Ngày hôm sau, Gioan thấy Chúa Giêsu đến với mình thì nói: "Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá tội trần gian." (Ga 1,29)
Bao khốn khó bên trong bên ngoài, cộng với những khao khát vô biên trong lòng con người, cho thấy: con người ít nhiều lúc nào cũng ở trong thế trầm luân, cần phải giơ tay lên đón nhận một bàn tay yêu thương kéo lên, đưa vào không gian tình yêu cứu độ mỗi ngày một sâu hơn. Một không gian biến đổi con người từng ngày một trong cõi vừa rất thần linh, vừa rất nhân bản.
Gioan đã trông thấy bàn tay yêu thương cứu độ ấy, và ông đã la lên "Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá tội trần gian!"
Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013
Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013
Nơi an toàn
Khi ấy, các mục tử ra đi vội vã đến thành Bêlem, và gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. (Lc 2,16)
"Thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ" là thấy một nơi chỉ có bình an. Một nơi đi vào và thấy an tâm, không có chút gì phải đề phòng. Các mục đồng đã thấy một nơi như thế. Thật hạnh phúc cho họ!
Ngày đầu năm, cầu cho hoà bình thế giới, chợt nghĩ đến một nơi như vậy.
Trong thế giới hôm nay, ai cũng mong có một nơi bình an, một chỗ trú ẩn an toàn.
Nơi đó trước hết phải là tâm hồn của tôi.
Không bao giờ có sự xét đoán và kết án.
Không có vị lợi, ích kỷ và ghen ghét.
Chỉ có trân trọng, chân thành, khoan hoà, thông cảm, vị tha và cởi mở.
Và có Chúa ở đó.
Một cõi lòng như thế sẽ là nơi an toàn cho mọi người đến gặp gỡ. Họ không có gì phải lo lắng đề phòng khi gặp gỡ một tâm hồn như vậy. Họ có thể an tâm cậy dựa. Như một chốn xả stress và nghỉ ngơi.
Khi nào tâm hồn tôi mới được như thế?
Being Safe Places for Others
When we are free from the need to judge or condemn, we can become safe places for people to meet in vulnerability and take down the walls that separate them. Being deeply rooted in the love of God, we cannot help but invite people to love one another. When people realise that we have no hidden agendas or unspoken intentions, that we are not trying to gain any profit for ourselves, and that our only desire is for peace and reconciliation, they may find the inner freedom and courage to leave their guns at the door and enter into conversation with their enemies.
Many times this happens even without our planning. Our ministry of reconciliation most often takes place when we ourselves are least aware of it. Our simple, nonjudgmental presence does it.
(Nouwen W)
"Thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ" là thấy một nơi chỉ có bình an. Một nơi đi vào và thấy an tâm, không có chút gì phải đề phòng. Các mục đồng đã thấy một nơi như thế. Thật hạnh phúc cho họ!
Ngày đầu năm, cầu cho hoà bình thế giới, chợt nghĩ đến một nơi như vậy.
Trong thế giới hôm nay, ai cũng mong có một nơi bình an, một chỗ trú ẩn an toàn.
Nơi đó trước hết phải là tâm hồn của tôi.
Không bao giờ có sự xét đoán và kết án.
Không có vị lợi, ích kỷ và ghen ghét.
Chỉ có trân trọng, chân thành, khoan hoà, thông cảm, vị tha và cởi mở.
Và có Chúa ở đó.
Một cõi lòng như thế sẽ là nơi an toàn cho mọi người đến gặp gỡ. Họ không có gì phải lo lắng đề phòng khi gặp gỡ một tâm hồn như vậy. Họ có thể an tâm cậy dựa. Như một chốn xả stress và nghỉ ngơi.
Khi nào tâm hồn tôi mới được như thế?
Being Safe Places for Others
When we are free from the need to judge or condemn, we can become safe places for people to meet in vulnerability and take down the walls that separate them. Being deeply rooted in the love of God, we cannot help but invite people to love one another. When people realise that we have no hidden agendas or unspoken intentions, that we are not trying to gain any profit for ourselves, and that our only desire is for peace and reconciliation, they may find the inner freedom and courage to leave their guns at the door and enter into conversation with their enemies.
Many times this happens even without our planning. Our ministry of reconciliation most often takes place when we ourselves are least aware of it. Our simple, nonjudgmental presence does it.
(Nouwen W)
Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012
Việc Cha Con
"Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người rằng: "Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con".
Người thưa với hai ông bà rằng: "Mà tại sao cha mẹ tìm Con? Cha mẹ không biết rằng Con phải lo công việc của Cha Con ư?"
Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói." (Lc 2,48-50)
Phải có được một nền giáo dục tốt từ cha mẹ mới có thể nói được câu này.
Phúc âm ghi rằng: "Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói."
