Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2011

Mất trí & PR

Tôi đang muốn làm PR cho Chúa, cho Giáo Hội.
Vì PR là việc thực hiện kế hoạch truyền thông, dẫn đến một quan hệ tốt, với một công chúng cụ thể được xác định.
Và Quan hệ tốt là nhằm tạo hình ảnh, công luận và sự tín nhiệm ủng hộ đúng đắn. Cho Chúa. Cho Giáo Hội.
Mục tiêu cuối cùng của PR là hồi phục, hoàn thiện chân lý và tình yêu, mang lại ích lợi và hạnh phúc cho cả hai bên.

Khi có hiểu lầm, khi độ tin cậy bị suy giảm, khi hình ảnh bị bôi nhọ, khi chân lý bị bóp méo, và hạnh phúc của hai bên bị đe doạ, thì công việc PR (Quan hệ công chúng) được mô tả như trên cần phải được thực hiện.

Đọc Tin Mừng hôm nay thấy bà con của Chúa nói rằng Chúa đã mất trí (Mc 3,21). Đây phải chăng là một sự hiểu lầm? Dù thế nào đi nữa, chân lý cũng đã bị bóp méo, độ tin cậy vào Chúa nơi công chúng có nguy cơ suy giảm, và việc loan báo Tin Mừng sẽ gặp khó khăn. Trước một tình thế như thế, tôi đoán, có thể có người nghĩ: xem ra Chúa đã không có khả năng làm PR tốt nên mới để xẩy ra như vậy? Hoặc Chúa chẳng thèm quan tâm đến công luận hay dư luận của công chúng. Việc Chúa, Chúa cứ làm, còn Quan hệ Công chúng, hay công luận chỉ là điều vớ vẩn, nhảm nhí?

Hình như nhiều lần Chúa còn cấm không cho người ta loan báo, làm PR, cho Chúa: có những lần Chúa ra lệnh cho những người được Ngài chữa lành không được nói điều đó với ai. Nhưng rồi, không kềm chế được, họ đã khoe với mọi người. Kết quả tiếp theo là người ta lũ lượt đi theo Ngài. Có những lúc như vậy, Chúa không cần làm PR, không cần rao báo gì, người ta vẫn ùn ùn đi theo Chúa.

Thế nhưng cũng đã có lúc Chúa tỏ thái độ muốn tìm hiểu dư luận một cách minh nhiên rõ ràng. Ngài nghiêm trọng hỏi các môn đệ: "Người ta bảo Con Người là ai? Còn các con, các con bảo Con Người là ai?" Và câu hỏi này đánh dấu một giai đoạn mới trong cuộc đời công khai của Chúa. PR, như là việc tìm hiểu dư luận, xem ra cũng liên quan đến những thay đổi quan trọng trong cuộc đời của Chúa?

Nhưng dư luận thường là không đúng lắm, nhất là những dư luận về Chúa...

Thực ra, Thiên Chúa là Đấng vượt khỏi tầm nắm bắt của trí khôn loài người. Không hiểu được Chúa thì cũng là sự thường. Nhưng hiểu thêm về Chúa chừng nào, thì con người được hạnh phúc thêm chừng đó. Con người được "biến hình" theo mức độ họ biết về Chúa, cảm về Chúa.

Nên mục vụ PR, giúp cho người ta có hình ảnh chân thực về Chúa nhiều hơn, là việc luôn cần thiết, phải không, thưa Chúa của con?

Thứ Sáu, 21 tháng 1, 2011

Tông đồ và PR

Người lên núi và gọi đến với Người những kẻ Người muốn. Và các ông đến với Người. Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người và để Người sai các ông đi rao giảng, với quyền trừ quỷ.

Gọi, đến, ở với. Những hành động của tình yêu. Và tình yêu làm nên những tông đồ, những nhà truyền giáo đích thực.

Tôi đang suy nghĩ về Mục vụ PR. Nghiên cứu PR, thấy người ta nói rất nhiều đến những kỹ xảo. Nhưng chưa thấy nói đến tình yêu. Thiếu tình yêu, người ta có hết lòng làm PR cho công ty của mình không? Thiếu tình yêu Chúa, người ta có dám hy sinh để làm PR hết mình cho Giáo Hội không?

Nhưng đồng thời, sống trong thế giới hiện đại mà con không tận dụng những phương tiện truyền thông hiện đại như PR để làm tông đồ đắc lực cho Chúa, thì tình yêu của con đối với Chúa đã trọn vẹn chưa, lạy Chúa?

