Thứ Tư, 28 tháng 9, 2011

Giáo hội của người nghèo

Hầu hạ

Ai tiếp đón em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy (Lc 9,47)
- Câu chuyện xẩy ra sau khi Chúa biến hình. Các tông đồ choáng ngợp và tất nhiên là muốn được vinh quang như Chúa.
- Vinh quang theo lối nghĩ của loài người: thăng hoa, thăng tiến, thăng quan tiến chức, được ca ngợi hoan hô. Các tông đồ đã nghĩ như thế nên tranh luận xem ai là người lớn hơn...
- Chúa Giêsu: Ai muốn làm lớn, hãy trở nên trẻ thơ, trở nên người thấp hèn nhất và hầu hạ mọi người.
- Chỉ làm được như thế khi có một tình yêu mãnh liệt của một bà mẹ, thương con nên sẵn sàng chăm sóc con như một đầy tớ thấp hèn nhất. - Chúa Giêsu đã yêu mãnh liệt nên đã cúi xuống rửa chân cho các tông đồ và chết như một tội phạm nô lệ vô cùng thấp hèn...
- Tình yêu mãnh liệt như thế làm cho con người nên cao cả và giúp họ biến hình, nên vinh quang như Chúa...

Vườn nho

- Bánh và rượu trên bàn thờ:
. Bánh tượng trưng cho sự sống
. Rượu tượng trưng cho sự nồng nàn say đắm của tình yêu.
- Vườn nho: không gian của tình yêu => Nước Trời là không gian của tình yêu Chúa.
..."Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho." Nó đáp: "Con không muốn đâu!" ...(Lc 21,28-29)
- Làm vườn nho: đi vào không gian của tình yêu, thưởng thức tình yêu và xây dựng tình yêu.
- Đứa con thứ nhất nói không đi rồi lại đi. Nói không đi vì chưa hiểu được vẻ đẹp tuyệt vời của "vườn nho". Khi gặp được Giêsu, nó hiểu ra, và dấn thân tất cả cho Nước Trời.
- Đứa con thứ hai nói đi rồi lại không đi. "Hứa cho nhiều rồi lại quên. Anh biết tin ai bây giờ?" Chúa trách yêu, nhưng họ không chịu nổi nên đã treo Chúa trên thập tự. Hứa rồi quên, và ở lỳ trong sự quên lãng có thể đưa đến hậu quả bi thảm như thế.
- Chủng viện, tu viện là không gian đậm đặc hương vị tình yêu Thiên Chúa...

Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

Giương cao

Như ông Mô-sê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời. (Ga 3,14-15)


