Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012

Bối rối

Chúa đáp: "Mácta! Mácta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi." (Lc 10,41-42)

Lo nhiều chuyện phụ tùy thì sẽ bối rối.
Chỉ có một chuyện chính cần tập trung: Lắng nghe Lời Chúa.
Lắng nghe Lời Chúa khi cầu nguyện.
Lắng nghe Lời Chúa khi gặp giỡ giao lưu.
Lắng nghe Lời Chúa khi làm việc.
Lắng nghe Lời Chúa khi gặp rủi may, thành công hay thất bại.

Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012

Trở nên thân cận

Ai đã tỏ ra là thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp? (Lc 10,36)

Hãy yêu mến người thân cận như chính mình.
Nhưng ai là người thân cận của tôi?
Ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp?

Vấn đề không phải là tìm xem ai là thân cận của tôi
mà là tôi phải tìm cách trở nên thân cận với mọi người.

Trở nên thân cận bằng cách dám can đảm quên đi những trở ngại cá nhân để cảm thương
 và dám quảng đại giúp đỡ người khác.

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

Sinh

Này đây bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giê-su. (Lc 1,31)

Jesus, Our Food and Drink
Jesus is the Word of God, who came down from heaven, was born of the Virgin Mary through the power of the Holy Spirit, and became a human person. This happened in a specific place at a specific time. But each day when we celebrate the Eucharist, Jesus comes down from heaven, takes bread and wine, and by the power of the Holy Spirit becomes our food and drink. Indeed, through the Eucharist, God's incarnation continues to happen at any time and at any place.
Sometimes we might think: "I wish I had been there with Jesus and his apostles long ago!" But Jesus is closer to us now than he was to his own friends. Today he is our daily bread!

Thứ Bảy, 6 tháng 10, 2012

Rao

“Các con hãy đi rao giảng Tin Mừng... Các con đừng mang theo tiền bạc, bao gậy...” (Mt 10,10)

Về cuộc tranh luận giữa Obama và Romney tối thứ tư (sáng thứ năm tại VN)
Molly Ball (The Atlantic): Nhìn theo cách nào thì đây vẫn là một thắng lợi lớn cho ông Romney. Ông nhanh nhẹn, đầy năng lượng và sẵn sàng tấn công trong khi ông Obama nói lan man và phần lớn thời gian là phòng ngự. Tổng thống có thể muốn tỏ ra là người đứng trên cả cuộc tranh luận thế nhưng ông lại trở thành chệch hướng và ông Romney dường như có khả năng đặt mình vào vị trí của người kia.
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/world/2012/10/121004_us_election_pundits.shtml



