Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Cho

Being Given

Jesus is given to the world.
He was chosen, blessed, and broken to be given.
Jesus' life and death were a life and death for others.
The Beloved Son of God, chosen from all eternity, was broken on the cross
so that this one life could multiply
and become food for people
of all places and all times.

As God's beloved children, we have to believe
that our little lives,
when lived as God's chosen and blessed children,
are broken to be given to others.
We too have to become bread for the world.
When we live our brokenness under the blessing,
our lives will continue to bear fruit from generation to generation.
That is the story of the saints -
they died, but they continue to be alive
in the hearts of those who live after them -
and it can be our story too.


Con cần phải biết cho đi như Giêsu, bằng không, con cũng sẽ bị trách móc như thành Capharnaum:

Còn ngươi, hỡi Capharnaum, chớ thì ngươi nhắc mình lên tận trời sao? Ngươi sẽ phải rơi xuống địa ngục, vì nếu các phép lạ diễn ra giữa ngươi mà xảy ra tại Sôđôma, thì thành ấy đã tồn tại cho đến ngày nay. (Mt 11,23)

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

Tan nát

Being Broken

Jesus was broken on the cross.
He lived his suffering and death
not as an evil to avoid at all costs,
but as a mission to embrace.

We too are broken.
We live with broken bodies, broken hearts, broken minds or broken spirits.
We suffer from broken relationships.

How can we live our brokenness?
Jesus invites us to embrace our brokenness
as he embraced the cross and live it as part of our mission.
He asks us not to reject our brokenness
as a curse from God that reminds us of our sinfulness
but to accept it and put it
under God's blessing for our purification and sanctification.
Thus our brokenness can become a gateway to new life.
(Nouwen G)

Con thường buồn bã đau đớn vì nhiều việc không hay. Xin cho con biết coi mình như tấm bánh được bẻ ra, phân phát, nuôi sống...

Kẻ nào không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng đáng với Thầy. Kẻ nào cố tìm mạng sống mình thì sẽ mất, và kẻ nào đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm lại được nó. (Mt 10,38-39)



Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2013

Tình yêu và tự do

Theo truyền thống phụng vụ thông thường, vị chủ sự Thánh lễ thứ năm tuần thánh chỉ rửa chân cho nam giới. Vượt khỏi lẽ thường này, Đức Thánh Cha Phanxicô (ĐTC) trong ngày thứ Năm tuần thánh năm 2013 đã có một quyết định thật đặc biệt, gây rất nhiều ngạc nhiên cho báo chí và các cơ quan truyền thông quốc tế. Đó là, thay vì cử hành nghi thức rửa chân tại đền thờ Thánh Phêrô, Ngài đã đến nhà tù Casal del Marmo ở ngoại ô thành phố Rôma để cử hành Thánh lễ, rửa chân và hôn chân các tù nhân. Đặc biệt hơn nữa, trong số 12 tù nhân được chọn để ĐTC rửa chân, có 2 nữ tù nhân, một người thuộc Hồi Giáo.

Chia sẻ Tin Mừng hôm ấy, ĐTC nói với các tù nhân rằng: tất cả mọi người, kể cả Giáo hoàng, đều cần phải có tinh thần phục vụ người khác như Chúa Giêsu. Trước đó, khi dâng lễ cho các linh mục vào buổi sáng, ĐTC cũng đã nhắc nhở các linh mục phải để ý đến người nghèo, người cùng khổ và đừng lo ngại gì về vai trò của mình là người “quản lý” giáo hội.

Để diễn tả tình yêu và lòng thương xót, ĐTC đã không bị những rào cản truyền thống “trói chân”. Ngài đã có nhiều hành động “vượt lệ thường” như thế để sống tinh thần đích thực của Tin Mừng.

