Khi ấy, các mục tử ra đi vội vã đến thành Bêlem, và gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. (Lc 2,16)
"Thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ" là thấy một nơi chỉ có bình an. Một nơi đi vào và thấy an tâm, không có chút gì phải đề phòng. Các mục đồng đã thấy một nơi như thế. Thật hạnh phúc cho họ!
Ngày đầu năm, cầu cho hoà bình thế giới, chợt nghĩ đến một nơi như vậy.
Trong thế giới hôm nay, ai cũng mong có một nơi bình an, một chỗ trú ẩn an toàn.
Nơi đó trước hết phải là tâm hồn của tôi.
Không bao giờ có sự xét đoán và kết án.
Không có vị lợi, ích kỷ và ghen ghét.
Chỉ có trân trọng, chân thành, khoan hoà, thông cảm, vị tha và cởi mở.
Và có Chúa ở đó.
Một cõi lòng như thế sẽ là nơi an toàn cho mọi người đến gặp gỡ. Họ không có gì phải lo lắng đề phòng khi gặp gỡ một tâm hồn như vậy. Họ có thể an tâm cậy dựa. Như một chốn xả stress và nghỉ ngơi.
Khi nào tâm hồn tôi mới được như thế?
Being Safe Places for Others
When we are free from the need to judge or condemn, we can become safe places for people to meet in vulnerability and take down the walls that separate them. Being deeply rooted in the love of God, we cannot help but invite people to love one another. When people realise that we have no hidden agendas or unspoken intentions, that we are not trying to gain any profit for ourselves, and that our only desire is for peace and reconciliation, they may find the inner freedom and courage to leave their guns at the door and enter into conversation with their enemies.
Many times this happens even without our planning. Our ministry of reconciliation most often takes place when we ourselves are least aware of it. Our simple, nonjudgmental presence does it.
(Nouwen W)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét