitterness or self-recrimination.
Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012
Yêu muộn
Thánh Augustinô |
Our Poverty, God's Dwelling Place
How can we embrace poverty as a way to God when everyone around us wants to become rich? Poverty has many forms. We have to ask ourselves: "What is my poverty?" Is it lack of money, lack of emotional stability, lack of a loving partner, lack of security, lack of safety, lack of self-confidence? Each human being has a place of poverty. That's the place where God wants to dwell! "How blessed are the poor," Jesus says (Matthew 5:3). This means that our blessing is hidden in our poverty.
We are so inclined to cover up our poverty and ignore it that we often miss the opportunity to discover God, who dwells in it. Let's dare to see our poverty as the land where our treasure is hidden.
Con yêu Chúa quá muộn, lạy Chúa là vẻ đẹp vừa rất xưa vừa mới mãi, con yêu Chúa quá muộn! Này Chúa vẫn ở trong con, mà hồi ấy con cứ ở ngoài và cứ tìm Chúa bên ngoài! Con thật xấu khi mải chạy theo vẻ đẹp nơi các thụ tạo của Chúa. Chúa từng ở với con mà con chẳng ở với Chúa. Những sự vật vẫn giữ con xa Chúa, nếu chúng không ở trong Chúa thì chúng làm sao hiện hữu được? Chúa gọi con, Chúa la to, và đã phá tan sự điếc lác của con. Chúa rực sáng, Chúa chiếu tỏa và đã xua tan sự mù lòa của con. Chúa tỏa hương thơm, con hít lấy và con khao khát Chúa. Con đã nếm thử và bây giờ con đói, con khát Chúa. Chúa đã chạm đến con và con nóng lòng tìm bình an của Chúa.
Thị trường Mỹ: Apple muốn cấm thêm 8 smartphone Samsung
TTO - Sau phán quyết của tòa án Hoa Kỳ, buộc Samsung bồi thường Apple 1 tỉ USD vì vi phạm bằng sáng chế, Quả táo tiếp tục tìm kiếm thêm lệnh cấm bán vĩnh viễn 8 thiết bị của Samsung. Chiến trường vẫn chưa im tiếng súng. Apple leo thang tấn công nhằm triệt hạ toàn diện những đối thủ đe dọa đến nhóm sản phẩm chủ chốt của mình, trong khi đó, Samsung tìm kiếm giải pháp hiệu chỉnh thiết kế sản phẩm để tránh lệnh cấm bán từ tòa án. Google, kẻ thứ ba đứng sau nền tảng Android, đã lên tiếng và cuối cùng nạn nhân cuộc chiến chính là người tiêu dùng bắt đầu nhận ra những ảnh hưởng trực tiếp đến mình.
http://nhipsongso.tuoitre.vn/Nhip-song-so/508884/Thi-truong-My-Apple-muon-cam-them-8-smartphone-Samsung.html
Khởi công tuyến metro Bến Thành - Suối Tiên
TT - Hôm nay, UBND TP.HCM làm lễ khởi công xây dựng tuyến metro (đường sắt đô thị) số 1 Bến Thành (Q.1) - Suối Tiên (Q.9) dài 19,7km. Đây là tuyến metro đầu tiên trong bảy tuyến metro ở TP.HCM.
(http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/508850/Khoi-cong-tuyen-metro-Ben-Thanh---Suoi-Tien.html)
Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012
Rủ & Rũ bỏ
"Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hoả ngục gấp đôi các người." (Mt 23,15)
St Augustine writing about his mother Monica:
Let us gain eternal wisdom
Because the day when she was to leave this life was drawing near – a day known to you, though we were ignorant of it – she and I happened to be alone, through (as I believe) the mysterious workings of your will. We stood leaning against a window which looked out on a garden within the house where we were staying, at Ostia on the Tiber; for there, far from the crowds, we were recruiting our strength after the long journey, in order to prepare ourselves for our voyage overseas. We were alone, conferring very intimately. Forgetting what lay in the past, and stretching out to what was ahead, we enquired between ourselves, in the light of present truth, into what you are and what the eternal life of the saints would be like, for Eye has not seen nor ear heard nor human heart conceived it. And yet, with the mouth of our hearts wide open we panted thirstily for the celestial streams of your fountain, the fount of life which is with you.
This was the substance of our talk, though not the exact words. Yet you know, O Lord, how on that very day, amid this talk of ours that seemed to make the world with all its charms grow cheap, she said, “For my part, my son, I no longer find pleasure in anything that this life holds. What I am doing here still, or why I am still here, I do not know, for worldly hope has withered away for me. One thing only there was for which I desired to linger in this life: to see you a Catholic Christian before I died. And my God has granted this to me more lavishly than I could have hoped, letting me see even you spurning earthly happiness to be his servant. What am I still doing here?”
What I replied I cannot clearly remember, because just about that time – five days later, or not much more – she took to her bed with fever. One day during her illness she lapsed into unconsciousness and for a short time was unaware of her surroundings. We all came running, but she quickly returned to her senses, and, gazing at me and my brother as we stood there, she asked in puzzlement, “Where was I?”
We were bewildered with grief, but she looked keenly at us and said, “You are to bury your mother here”. I was silent, holding back my tears, but my brother said something about his hope that she would not die far from home but in her own country, for that would be a happier way. On hearing this she looked anxious and her eyes rebuked him for thinking so; then she turned her gaze from him to me and said, “What silly talk!”
Shortly afterwards, addressing us both, she said, “Lay this body anywhere, and take no trouble over it. One thing only do I ask of you, that you remember me at the altar of the Lord wherever you may be”. Having made her meaning clear to us with such words as she could muster, she fell silent, and the pain of the disease grew worse.