Vị tư tế và ông trợ tế trong dụ ngôn của bài Tin Mừng hôm nay đã không vượt được những rào cản truyền thống. Hẳn là vì sợ bị ô uế theo luật Do Thái, họ đã không thể hiện được tình yêu và lòng thương xót cần có đối với người bị đánh trọng thương, bỏ mặc nạn nhân nửa sống nửa chết nằm chơ vơ nơi hoang vắng. Quá câu nệ vào lề luật Do Thái, họ có thể đã lo sợ rằng mình sẽ bị ô uế khi đụng đến người chết hoặc người ngoại giáo, nên đã né tránh bổn phận yêu thương (và có thể vì một số lý do khác nữa...)

"Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa mình, đưa về quán trọ săn sóc. Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho chủ quán mà bảo rằng: 'Ông hãy săn sóc người ấy và ngoài ra, còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả lại ông'.

Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?" Người thông luật trả lời: "Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy". Và Chúa Giêsu bảo ông: "Ông cũng hãy đi và làm như vậy" (Lc 10,30-37).

Để ý đến người nghèo, người cùng khổ và đừng lo ngại gì về vai trò của mình là người “quản lý” giáo hội - như lời khuyên của ĐTC - quả không phải dễ. Vượt những rào cản, đôi khi cả những rào cản xem ra là đạo đức truyền thống, để xả thân cho những người bất hạnh, đỏi hỏi phải có một con tim luôn bừng cháy ngọn lửa yêu thương, ngọn lửa do chính Chúa Giêsu mang xuống trần gian (x. Lc 12,49). Đồng thời, cần phải có tinh thần tự do siêu thoát như chim trời, như hoa dại mọc thanh thản ngoài đồng hoang giống như cuộc sống của chính Đức Giêsu (Audio: Hoa dại). Tự do để không quá bị trói buộc bởi những lề thói đã trở thành lực cản (và tất nhiên, cũng phải sáng suốt để hiểu rằng: lề luật và truyền thống đích thực luôn giúp ta tự do hơn, yêu thương nhiều hơn).

Muốn là em của anh cả Giêsu thì cũng phải trở nên anh em, chị em của mọi người, nhất là những người bất hạnh. Và ai là “anh em của người bất hạnh bị rơi vào tay bọn cướp?” Ai vậy? Tôi có phải là anh em, và cư xử như huynh đệ, như tỉ muội của những người đang lâm nạn mà tôi gặp trên đường đời không? Ngọn lửa Giêsu có bừng cháy trong tim tôi và tôi có đủ tự do để hành động như người Samaria nhân hậu không?

Xin Chúa cho con có đầy "lửa", đủ sáng suốt và nhiều tự do...

Ngài là ai? Tôi là ai?

Cách đây ít lâu, Đài Truyền hình cho trình chiếu bộ phim “Công Chúa Ja Myung Go”. Bộ phim kết thúc không có hậu: nhân vật chính là công chúa Ja Myung Go xinh đẹp cùng với toàn thể hoàng tộc đã chết thảm, kéo theo cả một quốc gia tiêu vong.

Kết quả này do nhiều nguyên nhân. Một trong những lý do đó là: công chúa Ja Myung Go không biết mình là ai! Nên cũng không biết cha mẹ, thân nhân mình là ai. Những mâu thuẫn hoàng gia đã khiến Ja Myung Go bị thả trôi sông ngay từ khi mới sinh ra. Sống phiêu bạt, nàng đã từng cấu kết với thù địch để tấn công chính đất nước của mình mà không biết. Trôi dạt nhiều nơi, nhưng luôn băn khoăn nỗ lực tìm hiểu mình là ai, rốt cuộc nàng cũng khám phá ra mình chính là công chúa bị thả trôi sông. Ja Myung Go vội quay về, xoay xở tìm cách cho vua cha nhìn nhận mình, rồi tìm mọi cách cứu quê hương mình. Nhưng đã muộn. Bất chấp mọi nỗ lực của Ja Myung Go, kết thúc thê lương đã không thể đảo ngược! Không-biết-mình-là-ai đã góp phần vào hậu quả bi đát khôn lường như thế.