Ngọn tháp vươn cao
Sau khi tháp đôi Trung tâm Thương mại Thế giới (WTC) – với chiều cao 417 mét từng là tòa nhà cao nhất thế giới hồi đầu thập kỷ 1970 - bị sụp đổ trong cuộc tấn công khủng bố ngày 11/9/2001, chính quyền New York quyết định xây dựng một tòa tháp cao hơn và gọi nó là “Tháp Tự do”, một biểu tượng mới của lòng yêu nước và sự thách thức của nước Mỹ đối với chủ nghĩa khủng bố toàn cầu.
Thiết kế được chọn hồi tháng 2/2003 của Kiến trúc sư Daniel Libeskind là một tòa tháp cao 1776 feet (541,32 m). Con số 1776 gợi nhớ năm 1776, năm nước Mỹ tuyên bố độc lập. Vật liệu xây dựng Tháp Tự do chủ yếu là thép và thủy tinh. Hình dáng tòa tháp khiến người ta nhớ đến tượng Nữ thần Tự do giương cao ngọn đuốc.
Quả là thời thế đổi thay. Mới đây, sau khi chính quyền Obama chia tay với thuật ngữ cửa miệng “Cuộc chiến chống khủng bố toàn cầu” của chính quyền Bush, Cục cảng vụ New York (PA), cơ quan sở hữu Ground Zero, cũng ngấm ngầm đổi tên Tháp Tự do đang mọc lên thành “One World Trade Center”, tạm dịch: tòa tháp Trung tâm thương mại thế giới 1. Như vậy là các nhà quản lý đã quay lại với tên cũ. Trước đây khu Trung tâm thương mại thế giới nằm trên một khoảng đất đúng giữa trái tim New York City (Ground Zero) không chỉ có hai tòa tháp (Twin Towers) vẫn được gọi là 1 WTC và 2 WTC, mà còn có các công trình như Marriott World Trade Center (hay 3 WTC), Six World Trade Center (6 WTC) và Seven World Trade Center (7 WTC).
Tất cả những công trình trên đều cũng bị phá hủy hoặc hư hại nặng bởi vụ khủng bố 11/9, trong đó tòa nhà Seven World Trade Center đã được dựng lại năm 2006. Như vậy khu Trung tâm thương mại thế giới được tái thiết sẽ gồm các công trình sau: One World Trade Center , Seven World Trade Center, 3 tòa tháp trên đường Greenwich (hiện được tạm gọi là Tháp 2, 3 và 4) và 1 tòa tháp trên đường Liberty (Tháp 5).
PA nêu lý do Tháp Tự do lại được đổi thành One World Trade Center (OWTC) vì họ muốn có một cái tên khiêm tốn hơn và dễ tiếp thị hơn. Trong bối cảnh khủng hoảng tài chính hiện nay và nhất là khi nước Mỹ dưới thời Tổng thống Obama đang theo đuổi những chính sách đối ngoại mới, cái tên “Tháp Tự do” đột nhiên “có vấn đề”, bởi nó mang một mầu sắc chính trị, nghe như là một thứ “tàn dư của thời kỳ yêu nước hậu 11/9”, người ta rỉ tai nhau bình luận như vậy. Một tòa nhà mang cái tên Tháp Tự do có lẽ sẽ khó cho thuê hơn, nhất là đối với các doanh nghiệp hay tập đoàn đến từ các nước Cận Đông hoặc Hồi giáo. Giám đốc PA Anthony Coscia nói: “Chúng tôi phải tìm cách tiếp thị tòa tháp này một cách tốt nhất và có hiệu quả nhất. One World Trade Center xem ra chính là cái tên hợp lý hơn cả mà chúng tôi sẽ sử dụng”.
Được biết công ty đầu tiên chính thức ký hợp đồng thuê văn phòng ở OWTC sắp khánh thành không phải là một doanh nghiệp Mỹ, mà là công ty kinh doanh bất động sản Beijing Vantone Industrial của Trung Quốc.
Vantone Industrial muốn thiết lập Trung tâm Trung Quốc từ tầng 64 đến tầng 69 của OWTC, nhằm thu hút các hãng Trung Quốc mở văn phòng tại đó. Có ý kiến cho rằng, biết đâu khi ký hợp đồng này, chính Vantone Industrial đã yêu cầu các giới chức hữu quan Mỹ đổi tên Tháp Tự do thành “Trung tâm Thương mại Thế giới 1”. Cũng vì thế một số người “độc mồm độc miệng” nói vì tập đoàn Vantone Industrial mà Giám đốc PA Anthony Coscia đành phải hy sinh “tự do” để đổi lấy lợi ích tiếp thị “thương mại” (!?)
Năm 2007, một năm sau lễ khởi công xây dựng Tháp Tự do, giới chức hữu quan bắt đầu nghi ngờ về mức độ an toàn của tòa tháp xem ra khá mảnh dẻ, thanh cao của kiến trúc sư Libeskind. Vì thế thiết kế của tòa tháp được thay đổi hoàn toàn để nó thực sự trở thành một pháo đài kiên cố: Ở phần móng, đến độ cao 10m, OWTC không có cửa sổ. Phần thân tháp đến độ cao 60m có khả năng chịu được sức công phá của bom mìn. Chiều cao của công trình cũng được hạ thấp. Chỉ nhờ vào cột antene, OWTC mới đạt tới độ cao biểu tượng 1776 feet và đó gần như là đặc điểm duy nhất còn được lấy lại từ thiết kế cũ.
Mặc dầu vậy, hồi ấy Thống đốc Pataki vẫn ca ngợi thiết kế mới của tháp ”chắc chắn hơn, an toàn hơn và là một biểu tượng đáng tự hào của tự do”... được hoàn tất vào năm 2013...

Tháp đôi Trung tâm Thương mại Thế giới (WTC) - từng vươn lên rất cao trên bầu trời Newyork - đã sụp đổ. Vào thưở xa xưa, tháp Babel cũng vậy. Mọi thứ tháp vật chất rồi cũng như thế. Gương cao chót vót, rồi cũng tiêu tan. Tất cả đều không có khả năng cứu độ. Chỉ có thánh giá Đức Giêsu mới mang lại ơn cứu độ. Con Người cũng sẽ phải được giương cao, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời.