Remembering the Dead
When we lose a dear friend, someone we have loved deeply, we are left with a grief that can paralyse us emotionally for a long time. People we love become part of us. Our thinking, feeling and acting are codetermined by them: Our fathers, our mothers, our husbands, our wives, our lovers, our children, our friends ... they are all living in our hearts. When they die a part of us has to die too. That is what grief is about: It is that slow and painful departure of someone who has become an intimate part of us. When Christmas, the new year, a birthday or anniversary comes, we feel deeply the absence of our beloved companion. We sometimes have to live at least a whole year before our hearts have fully said good-bye and the pain of our grief recedes. But as we let go of them they become part of our "members" and as we "re-member" them, they become our guides on our spiritual journey.
Being Ready to Die
Death often happens suddenly. A car accident, a plane crash, a fatal fight, a war, a flood, and so on. When we feel healthy and full of energy, we do not think much about our deaths. Still, death might come very unexpectedly.
How can we be prepared to die? By not having any unfinished relational business. The question is: Have I forgiven those who have hurt me and asked forgiveness from those I have hurt? When I feel at peace with all the people I live with, my death might cause great grief, but it will not cause guilt or anger.
When we are ready to die at any moment, we also are ready to live at any moment.
St Augustine writing about his mother Monica:
Let us gain eternal wisdom
Because the day when she was to leave this life was drawing near – a day known to you, though we were ignorant of it – she and I happened to be alone, through (as I believe) the mysterious workings of your will. We stood leaning against a window which looked out on a garden within the house where we were staying, at Ostia on the Tiber; for there, far from the crowds, we were recruiting our strength after the long journey, in order to prepare ourselves for our voyage overseas. We were alone, conferring very intimately. Forgetting what lay in the past, and stretching out to what was ahead, we enquired between ourselves, in the light of present truth, into what you are and what the eternal life of the saints would be like, for Eye has not seen nor ear heard nor human heart conceived it. And yet, with the mouth of our hearts wide open we panted thirstily for the celestial streams of your fountain, the fount of life which is with you.
This was the substance of our talk, though not the exact words. Yet you know, O Lord, how on that very day, amid this talk of ours that seemed to make the world with all its charms grow cheap, she said, “For my part, my son, I no longer find pleasure in anything that this life holds. What I am doing here still, or why I am still here, I do not know, for worldly hope has withered away for me. One thing only there was for which I desired to linger in this life: to see you a Catholic Christian before I died. And my God has granted this to me more lavishly than I could have hoped, letting me see even you spurning earthly happiness to be his servant. What am I still doing here?”
What I replied I cannot clearly remember, because just about that time – five days later, or not much more – she took to her bed with fever. One day during her illness she lapsed into unconsciousness and for a short time was unaware of her surroundings. We all came running, but she quickly returned to her senses, and, gazing at me and my brother as we stood there, she asked in puzzlement, “Where was I?”
We were bewildered with grief, but she looked keenly at us and said, “You are to bury your mother here”. I was silent, holding back my tears, but my brother said something about his hope that she would not die far from home but in her own country, for that would be a happier way. On hearing this she looked anxious and her eyes rebuked him for thinking so; then she turned her gaze from him to me and said, “What silly talk!”
Shortly afterwards, addressing us both, she said, “Lay this body anywhere, and take no trouble over it. One thing only do I ask of you, that you remember me at the altar of the Lord wherever you may be”. Having made her meaning clear to us with such words as she could muster, she fell silent, and the pain of the disease grew worse.
Remembering the Dead
When we lose a dear friend, someone we have loved deeply, we are left with a grief that can paralyse us emotionally for a long time. People we love become part of us. Our thinking, feeling and acting are codetermined by them: Our fathers, our mothers, our husbands, our wives, our lovers, our children, our friends ... they are all living in our hearts. When they die a part of us has to die too. That is what grief is about: It is that slow and painful departure of someone who has become an intimate part of us. When Christmas, the new year, a birthday or anniversary comes, we feel deeply the absence of our beloved companion. We sometimes have to live at least a whole year before our hearts have fully said good-bye and the pain of our grief recedes. But as we let go of them they become part of our "members" and as we "re-member" them, they become our guides on our spiritual journey.
Being Ready to Die
Death often happens suddenly. A car accident, a plane crash, a fatal fight, a war, a flood, and so on. When we feel healthy and full of energy, we do not think much about our deaths. Still, death might come very unexpectedly.
How can we be prepared to die? By not having any unfinished relational business. The question is: Have I forgiven those who have hurt me and asked forgiveness from those I have hurt? When I feel at peace with all the people I live with, my death might cause great grief, but it will not cause guilt or anger.
When we are ready to die at any moment, we also are ready to live at any moment.
Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012
Bỏ
"Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời."(Ga 6,68)
Vĩnh biệt Neil Armstrong - người đầu tiên lên mặt trăng
TTO - Ngày 26-8, ở tuổi 82, Neil Armstrong - người đầu tiên đặt chân lên mặt trăng - đã qua đời vì các biến chứng sau phẫu thuật tim. Nhân loại đang nhớ về "một bước đi ngắn của một người, một bước nhảy vọt của nhân loại".
Tổng thống Barack Obama đánh giá Neil Armstrong "là một trong những anh hùng vĩ đại nhất của nước Mỹ - không phải của thời đại này mà của mọi thời đại".
Ngày 20-7-1969 là cột mốc quan trọng trong lịch sử nhân loại khi loài người lần đầu tiên đặt chân lên mặt trăng. Sự kiện đó được mô tả bằng câu nói nổi tiếng "một bước đi ngắn của một người, một bước nhảy vọt của nhân loại". Người có "bước đi ngắn" đó chính là phi hành gia Neil Armstrong, phi hành trưởng của con tàu Apollo 11.
(http://tuoitre.vn/The-gioi/508560/Vinh-biet-Neil-Armstrong---nguoi-dau-tien-len-mat-trang.html)
Love and the Pain of Leaving
Every time we make the decision to love someone, we open ourselves to great suffering, because those we most love cause us not only great joy but also great pain. The greatest pain comes from leaving. When the child leaves home, when the husband or wife leaves for a long period of time or for good, when the beloved friend departs to another country or dies ... the pain of the leaving can tear us apart.
Still, if we want to avoid the suffering of leaving, we will never experience the joy of loving. And love is stronger than fear, life stronger than death, hope stronger than despair. We have to trust that the risk of loving is always worth taking.
The foreshadowing of the new age
We do not know the time when earth and humanity will reach their completion, nor do we know the way in which the universe will be transformed. The world as we see it, disfigured by sin, is passing away. But we are sure that God is preparing a new dwelling place and a new earth. In this new earth righteousness is to make its home, and happiness will satisfy, and more than satisfy, all the yearnings for peace that arise in human hearts. On that day, when death is conquered, the sons of God will be raised up in Christ; what was sown as something weak and perishable will be clothed in incorruption. Love and the fruits of love will remain, and the whole of creation, made by God for man, will be set free from the frustration that enslaves it.
We are warned indeed that a man gains nothing if he wins the whole world at the cost of himself. Yet our hope in a new earth should not weaken, but rather stimulate our concern for developing this earth, for on it there is growing up the body of a new human family, a body even now able to provide some foreshadowing of the new age. Hence, though earthly progress is to be carefully distinguished from the growth of Christ’s kingdom, yet in so far as it can help toward the better ordering of human society it is of great importance to the kingdom of God.
The blessings of human dignity, brotherly communion and freedom – all the good fruits on earth of man’s co-operation with nature in the Spirit of the Lord and according to his command – will be found again in the world to come, but purified of all stain, resplendent and transfigured, when Christ hands over to the Father an eternal and everlasting kingdom: “a kingdom of truth and life, a kingdom of holiness and grace, a kingdom of justice, love and peace.” On this earth the kingdom is already present in sign; when the Lord comes it will reach its completion.
(From the pastoral constitution on the Church in the modern world of the Second Vatican Council)
Vĩnh biệt Neil Armstrong - người đầu tiên lên mặt trăng
TTO - Ngày 26-8, ở tuổi 82, Neil Armstrong - người đầu tiên đặt chân lên mặt trăng - đã qua đời vì các biến chứng sau phẫu thuật tim. Nhân loại đang nhớ về "một bước đi ngắn của một người, một bước nhảy vọt của nhân loại".
Tổng thống Barack Obama đánh giá Neil Armstrong "là một trong những anh hùng vĩ đại nhất của nước Mỹ - không phải của thời đại này mà của mọi thời đại".
Ngày 20-7-1969 là cột mốc quan trọng trong lịch sử nhân loại khi loài người lần đầu tiên đặt chân lên mặt trăng. Sự kiện đó được mô tả bằng câu nói nổi tiếng "một bước đi ngắn của một người, một bước nhảy vọt của nhân loại". Người có "bước đi ngắn" đó chính là phi hành gia Neil Armstrong, phi hành trưởng của con tàu Apollo 11.
(http://tuoitre.vn/The-gioi/508560/Vinh-biet-Neil-Armstrong---nguoi-dau-tien-len-mat-trang.html)
Every time we make the decision to love someone, we open ourselves to great suffering, because those we most love cause us not only great joy but also great pain. The greatest pain comes from leaving. When the child leaves home, when the husband or wife leaves for a long period of time or for good, when the beloved friend departs to another country or dies ... the pain of the leaving can tear us apart.
Still, if we want to avoid the suffering of leaving, we will never experience the joy of loving. And love is stronger than fear, life stronger than death, hope stronger than despair. We have to trust that the risk of loving is always worth taking.
The foreshadowing of the new age
We do not know the time when earth and humanity will reach their completion, nor do we know the way in which the universe will be transformed. The world as we see it, disfigured by sin, is passing away. But we are sure that God is preparing a new dwelling place and a new earth. In this new earth righteousness is to make its home, and happiness will satisfy, and more than satisfy, all the yearnings for peace that arise in human hearts. On that day, when death is conquered, the sons of God will be raised up in Christ; what was sown as something weak and perishable will be clothed in incorruption. Love and the fruits of love will remain, and the whole of creation, made by God for man, will be set free from the frustration that enslaves it.
We are warned indeed that a man gains nothing if he wins the whole world at the cost of himself. Yet our hope in a new earth should not weaken, but rather stimulate our concern for developing this earth, for on it there is growing up the body of a new human family, a body even now able to provide some foreshadowing of the new age. Hence, though earthly progress is to be carefully distinguished from the growth of Christ’s kingdom, yet in so far as it can help toward the better ordering of human society it is of great importance to the kingdom of God.
The blessings of human dignity, brotherly communion and freedom – all the good fruits on earth of man’s co-operation with nature in the Spirit of the Lord and according to his command – will be found again in the world to come, but purified of all stain, resplendent and transfigured, when Christ hands over to the Father an eternal and everlasting kingdom: “a kingdom of truth and life, a kingdom of holiness and grace, a kingdom of justice, love and peace.” On this earth the kingdom is already present in sign; when the Lord comes it will reach its completion.