Tuy nhiên, hẳn sau này nhất định Mẹ Maria và Thánh Giuse sẽ hiểu ra, và sẽ rất vui khi nhớ lại Chúa Giêsu đáp lời các ngài bằng một câu nói như thế.
Vâng, thật hạnh phúc cho những bậc cha mẹ nào thấy con mình luôn tìm chu toàn những công việc Chúa trao.
Người thưa với hai ông bà rằng: "Mà tại sao cha mẹ tìm Con? Cha mẹ không biết rằng Con phải lo công việc của Cha Con ư?"
Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói." (Lc 2,48-50)
Phải có được một nền giáo dục tốt từ cha mẹ mới có thể nói được câu này.
Phúc âm ghi rằng: "Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói."
Tuy nhiên, hẳn sau này nhất định Mẹ Maria và Thánh Giuse sẽ hiểu ra, và sẽ rất vui khi nhớ lại Chúa Giêsu đáp lời các ngài bằng một câu nói như thế.
Vâng, thật hạnh phúc cho những bậc cha mẹ nào thấy con mình luôn tìm chu toàn những công việc Chúa trao.
Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2012
Thăm & Thấy
Và này đây, tại Giêrusalem, có một người tên là Simêon.
Ông là người công chính và sùng đạo,
ông những mong chờ niềm an ủi của Ítraen,
và Thánh Thần hằng ngự trên ông.
Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là
ông sẽ không thấy cái chết
trước khi được thấy Ðấng Kitô của Ðức Chúa.
Ðược Thần Khí run rủi, ông lên Ðền Thờ.
Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giêsu đem con tới
để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người,
thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa
(Lc 2,25-28)
Sau khi nhập thể,
nhờ Mẹ Maria,
Ngôi Lời đã đến thăm thai nhi Gioan
và thăm cha mẹ của ông, những người công chính.
Tại Bêlem,
các mục đồng đơn sơ,
đang tỉnh thức chăn chiên gần đó,
là những người trước tiên có diễm phúc
đến thờ lạy Chúa chào đời;
kế đến là các đạo sĩ phương Đông,
nghiên cứu với những niềm thao thức,
đã từ phương xa đến chiêm bái Chúa.
Tại Giêrusalem,
nhờ Mẹ Maria và Thánh Giuse,
Chúa đến thăm Dân Ngài;
và đại diện Dân Ngài ra đón Chúa,
lại chỉ là một ông già bình thường:
"Ông là người công chính và sùng đạo,
ông những mong chờ niềm an ủi của Ítraen,
và Thánh Thần hằng ngự trên ông."
Công chính, sùng đạo, mong chờ và có Thánh Thần,
đấy là những yếu tố cần thiết
cho những cuộc gặp gỡ thần linh.
Ông là người công chính và sùng đạo,
ông những mong chờ niềm an ủi của Ítraen,
và Thánh Thần hằng ngự trên ông.
Ông đã được Thánh Thần linh báo cho biết là
ông sẽ không thấy cái chết
trước khi được thấy Ðấng Kitô của Ðức Chúa.
Ðược Thần Khí run rủi, ông lên Ðền Thờ.
Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giêsu đem con tới
để chu toàn tập tục Luật đã truyền liên quan đến Người,
thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay, và chúc tụng Thiên Chúa
(Lc 2,25-28)
Sau khi nhập thể,
nhờ Mẹ Maria,
Ngôi Lời đã đến thăm thai nhi Gioan
và thăm cha mẹ của ông, những người công chính.
Tại Bêlem,
các mục đồng đơn sơ,
đang tỉnh thức chăn chiên gần đó,
là những người trước tiên có diễm phúc
đến thờ lạy Chúa chào đời;
kế đến là các đạo sĩ phương Đông,
nghiên cứu với những niềm thao thức,
đã từ phương xa đến chiêm bái Chúa.
Tại Giêrusalem,
nhờ Mẹ Maria và Thánh Giuse,
Chúa đến thăm Dân Ngài;
và đại diện Dân Ngài ra đón Chúa,
lại chỉ là một ông già bình thường:
"Ông là người công chính và sùng đạo,
ông những mong chờ niềm an ủi của Ítraen,
và Thánh Thần hằng ngự trên ông."
Công chính, sùng đạo, mong chờ và có Thánh Thần,
đấy là những yếu tố cần thiết
cho những cuộc gặp gỡ thần linh.
Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012
Chúa yêu
Maria Mađalêna chạy đến gặp Simon Phêrô và môn đệ kia mà Chúa Giêsu yêu, bà nói: "Người ta đã lấy xác Chúa khỏi mộ rồi, chúng tôi không biết họ để đâu".
Gioan là biểu tượng của chúng ta, những người được Chúa yêu.