Tôi là ai? Tôi có phải chỉ giống như muông chim cỏ cây, chết là hết? Hay chỉ như một ngôi sao xấu, vụt bay qua cuộc đời tăm tối này một thời gian, rồi biến mất mãi mãi? Hay tôi còn là gì khác? Đấy là những câu hỏi cốt yếu của mỗi con người. Giống như Ja Myung Go vẫn thường xuyên đặt câu hỏi cho mình: Tôi là ai? Và hỏi mọi người chung quanh: Có ai biết tôi là ai không? (http://www.drama.net/m1/princess-ja-myung-go-episode-19/part3)

Câu trả lời cho mỗi con người về căn tính của mình chỉ có thể chính xác khi đến từ một Đấng hiện hữu từ muôn đời, tạo dựng nên mọi sự và tồn tại muôn thuở. Chỉ Ngài mới biết rõ các thọ tạo của Ngài là ai. Kinh Thánh dạy rằng, một Đấng như thế đã đến trong thế gian để mang đến cho ta câu trả lời. Đấng ấy là Đức Giêsu. Nhưng có thực như thế không? Làm sao biết được ông Giêsu đích thực là Thiên Chúa, có thể mang đến câu trả lời chính xác? Vâng, muốn biết thế, tôi cần đích thân đến gặp Giêsu - để biết Giêsu. Gặp Giêsu trong Lời Ngài, trong Mình Máu Ngài, trong các giờ cầu nguyện, trong hiện thân của Ngài là Giáo Hội và người nghèo.

Gặp Giêsu bằng những phương cách đó, tôi sẽ cảm nghiệm được sự hiện diện đích thực của Ngài, nghe được Lời Ngài, để biết được đích thực tôi là ai. Và quan trọng hơn nữa, có gặp Ngài, tôi mới nhận được sức mạnh từ Ngài để sống đúng với căn tính, tước vị và phẩm giá đích thực của của tôi.

Người hỏi các ông rằng: "Những đám dân chúng bảo Thầy là ai?" Các ông thưa rằng: "Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ khác lại cho là Êlia, còn người khác thì cho là một trong các tiên tri thời xưa đã sống lại". Người lại hỏi các ông rằng: "Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" Simon Phêrô thưa rằng: "Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa". Và Người ngăn cấm các ông không được nói điều đó với ai mà rằng: "Con Người phải chịu nhiều đau khổ, bị các kỳ lão, các thượng tế, và các luật sĩ từ bỏ và giết chết, nhưng ngày thứ ba sẽ sống lại". (Mt 9,18-22)(http://www.youtube.com/watch?v=B4ZTvxZlMKc&list=PL4490D18247B65078)

"Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa", là Con Thiên Chúa. Với tư cách Con Thiên Chúa, Thầy Giêsu đã dạy các môn đệ cầu nguyện như Ngài từng cầu nguyện: “Lạy Cha chúng con ở trên trời!”. A, như thế Ngài muốn bảo tôi rằng: tôi cũng chính là con của Vua cả trên trời như Ngài! Tôi được Cha yêu thương đến tận cùng, yêu đến mức sai chính Con Một Ngài là Giêsu xuống chịu chết và sống lại để chăm sóc và cứu độ tôi: "Con Người phải chịu nhiều đau khổ, bị các kỳ lão, các thượng tế, và các luật sĩ từ bỏ và giết chết, nhưng ngày thứ ba sẽ sống lại". Vâng, tôi không giống như muông chim cỏ cây, chết là hết. Tôi không chỉ như một ngôi sao xấu, vụt bay qua cuộc đời tăm tối này một thời gian, rồi biến mất mãi mãi. Tôi sinh ra để được yêu thương, được chúc phúc. Tôi nhận được mọi sức mạnh từ Giêsu để sống đẹp tư cách con Thiên Chúa ở trần gian, bất chấp mọi gian truân. Tôi chia sẻ sứ mạng cứu độ với Ngài, kinh qua những đau thương thử thách. Để sau cuộc đời trần thế này, tôi sẽ gặp Giêsu diện đối diện mà chia sẻ mọi vinh quang hạnh phúc với Cha của tôi ở trên trời.

Cuộc đời, ôi đẹp thay, nhờ biết Ngài là ai, từ đó biết được tôi là ai. "Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" - câu hỏi này thật là quan trọng và cần thiết để đưa tôi vào sự thật của Ngài và của đời tôi!