(From the pastoral constitution on the Church in the modern world of the Second Vatican Council)
Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012
Thấy & Gọi
Đức Giêsu thấy ông Nathanaen tiến về phía mình, liền nói về ông rằng: "Đây đích thật là một người Ítraen, lòng dạ không có gì gian dối." Ông Nathanaen hỏi Người: "Làm sao Ngài lại biết tôi? " Đức Giêsu trả lời: "Trước khi Philípphê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi." Ông Nathanaen nói: "Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ítraen! " (Ga 1,47-49)
The Quality of Life
Death is a passage to new life. That sounds very beautiful, but few of us desire to make this passage. It might be helpful to realise that our final passage is preceded by many earlier passages. When we are born we make a passage from life in the womb to life in the family. When we go to school we make a passage from life in the family to life in the larger community. When we get married we make a passage from a life with many options to a life committed to one person. When we retire we make a passage from a life of clearly defined work to a life asking for new creativity and wisdom.
Each of these passages is a death leading to new life. When we live these passages well, we are becoming more prepared for our final passage.
It is very hard to accept an early death. When friends die who are seventy, eighty, or ninety years old, we may be in deep grief and miss them very much, but we are grateful that they had long lives. But when a teenager, a young adult, or a person at the height of his or her career dies, we feel a protest rising from our hearts: "Why? Why so soon? Why so young? It is unfair."
But far more important than our quantity of years is the quality of our lives. Jesus died young. St. Francis died young. St. Thérèse of Lisieux died young, Martin Luther King, Jr., died young. We do not know how long we will live, but this not knowing calls us to live every day, every week, every year of our lives to its fullest potential. (Nouwen)
Bắt bầu Kiên
Ngày 21-8, một lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát phòng chống tội phạm (Bộ Công an) xác nhận với Tuổi Trẻ Cơ quan CS điều tra đã bắt giữ ông Nguyễn Đức Kiên (bầu Kiên, ngõ 27 Xuân Diệu, Q.Tây Hồ, Hà Nội).(Tuổi Trẻ)
The Quality of Life
Death is a passage to new life. That sounds very beautiful, but few of us desire to make this passage. It might be helpful to realise that our final passage is preceded by many earlier passages. When we are born we make a passage from life in the womb to life in the family. When we go to school we make a passage from life in the family to life in the larger community. When we get married we make a passage from a life with many options to a life committed to one person. When we retire we make a passage from a life of clearly defined work to a life asking for new creativity and wisdom.
Each of these passages is a death leading to new life. When we live these passages well, we are becoming more prepared for our final passage.
It is very hard to accept an early death. When friends die who are seventy, eighty, or ninety years old, we may be in deep grief and miss them very much, but we are grateful that they had long lives. But when a teenager, a young adult, or a person at the height of his or her career dies, we feel a protest rising from our hearts: "Why? Why so soon? Why so young? It is unfair."
But far more important than our quantity of years is the quality of our lives. Jesus died young. St. Francis died young. St. Thérèse of Lisieux died young, Martin Luther King, Jr., died young. We do not know how long we will live, but this not knowing calls us to live every day, every week, every year of our lives to its fullest potential. (Nouwen)
Bắt bầu Kiên
Ngày 21-8, một lãnh đạo Tổng cục Cảnh sát phòng chống tội phạm (Bộ Công an) xác nhận với Tuổi Trẻ Cơ quan CS điều tra đã bắt giữ ông Nguyễn Đức Kiên (bầu Kiên, ngõ 27 Xuân Diệu, Q.Tây Hồ, Hà Nội).(Tuổi Trẻ)
Chủ Nhật, 19 tháng 8, 2012
Nhờ
Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy. (Ga,6,57)
Số hóa dịch vụ công 17/08/2012 8:25
Sẽ có 12 dịch vụ công tại TP.Đà Nẵng được triển khai ứng dụng CNTT - Truyền thông trong thời gian đến.
Việc ứng dụng CNTT - Truyền thông cho các cơ quan chính quyền TP.Đà Nẵng có ý nghĩa đặc biệt trong lộ trình xây dựng, vận hành chính quyền điện tử, được đánh giá là sự tương tác trực tiếp trên quy mô rộng đối với tổ chức, công dân. Nói cách khác, người dân sẽ thông qua các ứng dụng CNTT - Truyền thông để giao dịch - giao tiếp với bộ máy công quyền. Qua đó, đưa ra các yêu cầu để được hệ thống hành chính công phục vụ. 12 dịch vụ công điện tử được triển khai gồm: Quản lý giấy phép lái xe, hộ tịch, trợ cấp cho người nghèo, đánh bắt cá, quyền sử dụng đất, đăng ký kinh doanh, dự án đầu tư, cấp phép xây dựng, mua sắm điện tử, thông tin địa lý, quản lý sức khỏe, phường - quận điện tử.
(http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120817/so-hoa-dich-vu-cong.aspx)
Số hóa dịch vụ công 17/08/2012 8:25
Sẽ có 12 dịch vụ công tại TP.Đà Nẵng được triển khai ứng dụng CNTT - Truyền thông trong thời gian đến.
Việc ứng dụng CNTT - Truyền thông cho các cơ quan chính quyền TP.Đà Nẵng có ý nghĩa đặc biệt trong lộ trình xây dựng, vận hành chính quyền điện tử, được đánh giá là sự tương tác trực tiếp trên quy mô rộng đối với tổ chức, công dân. Nói cách khác, người dân sẽ thông qua các ứng dụng CNTT - Truyền thông để giao dịch - giao tiếp với bộ máy công quyền. Qua đó, đưa ra các yêu cầu để được hệ thống hành chính công phục vụ. 12 dịch vụ công điện tử được triển khai gồm: Quản lý giấy phép lái xe, hộ tịch, trợ cấp cho người nghèo, đánh bắt cá, quyền sử dụng đất, đăng ký kinh doanh, dự án đầu tư, cấp phép xây dựng, mua sắm điện tử, thông tin địa lý, quản lý sức khỏe, phường - quận điện tử.