Chỉ khi kề bên lòng Chúa, ta mới hiểu Chúa muốn nói gì, và biết được Chúa muốn ta phải nói gì. Từ đó ta mới biết mình cần truyền thông những gì.
Gioan là biểu tượng của chúng ta, những người được Chúa yêu.
Chỉ khi kề bên lòng Chúa, ta mới hiểu Chúa muốn nói gì, và biết được Chúa muốn ta phải nói gì. Từ đó ta mới biết mình cần truyền thông những gì.
Chết không tự nguyện
“Ở Rama, vẳng nghe tiếng khóc than rền rĩ:
tiếng bà Rakhen khóc thương con mình
và không chịu để cho người ta an ủi,
vì chúng không còn nữa...”
Cái chết của Các Thánh Anh Hài là cái chết đặc biệt,
cái chết của những nạn nhân bé bỏng, vô tội, chưa có ý thức và tự do.
Cái chết của những người chưa biết nói, chưa có lòng tin vào Giêsu.
Nhưng đây là cái chết vì Đức Giêsu, nên thực sự là cái chết tử đạo.
Có bao nhiêu cái chết như thế trên thế giới mỗi ngày.
Cái chết không tự nguyện, không tiếng nói phản kháng.
Cái chết làm bằng chứng về một giá trị quan trọng bị chối bỏ.
Cái chết ấy có thể đưa người ta về với Giêsu.
Thế giới hôm nay vẫn có bao trẻ thơ chết vì bị giết.
Có những trẻ thơ chết trong lòng mẹ,
chết vì nghèo đói, vì chiến tranh, vì bệnh tật.
Có những trẻ em phải nghỉ học để đi làm, bị bóc lột bởi chủ nhân.
Có những em bị lạm dụng, bị bỏ rơi, tuổi thơ bị cướp mất.
Nơi những em này, ta thấy hình bóng của Các Thánh Anh Hài,
và thấy cả khuôn mặt của Hài Nhi Giêsu ngây thơ.
Xúc phạm đến trẻ thơ là xúc phạm đến chính Thiên Chúa.
Thánh Giuse và Mẹ Maria đã bảo vệ Hài Nhi Giêsu an toàn tại Ai Cập.
Ai sẽ bảo vệ những trẻ em hôm nay khỏi bao tấn công của cái xấu?
Ai sẽ làm gương sáng để các em còn hy vọng?
Vẫn có những tiếng khóc của các bà mẹ, vì con bị giựt khỏi tay mình.
Lễ Giáng Sinh và lễ các Thánh Anh Hài là lễ của trẻ thơ.
Chăm sóc cho trẻ thơ hiện tại là cách xây dựng tốt nhất cho tương lai.
Xin Chúa cho chúng ta dám làm một điều gì đó cho các em. (WHĐ)
Cái chết của Các Thánh Anh Hài là cái chết đặc biệt,
cái chết của những nạn nhân bé bỏng, vô tội, chưa có ý thức và tự do.
Cái chết của những người chưa biết nói, chưa có lòng tin vào Giêsu.
Nhưng đây là cái chết vì Đức Giêsu, nên thực sự là cái chết tử đạo.
Có bao nhiêu cái chết như thế trên thế giới mỗi ngày.
Cái chết không tự nguyện, không tiếng nói phản kháng.
Cái chết làm bằng chứng về một giá trị quan trọng bị chối bỏ.
Cái chết ấy có thể đưa người ta về với Giêsu.
Thế giới hôm nay vẫn có bao trẻ thơ chết vì bị giết.
Có những trẻ thơ chết trong lòng mẹ,
chết vì nghèo đói, vì chiến tranh, vì bệnh tật.
Có những trẻ em phải nghỉ học để đi làm, bị bóc lột bởi chủ nhân.
Có những em bị lạm dụng, bị bỏ rơi, tuổi thơ bị cướp mất.
Nơi những em này, ta thấy hình bóng của Các Thánh Anh Hài,
và thấy cả khuôn mặt của Hài Nhi Giêsu ngây thơ.
Xúc phạm đến trẻ thơ là xúc phạm đến chính Thiên Chúa.
Thánh Giuse và Mẹ Maria đã bảo vệ Hài Nhi Giêsu an toàn tại Ai Cập.
Ai sẽ bảo vệ những trẻ em hôm nay khỏi bao tấn công của cái xấu?
Ai sẽ làm gương sáng để các em còn hy vọng?
Vẫn có những tiếng khóc của các bà mẹ, vì con bị giựt khỏi tay mình.
Lễ Giáng Sinh và lễ các Thánh Anh Hài là lễ của trẻ thơ.
Chăm sóc cho trẻ thơ hiện tại là cách xây dựng tốt nhất cho tương lai.
Xin Chúa cho chúng ta dám làm một điều gì đó cho các em. (WHĐ)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)