Thánh Phanxicô Assisi
Thánh Phanxicô chào đời vào khoảng cuối năm 1182, tại thành Assisi, ở phía bắc thủ đô Rôma. Cha là ông Phêrô Bênađônê, một thương gia chuyên nghề bán len dạ; mẹ là bà Pica, một phụ nữ hiền đức, hiếm có.
Cậu Phanxicô rất hào hoa, lại được gia đình giàu có nuông chiều, nên cậu mặc sức ăn chơi phung phí. Mộng công danh thôi thúc, Phanxicô theo bá tước Gôthiê đơ Briênnơ đi chinh phục vùng Apulia, gần thành Assisi. Nhưng ý Chúa nhiệm mầu đã khiến Phanxicô đau nặng và bắt buộc phải trở về quê hương.
Lần này, tuy vẫn ăn chơi như trước, nhưng Phanxicô cảm thấy những thú vui xưa kia dần dần mất hết ý nghĩa. Thế rồi Phanxicô đi tìm lý tưởng cao đẹp hơn. Một hôm, lúc đang cầu nguyện trong nguyện đường Đamianô nhỏ bé, Phanxicô nghe tiếng Chúa phán ra từ cây Thánh Giá: “Phanxicô, con hãy đi sửa lại ngôi đền thờ của ta đang đổ nát!” Phanxicô hiểu câu nói này cách nông cạn, nên tình nguyện đi xin từng viên đá đem về sửa lại ba ngôi nguyện đường cạnh Assisi. Phanxicô chưa hiểu rằng, ngôi đền thờ mà Chúa muốn nói chính là Hội Thánh.
Ngày 24.2.1208, đang buổi lễ, Phanxicô nghe được đoạn Phúc Âm: “Các con hãy đi rao giảng Tin Mừng... Các con đừng mang theo tiền bạc, bao gậy...” (Mt 10,10). Phanxicô nhận ra tiếng gọi của Chúa, từ nay quyết tâm triệt để sống khó nghèo và theo Chúa trên con đường Thập Tự (Mt 19,21 ; Lc 9,1-6 ; Mt 16,24). Phanxicô vừa đi rao giảng Tin Mừng vừa khất thực.
Phanxicô yêu những người nghèo, những bệnh nhân mà ngài nhìn thấy Chúa Giêsu ở nơi họ. Ngài chỉ muốn giống Chúa Giêsu cách trọn vẹn trong khó nghèo, trong tình yêu, trong sự giảng dạy và trong đau khổ.
Năm 1220, vì những khó khăn nội bộ của Hội Dòng do một số anh em cấp tiến muốn sửa đổi lý tưởng nghèo khó thuở ban đầu, Phanxicô phải bỏ cuộc truyền giáo cho người Hồi giáo để trở lại nước Ý. Một cuộc tử đạo đặc biệt sắp bắt đầu. Năm 1224, Phanxicô xin rút lui về ẩn mình tại núi Laverna.
Nơi đây, ngài được Chúa in năm dấu thánh của Người trên chân tay và cạnh sườn. Phanxicô đã sống một cuộc tử đạo trong hai năm trời; các vết thương luôn rỉ máu, cộng với nỗi đau khổ do một số anh em sống xa lý tưởng ban đầu gây ra. Trong nỗi cô đơn và đau khổ do bệnh hoạn, ngài chỉ muốn hoàn tất ý định của Thiên Chúa cho đến khi “Bạn Chết” của ngài đến kết thúc cuộc đời vào ngày 3.10.1226.
Đức Giáo Hoàng Grêgôriô IX đã phong ngài lên bậc hiển thánh vào ngày 16.7.1228.
Nhờ lời cầu bầu của thánh Phanxicô. Xin Chúa cho chúng ta biết yêu chuộng hoà bình, hòa bình với mọi người và nhất là với những người đối nghịch với chúng ta.

Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012

Theo

Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo (Lc 9,57)

Nhìn lại quãng đường đầy chông gai đã đi qua, Khải chiêm nghiệm: “Khi đã yêu và tin vào tình yêu của mình thì chỉ có hai người mới có thể quyết định tiếp tục hay đầu hàng chứ không phải yếu tố bên ngoài. Từ khi cưới Quỳnh đến giờ, tôi luôn nghĩ làm sao cho Quỳnh hạnh phúc vì biết hai đứa đã quá đau khổ mới đến được với nhau. Bây giờ mỗi lần nhìn hai đứa con ngoan vui đùa trong căn nhà nhỏ ấm áp, đón nhận sự thương yêu của ông bà nội ngoại, chúng tôi biết rằng mình đã đúng khi dám yêu nhau và bảo vệ đến cùng cho tình yêu”.
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Phong-su-Ky-su/512758/Ben-nhau-du-tan-the.html

Thứ Ba, 2 tháng 10, 2012

Bạn & vệ sĩ

Thầy nói cho anh em biết: các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng chiêm ngưỡng nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. (Mt 18,10)

Jesus Gives Himself to Us
When we invite friends for a meal, we do much more than offer them food for their bodies. We offer friendship, fellowship, good conversation, intimacy, and closeness. When we say: "Help yourself ... take some more ... don't be shy ... have another glass," we offer our guests not only our food and our drink but also ourselves. A spiritual bond grows, and we become food and drink for one another other.
In the most complete and perfect way, this happens when Jesus gives himself to us in the Eucharist as food and drink. By offering us his Body and Blood, Jesus offers us the most intimate communion possible. It is a divine communion. (Nouwen G)