(http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120817/so-hoa-dich-vu-cong.aspx)
Thứ Bảy, 18 tháng 8, 2012
Ngăn cấm
Bấy giờ người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giêsu, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. Nhưng Đức Giêsu nói: "Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng." Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó. (Mt 19,13-15)
Bắt ba “hung thần” gây khiếp sợ tại bệnh viện
Theo PC45, từ đầu năm 2012, PC45 phát hiện băng nhóm do Của cầm đầu chuyên cưỡng đoạt tài sản của những nghèo khổ tại khu vực bệnh viện Phạm Ngọc Thạch (Q.5) trong thời gian dài nên lập chuyên án đấu tranh.
Qua theo dõi, PC45 phát hiện băng nhóm do Của cầm đầu tổ chức chia đàn em làm 3 nhóm, một nhóm do Của chỉ đạo, hai nhóm còn lại do Hùng và Như điều hành.
Một nhóm chuyên đe dọa, tấn công những người hành nghề chạy xe ôm tại khu vực bệnh viện, buộc họ phải nộp tiền bảo kê để được hành nghề tại đây.
Nhóm thứ hai chuyên “quản lý” những người bán hàng rong quanh bệnh viện và nhóm thứ ba chuyên đe dọa, tấn công và ép những người làm nghề nuôi, chăm sóc bệnh nhân trong bệnh viện phải nộp tiền bảo kê hàng ngày. Ép buộc các nạn nhân nộp tiền bảo kê một thời gian, Của buộc những người này dù không có nhu cầu cũng phải vay tiền từ Của với lãi suất lên tới 30%/tháng. Người nào không vay sẽ bị đánh, vay không trả lãi đủ, đúng hẹn cũng bị đánh bầm dập.
Để bảo kê được, Của tổ chức đàn em rất chặt chẽ, ai có nhiệm vụ đó, theo dõi, giám sát các nạn nhân cả ngày lẫn đêm, đặc biệt là những người nuôi dưỡng, chăm sóc bệnh nhân. Do khu điều trị bệnh nhân nặng (bệnh lao, bệnh AIDS) phải có những người nuôi dưỡng, chăm sóc chuyên nghiệp, Của đã cho đàn em trà trộn vào làm nhân viên để giám sát và “khống chế” những nhân viên khác buộc phải nộp tiền bảo kê mỗi ngày. Khi bị nhân viên, lãnh đạo bệnh viện phát hiện, không cho tay chân dưới trướng Của vào thì ngay lập tức, những người này bị đe dọa, khủng bố tinh thần. Trên thực tế, nhiều lần các điều dưỡng viên, bảo vệ bệnh viện bị băng nhóm do Của cầm đầu hành hung, gây thương tích.
(http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/507315/Bat-ba-%E2%80%9Chung-than%E2%80%9D-gay-khiep-so-tai-benh-vien.html)
Bắt ba “hung thần” gây khiếp sợ tại bệnh viện
Theo PC45, từ đầu năm 2012, PC45 phát hiện băng nhóm do Của cầm đầu chuyên cưỡng đoạt tài sản của những nghèo khổ tại khu vực bệnh viện Phạm Ngọc Thạch (Q.5) trong thời gian dài nên lập chuyên án đấu tranh.
Qua theo dõi, PC45 phát hiện băng nhóm do Của cầm đầu tổ chức chia đàn em làm 3 nhóm, một nhóm do Của chỉ đạo, hai nhóm còn lại do Hùng và Như điều hành.
Một nhóm chuyên đe dọa, tấn công những người hành nghề chạy xe ôm tại khu vực bệnh viện, buộc họ phải nộp tiền bảo kê để được hành nghề tại đây.
Nhóm thứ hai chuyên “quản lý” những người bán hàng rong quanh bệnh viện và nhóm thứ ba chuyên đe dọa, tấn công và ép những người làm nghề nuôi, chăm sóc bệnh nhân trong bệnh viện phải nộp tiền bảo kê hàng ngày. Ép buộc các nạn nhân nộp tiền bảo kê một thời gian, Của buộc những người này dù không có nhu cầu cũng phải vay tiền từ Của với lãi suất lên tới 30%/tháng. Người nào không vay sẽ bị đánh, vay không trả lãi đủ, đúng hẹn cũng bị đánh bầm dập.
Để bảo kê được, Của tổ chức đàn em rất chặt chẽ, ai có nhiệm vụ đó, theo dõi, giám sát các nạn nhân cả ngày lẫn đêm, đặc biệt là những người nuôi dưỡng, chăm sóc bệnh nhân. Do khu điều trị bệnh nhân nặng (bệnh lao, bệnh AIDS) phải có những người nuôi dưỡng, chăm sóc chuyên nghiệp, Của đã cho đàn em trà trộn vào làm nhân viên để giám sát và “khống chế” những nhân viên khác buộc phải nộp tiền bảo kê mỗi ngày. Khi bị nhân viên, lãnh đạo bệnh viện phát hiện, không cho tay chân dưới trướng Của vào thì ngay lập tức, những người này bị đe dọa, khủng bố tinh thần. Trên thực tế, nhiều lần các điều dưỡng viên, bảo vệ bệnh viện bị băng nhóm do Của cầm đầu hành hung, gây thương tích.