Ja Myung Go đã từng choáng váng khi lần đầu tiên biết mình là công chúa (http://www.drama.net/m1/princess-ja-myung-go-episode-26/part3). Còn tôi, có lẽ còn lâu lắm tôi mới thực sự choáng ngợp về một sự thật lớn hơn tầm hiểu biết của tôi rất nhiều, sự thật về chính tôi: tôi là... và Ngài là...!!!

Xin Chúa thương soi sáng cho con...

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Thánh Thần nói

The Power of the Spirit

In and through Jesus,
we come to know God as a powerless God,
who becomes dependent on us.
But it is precisely in this powerlessness
that God's power reveals itself.
This is not the power that controls, dictates, and commands.
It is the power that heals, reconciles, and unites.
It is the power of the Spirit.
When Jesus appeared,
people wanted to be close to him and touch him
because "power came out of him" (Luke 6:19).

It is this power of the divine Spirit
that Jesus wants to give us.

The Spirit indeed empowers us
and allows us to be healing presences.
When we are filled with that Spirit,
we cannot be other than healers.

The Fruit of the Spirit

How does the Spirit of God manifest itself through us?
Often we think that to witness
means to speak up in defense of God.
This idea can make us very self-conscious.
We wonder where and how we can make God the topic of our conversations
and how to convince our families, friends, neighbors, and colleagues
of God's presence in their lives.
But this explicit missionary endeavour
often comes from an insecure heart and,
therefore, easily creates divisions.

The way God's Spirit manifests itself most convincingly is through its fruits:
"love, joy, peace, patience, kindness, goodness, trustfulness, gentleness and self-control"
(Galatians 5:22).
These fruits speak for themselves.
It is therefore always better to raise the question "How can I grow in the Spirit?"
than the question "How can I make others believe in the Spirit?"

“Không phải chính các con nói, 
nhưng là Thánh Thần của Cha các con nói trong các con.” 
(Mt 10, 20)

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

Giống Chúa

Being Like Jesus

Very often we distance ourselves from Jesus.
We say, "What Jesus knew we cannot know,
and what Jesus did we cannot do."

But Jesus never puts any distance between himself and us.
He says: "I call you friends,
because I have made known to you everything I have learnt from my Father."
(John 15:15)
and: "In all truth I tell you,
whoever believes in me will perform the same works as I do myself,
and will perform even greater works."
(John 14:12)

Indeed, we are called to know what Jesus knew and do what Jesus did.
Do we really want that, or do we prefer to keep Jesus at arms' length?
(Nouwen M)

Một trong những điều kỳ diệu mà Đức Giêsu muốn tôi thực hiện để nên giống Ngài: đó là rao giảng Tin Mừng.


7 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: "Các con hãy đi rao giảng rằng 'Nước Trời đã gần đến'. 8 Hãy chữa những bệnh nhân, hãy làm cho kẻ chết sống lại, hãy làm cho những kẻ phong cùi được sạch và hãy trừ quỷ. Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không. 9 Các con chớ mang vàng bạc, tiền nong trong đai lưng, 10 chớ mang bị đi đường, chớ đem theo hai áo choàng, chớ mang giày dép và gậy gộc, vì thợ thì đáng được nuôi ăn.
11 "Khi các con vào thành hay làng nào, hãy hỏi ở đó ai là người xứng đáng, thì ở lại đó cho tới lúc ra đi. 12 Khi vào nhà nào, các con hãy chào rằng: 'Bình an cho nhà này'. 13 Nếu nhà ấy xứng đáng thì sự bình an của các con sẽ đến với nhà ấy. 14 Nhưng nếu ai không tiếp rước các con và không nghe lời các con, thì hãy ra khỏi nhà hay thành ấy và giũ bụi chân các con lại. 15 Thật, Thầy bảo các con: Trong ngày phán xét, đất Sôđôma và Gômôra sẽ được xét xử khoan dung hơn thành ấy". 
(Mt 10,17-15)

Cám ơn Chúa đã cho con cùng làm những điều kỳ diệu với Chúa!