Thứ Năm, 20 tháng 1, 2011

Chen chúc

Tôi đọc tin tức. Tôi thấy hàng trăm ngàn người hành hương đã tụ tập tại ngôi đền thờ Sabarimala trên đồi Pulmedu, gần thị trấn Vandiperiyar ở huyện Idukki, Ấn Độ, vào hôm thứ Sáu, 14-1-2011, ngày cuối cùng của lễ hội hàng năm. Lễ hội diễn ra trong hai tháng và thu hút hàng triệu du khách mỗi năm.

Và sau đó một vụ dẫm đạp lên nhau đã xảy ra khiến hơn 100 người chết.
http://vinafa.org/tu-do.com/tin-tuc-tu-hai-ngoai/world/111999.html

Cách đây 2000 năm, nhiều đám đông cũng tuôn đến với Chúa: "Và từ miền Giuđê, từ Giêrusalem, từ xứ Iđumê, từ vùng bên kia sông Giođan và vùng phụ cận hai thành Tia và Xiđôn, người ta lũ lượt đến với Người, vì nghe biết những gì Người đã làm. Người đã bảo các môn đệ dành sẵn cho Người một chiếc thuyền nhỏ, để khỏi bị đám đông chen lấn. Quả thế, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, khiến ai ai có bệnh cũng đổ xô đến để sờ vào Người." (Mc 3, 7-10).

Nhiều người được chữa bệnh. Không có ai chết vì dẫm đạp lên nhau. Nhưng có chen chúc. Chen chúc vì bị bức bách bởi những nhu cầu, những khao khát... Nhanh chân lên, nhanh chân kẻo muộn! Và thế là chen chúc!

Và Chúa đã chạnh lòng thương khi thấy họ như những đàn chiên không người chăm sóc. Rồi Chúa đã chọn gọi 12 tông đồ...

Chen chúc
Chạnh lòng thương... dẫn đến lời mời gọi đi vào Sứ vụ. Vâng, xin cho tim con luôn luôn rộng mở...


Thứ Tư, 19 tháng 1, 2011

Bại tay

Có một thời tay tôi đau buốt. Cả mấy tháng không chạy xe Honda được. Thật quá buồn.

Có nhiều khi đôi tay mình không vươn đến Chúa được. Bao nhiêu năm theo Ngài, mà vẫn thấy vời vợi xa...

Có nhiều khi chẳng hiểu được người đối diện, chẳng hiểu được xã hội và thời đại của mình. Đôi tay này chẳng chạm được ai, chẳng cảm nhận được gì khi đứng trước thế sự vẫn đang nóng bỏng chảy trôi trước mắt mình.

Đôi tay con thường khi tê bại như thế. Khẩn cầu xin Chúa phán một lời, tha thiết xin Chúa cứu chữa tay con...

Thứ Ba, 18 tháng 1, 2011

Đứng ngoài

Vào ngày Sabát, Đức Giêsu đi băng qua một cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa. Người Pharisêu liền nói với Đức Giêsu: "Ông coi, ngày Sabát mà họ làm gì kia? Điều ấy đâu được phép!"

Đứng bên ngoài để nhìn kẻ khác, tôi sẽ dễ dàng lên án họ như thế. Nhưng nếu đặt mình vào hoàn cảnh của họ, tôi sẽ có cái nhìn khác, sẽ thông cảm và bao dung hơn.

Một cách để có thể có cái nhìn bao dung đúng đắn là cầu nguyện cho bất kỳ ai tôi gặp gỡ.

Xin cho con biết thường xuyên cầu nguyện cho kẻ khác, để con biết đặt họ vào trong tâm hồn con, làm cho con trở nên một với họ, để Chúa Giêsu trong con chạm đến con và chạm đến họ...

Thứ Hai, 17 tháng 1, 2011

Fast & Feast

Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ?

Tôi đang trên đường về quê trời, nhưng cũng đã đang dự tiệc cưới Nước Trời rồi.
Đã thưởng thức hương vị Nước Trời trong bí tích Thánh Thể, trong sự kết hiệp với Chúa Ba Ngôi rồi.
Nhưng những hương vị quyến rũ của trần gian cũng vẫn có thể lôi cuốn tôi xa rời Nước Trời, đánh mất tiệc cưới vĩnh cửu.

Vì thế trong bầu khí hân hoan của tiệc cưới Nước Trời hôm nay, sự chay tịnh cũng cần thiết như một phương thế giúp tôi từ chối những quyến rũ của trần gian. Chay tịnh như một lời từ chối với những ham hố nhớp nhơ nhầy nhụa. Từ chối những ham hố bất xứng vì niềm vui đích thực của Nước Trời đang rất mạnh mẽ trong tôi.

"Khi tới ngày chàng rể đã bị đem đi, bấy giờ họ mới ăn chay trong ngày đó". Xin cho con biết chay tịnh mà niềm vui của yêu thương vẫn lan toả dịu dàng, ngọt ngào, thanh thản, trong sáng...