(http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/507315/Bat-ba-%E2%80%9Chung-than%E2%80%9D-gay-khiep-so-tai-benh-vien.html)
Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012
Thua
Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: "Ma đấy!", và sợ hãi la lên. (Mt 14, 23-26)
Thua cũng là một phần của thể thao
Các chuyên gia tin rằng, giúp các vận động viên hình dung trước được những gì họ có thể đối mặt sẽ giúp họ không bị gục ngã bởi thất vọng.
Trong số 10,500 vận động viên đang tranh đấu cho huy chương vàng Olympic London, chỉ có 302 vận động viên sẽ thắng. Số còn lại phải đối mặt với thất vọng, giận dữ và xấu hổ đi kèm với sự thất bại.
“Thất bại hay bị coi nhẹ. Chiến thắng thì vui mừng nhưng nỗi đau thất bại thì rõ rệt hơn nhiều,’ nhà vật lý trị liệu thể thao Jordan Metzl của Viện Y học Thể thao, chuyên làm việc với các vận động viên trẻ ở New York cho biết.
“Niềm hổ thẹn và áp lực khi thua là những cảm xúc rất mạnh mà các vận động viên phải đối phó trong suốt sự nghiệp thể thao của mình.”
Mặc dù hầu hết các vận động viên đối mặt với thất bại một cách lành mạnh, lấy thất vọng làm động cơ tập luyện nhiều hơn, với một số khác thua khiến họ bị trầm cảm sâu sắc.
(http://www.bbc.co.uk/vietnamese/culture_social/2012/08/120801_olympics_how_to_lose.shtml)
Thua cũng là một phần của thể thao
Các chuyên gia tin rằng, giúp các vận động viên hình dung trước được những gì họ có thể đối mặt sẽ giúp họ không bị gục ngã bởi thất vọng.
Trong số 10,500 vận động viên đang tranh đấu cho huy chương vàng Olympic London, chỉ có 302 vận động viên sẽ thắng. Số còn lại phải đối mặt với thất vọng, giận dữ và xấu hổ đi kèm với sự thất bại.
“Thất bại hay bị coi nhẹ. Chiến thắng thì vui mừng nhưng nỗi đau thất bại thì rõ rệt hơn nhiều,’ nhà vật lý trị liệu thể thao Jordan Metzl của Viện Y học Thể thao, chuyên làm việc với các vận động viên trẻ ở New York cho biết.
“Niềm hổ thẹn và áp lực khi thua là những cảm xúc rất mạnh mà các vận động viên phải đối phó trong suốt sự nghiệp thể thao của mình.”
Mặc dù hầu hết các vận động viên đối mặt với thất bại một cách lành mạnh, lấy thất vọng làm động cơ tập luyện nhiều hơn, với một số khác thua khiến họ bị trầm cảm sâu sắc.
(http://www.bbc.co.uk/vietnamese/culture_social/2012/08/120801_olympics_how_to_lose.shtml)
Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012
Biến hình
Sáu ngày sau, Đức Giêsu đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. (Mt 9,2)
Năm bí quyết đưa Apple đến thành công
...Luôn xuất phát trước
Apple luôn đi trước các đối thủ của mình. Đây là cơn ác mộng lớn nhất với các đối thủ của Apple. Trong khi các hãng còn đang vất vả cạnh tranh với sản phẩm của “quả táo khuyết” trên thị trường thì Apple đã âm thầm chuẩn bị cho những sản phẩm mà phải hai năm nữa mới lên kệ.
(http://nhipsongso.tuoitre.vn/Blog-quanh-ta/496873/Nam-bi-quyet-dua-Apple-den-thanh-cong.html)
Năm bí quyết đưa Apple đến thành công
...Luôn xuất phát trước
Apple luôn đi trước các đối thủ của mình. Đây là cơn ác mộng lớn nhất với các đối thủ của Apple. Trong khi các hãng còn đang vất vả cạnh tranh với sản phẩm của “quả táo khuyết” trên thị trường thì Apple đã âm thầm chuẩn bị cho những sản phẩm mà phải hai năm nữa mới lên kệ.
(http://nhipsongso.tuoitre.vn/Blog-quanh-ta/496873/Nam-bi-quyet-dua-Apple-den-thanh-cong.html)
Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012
Bánh & Đói
Đức Giêsu bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!” (Ga 6,35)
Hãy trở dậy, Hoàng ơi!
Họa sĩ Phạm Gia Hợp, một người bạn thân của Hoàng, kể đêm đó (đêm chủ nhật, rạng sáng thứ hai 30-7) Hoàng đi chơi với mấy người bạn, có uống một chút ít bia, còn hoàn toàn tỉnh táo, nhưng khi về vì cưỡi xe tay ga không quen, Hoàng ngã xe xuống mép vỉa hè... Kết quả là Hoàng bị chấn thương sọ não, cấp cứu ở Bệnh viện Nhân Dân Gia Định, đã mấy ngày rồi mà còn mê man.