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

Sờ vào quan tài

Khi Đức Giê-su đến gần cửa thành, thì đang lúc người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Có một đám đông trong thành cùng đi với bà. Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: "Bà đừng khóc nữa! " Rồi Người lại gần, sờ vào quan tài. Các người khiêng dừng lại. Đức Giê-su nói: "Này người thanh niên, tôi bảo anh: hãy trỗi dậy! " Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Đức Giê-su trao anh ta cho bà mẹ. (Lc 7, 12-15)


"Ông Rosi có một người bạn rất thân. Hai người có giao hẹn rằng, nếu ai chết trước thì sẽ được người kia mua quan tài tặng.
Năm 1983, Rosi tham gia vào một vụ tai nạn xe hơi và bị thương nghiêm trọng. Một chiếc xe quá tốc độ đã đâm vào Rosi trong khi ông đang ngồi trên xe đạp và ông đã phải nhập viện trong bốn tháng.
Nghe tin đồn ông đã chết, người bạn của Rosi đã mua chiếc quan tài tặng ông như đã hứa. Sau đó, Rosi đã cố gắng để trả lại quan tài, nhưng người bạn của ông không đưa nó trở lại, do đó, ông giữ nó trong nhà của mình.

Đến năm 1988, người bạn qua đời. Ông Rossi giữ lời hứa, mua cho bạn chiếc quan tài thật đẹp. Từ đó trở đi, vào thứ sáu hằng tuần, Rossi lại ngủ trong chiếc quan tài mà bạn mình mua cho trước kia. Điều này đã xảy ra trong 23 năm qua, và dường như gia đình của Zelli Rossi không thấy có vấn đề với sự sắp xếp bất thường này. Vợ ông thậm chí còn giúp chuẩn bị quan tài và giúp anh có được thoải mái trong đó. Cô luôn luôn nghĩ rằng đó là một chút lạ, nhưng cô đã không bao giờ sợ hãi." http://vietnamnet.vn/vn/tin-nhanh/36145/cu-thu-6-lai-vao-quan-tai-ngu-de-nho-ban.html

Thứ Năm, 8 tháng 9, 2011

Cái nhìn

Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới? Sao anh lại có thể nói với người anh em: "Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh ra", trong khi chính mình lại không thấy cái xà trong con mắt của mình? Hỡi kẻ đạo đức giả! Lấy cái xà ra khỏi mắt ngươi trước đã, rồi sẽ thấy rõ, để lấy cái rác trong con mắt người anh em! (Lc 6,41-42)

... Có cái “NHÌN TỬ TẾ” lại có cả cái sự “NHÌN ĐỂU” nữa!… Nhiều khi ra đường hoặc ở nơi công cộng nào đó, thực bụng ta chả nghĩ xấu về ai, nhìn ai cũng bằng cái nhìn tử tế, thế mà vẫn gặp hoạ, bị vu cho là “nhìn đểu”, rồi bị ăn đòn “hội chợ” …. Rõ ràng trong trường hợp này không phải tại CÁI MẮT mà tại kẻ xấu muốn tìm cớ để trị đối phương hoặc chỉ để “lấy mẽ” ra oai!
Lại có câu này, “Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn”. Không nhớ tác giả của câu nói đó, nhưng ai cũng hiểu: CÁI NHÌN thường luôn luôn gắn với CÁI TÂM của bản thân người nhìn. TÂM sáng thì cái nhìn cũng sáng; TÂM tối, đương nhiên cái nhìn không thể sáng.
 ...Phải chăm lo giữ gìn CON MẮT là lẽ đương nhiên: Đường phố những ngày này nắng nóng và đầy bụi, vậy thì đi đâu cũng nên mang kính râm. Nhỡ ra bị đau mắt thì phải tra thuốc mắt, bị cận thị thì đeo kính cận, bị viễn thị thì đeo kính viễn. Đeo kính “hợp số” thì “số” tăng chậm. Không đeo kính thì “số” mau tăng. Không cận không viễn mà cứ đeo kính bừa, thì chỉ có hại.
Nhưng chăm lo giữ cho TÂM HỒN luôn trong sáng và thường xuyên bồi dưỡng, nâng cao TRÍ TUỆ, để có CÁI NHÌN lành mạnh, cái nhìn thấu nghĩa đạt tình, mới là điều hệ trọng!..

Cân gỡ cái "xà nhà" ra khỏi mắt mình để có cái nhìn lành mạnh, trong sáng...