Hoàng là nghệ sĩ Nguyễn Kim Hoàng, là Hoàng Himiko - chủ không gian nghệ thuật Himiko visual café, mà có lẽ ở Sài Gòn không một người trẻ làm nghệ thuật nào lại không biết. Với không gian này, Hoàng muốn tạo ra một sân chơi thoải mái cho các nghệ sĩ trẻ, không phân biệt chiếu trên chiếu dưới hay sát sườn theo tiêu chí tuyển lựa nào. Tại không gian này, nhiều triển lãm của các họa sĩ trẻ để lại dấu ấn nghệ thuật rất đẹp. Đó là những: Nguyễn Thị Bảo Ngọc, Nguyễn Mậu Tân Thư, La Sương, Lã Huy, Võ Duy Đôn, Nguyễn Sơn, Mạc Hoàng Thượng, Hà Hùng, Phạm Gia Hợp... Với tinh thần tương trợ, ủng hộ, phần lớn là phi lợi nhuận, có thể nói Himiko visual café là nơi nuôi dưỡng nghệ thuật với tinh thần tự do thuần túy, hiếm hoi ở thành phố này.
http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/505142/Hay-tro-day-Hoang-oi.html
http://nguoidothi.vn/home/tin-tuc/himiko-nguyen-va-niem-tin-vao-nhung-dieu-ky-dieu
http://dep.com.vn/Phoi-do/Nguyen-Kim-Hoang-Dua-be-nhin-thay-lua/1144.dep
Bắt đầu ngày hội đồng tính Việt Nam
Ngày hội đồng tính đầu tiên ở Việt Nam bắt đầu tối ngày 3/8 và kéo dài tới 5/8 với cuộc đạp xe ở Hà Nội.
Một trong các nhà tổ chức, bà Nguyễn Vân Anh, Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dụng Khoa học về Giới, Phụ nữ và Vị thành niên (CSAGA) nói tối thứ Sáu và ngày thứ Bảy sẽ có các buổi chiếu phim về đề tài người đồng tính, lưỡng tính và chuyển giới (LGBT) ở Viện Goethe với phần thảo luận sau khi chiếu phim.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/08/120803_viet_gay_pride.shtml
Hãy trở dậy, Hoàng ơi!
Họa sĩ Phạm Gia Hợp, một người bạn thân của Hoàng, kể đêm đó (đêm chủ nhật, rạng sáng thứ hai 30-7) Hoàng đi chơi với mấy người bạn, có uống một chút ít bia, còn hoàn toàn tỉnh táo, nhưng khi về vì cưỡi xe tay ga không quen, Hoàng ngã xe xuống mép vỉa hè... Kết quả là Hoàng bị chấn thương sọ não, cấp cứu ở Bệnh viện Nhân Dân Gia Định, đã mấy ngày rồi mà còn mê man.
Hoàng là nghệ sĩ Nguyễn Kim Hoàng, là Hoàng Himiko - chủ không gian nghệ thuật Himiko visual café, mà có lẽ ở Sài Gòn không một người trẻ làm nghệ thuật nào lại không biết. Với không gian này, Hoàng muốn tạo ra một sân chơi thoải mái cho các nghệ sĩ trẻ, không phân biệt chiếu trên chiếu dưới hay sát sườn theo tiêu chí tuyển lựa nào. Tại không gian này, nhiều triển lãm của các họa sĩ trẻ để lại dấu ấn nghệ thuật rất đẹp. Đó là những: Nguyễn Thị Bảo Ngọc, Nguyễn Mậu Tân Thư, La Sương, Lã Huy, Võ Duy Đôn, Nguyễn Sơn, Mạc Hoàng Thượng, Hà Hùng, Phạm Gia Hợp... Với tinh thần tương trợ, ủng hộ, phần lớn là phi lợi nhuận, có thể nói Himiko visual café là nơi nuôi dưỡng nghệ thuật với tinh thần tự do thuần túy, hiếm hoi ở thành phố này.
http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/505142/Hay-tro-day-Hoang-oi.html
http://nguoidothi.vn/home/tin-tuc/himiko-nguyen-va-niem-tin-vao-nhung-dieu-ky-dieu
http://dep.com.vn/Phoi-do/Nguyen-Kim-Hoang-Dua-be-nhin-thay-lua/1144.dep
Bắt đầu ngày hội đồng tính Việt Nam
Ngày hội đồng tính đầu tiên ở Việt Nam bắt đầu tối ngày 3/8 và kéo dài tới 5/8 với cuộc đạp xe ở Hà Nội.
Một trong các nhà tổ chức, bà Nguyễn Vân Anh, Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dụng Khoa học về Giới, Phụ nữ và Vị thành niên (CSAGA) nói tối thứ Sáu và ngày thứ Bảy sẽ có các buổi chiếu phim về đề tài người đồng tính, lưỡng tính và chuyển giới (LGBT) ở Viện Goethe với phần thảo luận sau khi chiếu phim.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/08/120803_viet_gay_pride.shtml
Thứ Sáu, 3 tháng 8, 2012
Quê nhà
Người về quê, giảng dạy dân chúng trong hội đường của họ, khiến họ sửng sốt và nói: "Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? (Mt 13,54)
Nữ diễn viên gạo cội Nam Yoon Jung tự tử
Thứ Năm, 02/08/2012, 16:55 (GMT+7)
TTO - Giới showbiz Hàn Quốc lại một lần nữa sửng sốt trước sự ra đi của nữ diễn viên gạo cội Nam Yoon Jung. Theo kết luận ban đầu của cảnh sát, nữ diễn viên này đã tự tử do chứng trầm cảm kéo dài.
(http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/504755/Nu-dien-vien-gao-coi-Nam-Yoon-Jung-tu-tu.html)
Khán giả trẻ phát “cuồng” với Giọng hát Việt
Thứ Sáu, 03/08/2012, 04:40 (GMT+7)
TT - Nhà thi đấu Nguyễn Du (TP.HCM) chật cứng và gần như nổ tung bởi hai buổi ghi hình vào ngày 1 và 2-8 cho vòng Đối đầu của cuộc thi Giọng hát Việt - The Voice.
Sau vòng Giấu mặt đã phát sóng bốn tập trên truyền hình, Giọng hát Việt đã cho thấy một sức hút đặc biệt với một lượng đông đảo khán giả hâm mộ. Khoảng 3.000 khán giả/buổi quay đã có mặt tại trường quay trong hai ngày 1 và 2-8 để được chứng kiến những màn “đấu” giọng hát và cổ vũ cho 56 thí sinh của vòng Đối đầu.
(http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/504799/Khan-gia-tre-phat-%E2%80%9Ccuong%E2%80%9D-voi-Giong-hat-Viet.html)
Nữ diễn viên gạo cội Nam Yoon Jung tự tử
Thứ Năm, 02/08/2012, 16:55 (GMT+7)
TTO - Giới showbiz Hàn Quốc lại một lần nữa sửng sốt trước sự ra đi của nữ diễn viên gạo cội Nam Yoon Jung. Theo kết luận ban đầu của cảnh sát, nữ diễn viên này đã tự tử do chứng trầm cảm kéo dài.
(http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/504755/Nu-dien-vien-gao-coi-Nam-Yoon-Jung-tu-tu.html)
Khán giả trẻ phát “cuồng” với Giọng hát Việt
Thứ Sáu, 03/08/2012, 04:40 (GMT+7)
TT - Nhà thi đấu Nguyễn Du (TP.HCM) chật cứng và gần như nổ tung bởi hai buổi ghi hình vào ngày 1 và 2-8 cho vòng Đối đầu của cuộc thi Giọng hát Việt - The Voice.
Sau vòng Giấu mặt đã phát sóng bốn tập trên truyền hình, Giọng hát Việt đã cho thấy một sức hút đặc biệt với một lượng đông đảo khán giả hâm mộ. Khoảng 3.000 khán giả/buổi quay đã có mặt tại trường quay trong hai ngày 1 và 2-8 để được chứng kiến những màn “đấu” giọng hát và cổ vũ cho 56 thí sinh của vòng Đối đầu.
(http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/504799/Khan-gia-tre-phat-%E2%80%9Ccuong%E2%80%9D-voi-Giong-hat-Viet.html)
Thứ Năm, 2 tháng 8, 2012
Cá & lưới
"Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá." (Mt 13,47)
Xôn xao đám cưới đồng tính ở Bình Dương
TTO - Ngày 29-7, Công an phường Hòa Phú, thành phố Thủ Dầu Một (Bình Dương) cho biết sẽ kiểm tra, xác minh đám cưới được cho là giữa hai cô gái vừa diễn ra tại nhà hàng HĐQ vào trưa 28-7 như người dân phản ảnh.
Theo thông tin từ một thực khách chứng kiến đám cưới trên, tại nhà hàng HĐQ có ghi dòng chữ “Thành hôn” trước cổng ra vào giữa cô dâu tên K.Ph. và “chú rể” tên L.Ph..
Cả hai nữ công nhân trên đang làm việc tại một công ty ở Bình Dương.
Theo người nhà của cô dâu và “chú rể” thì cả 2 người đều quê ở Cà Mau, đến Bình Dương làm việc và tổ chức đám cưới tại đây.
Đám cưới chỉ có mặt một số người thân của 2 người và chừng hơn 100 thực khách là bạn bè làm chung công ty của cô dâu và “chú rể”.
Vụ việc được nhiều người, đặc biệt là công nhân, hiếu kỳ kéo đến xem khi hôn lễ diễn ra.
Vào tháng 5-2012, một đám cưới đồng tính diễn ra ở Hà Tiên (Kiên Giang), phường đã mời gia đình và cặp đồng tính lên để "giáo dục và xử phạt hành chính". Sau khi xử phạt xong, cặp đôi rời khỏi địa phương đi nơi khác.
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/504145/Xon-xao-dam-cuoi-dong-tinh-o-Binh-Duong.html)
(http://tuoitre.vn/Chinh-tri-xa-hoi/Phap-luat/493974/Xu-phat-hanh-chinh-dam-cuoi-dong-tinh-o-Ha-Tien.html)
Xôn xao đám cưới đồng tính ở Bình Dương
TTO - Ngày 29-7, Công an phường Hòa Phú, thành phố Thủ Dầu Một (Bình Dương) cho biết sẽ kiểm tra, xác minh đám cưới được cho là giữa hai cô gái vừa diễn ra tại nhà hàng HĐQ vào trưa 28-7 như người dân phản ảnh.
Theo thông tin từ một thực khách chứng kiến đám cưới trên, tại nhà hàng HĐQ có ghi dòng chữ “Thành hôn” trước cổng ra vào giữa cô dâu tên K.Ph. và “chú rể” tên L.Ph..
Cả hai nữ công nhân trên đang làm việc tại một công ty ở Bình Dương.
Theo người nhà của cô dâu và “chú rể” thì cả 2 người đều quê ở Cà Mau, đến Bình Dương làm việc và tổ chức đám cưới tại đây.
Đám cưới chỉ có mặt một số người thân của 2 người và chừng hơn 100 thực khách là bạn bè làm chung công ty của cô dâu và “chú rể”.
Vụ việc được nhiều người, đặc biệt là công nhân, hiếu kỳ kéo đến xem khi hôn lễ diễn ra.
Vào tháng 5-2012, một đám cưới đồng tính diễn ra ở Hà Tiên (Kiên Giang), phường đã mời gia đình và cặp đồng tính lên để "giáo dục và xử phạt hành chính". Sau khi xử phạt xong, cặp đôi rời khỏi địa phương đi nơi khác.
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/504145/Xon-xao-dam-cuoi-dong-tinh-o-Binh-Duong.html)
(http://tuoitre.vn/Chinh-tri-xa-hoi/Phap-luat/493974/Xu-phat-hanh-chinh-dam-cuoi-dong-tinh-o-Ha-Tien.html)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)