Trong những ngày ấy, Đức Giêsu đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ (Lc 6,12)
Living in the End-Time
We are living in the end-time! This does not mean that creation will soon come to its end, but it does mean that all the signs of the end of time that Jesus mentions are already with us: wars and revolutions, conflicts between nations and between kingdoms, earthquakes, plagues, famines, and persecutions (see Luke 21:9-12). Jesus describes the events of our world as announcements that this world is not our final dwelling place, but that the Son of Man will come to bring us our full freedom. "When these things begin to take place," Jesus says, "stand erect, hold your heads high, because your liberation is near at hand" (Luke 21:28). The terrible events surrounding us must be lived as ways to make us ready for our final liberation.
Opportunities to Witness
Jesus teaches us how to live in the present time. He identifies our present time as the end-time, the time that offers us countless opportunities to testify for Jesus and his Kingdom. The many disasters in our world, and all the tragedies that happen to people each day, can easily lead us to despair and convince us that we are the sad victims of circumstances. But Jesus looks at these events in a radically different way. He calls them opportunities to witness!
Jesus reminds us that we do not belong to this world. We have been sent into the world to be living witnesses of God's unconditional love, calling all people to look beyond the passing structures of our temporary existence to the eternal life promised to us.(Nouwen G)
Pattaya
Pattaya (Thai: พัทยา, พัทยา (help·info), RTGS: Phatthaya, Thai pronunciation: [pʰát.tʰā.jāː]) is a city in Thailand, a beach resort popular with tourists and expatriates. It is located on the east coast of the Gulf of Thailand, about 165 km southeast of Bangkok within but not part of Amphoe Bang Lamung (Banglamung) in the province of Chonburi.
Pattaya City (Thai: เมืองพัทยา; RTGS: Mueang Phatthaya) is a self governing municipal area which covers the whole tambon Nong Prue and Na Kluea and parts of Huai Yai and Nong Pla Lai. The City is situated in the heavily industrial Eastern Seaboard zone, along with Si Racha, Laem Chabang, and Chonburi. It has a population exceeding 100,000 (2007). Pattaya is also the center of the Pattaya-Chonburi Metropolitan Area, the conurbation in Chonburi Province, with a total population exceeding 1,000,000 (2010).
Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012
Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012
Mở
Người kéo riêng anh ta ra khỏi đám đông, đặt ngón tay vào lỗ tai anh, và nhổ nước miếng mà bôi vào lưỡi anh. Rồi Người ngước mắt lên trời, rên một tiếng và nói: "Épphatha", nghĩa là: hãy mở ra! Lập tức tai anh ta mở ra, lưỡi như hết bị buộc lại. Anh ta nói được rõ ràng. (Mc 7,33-35)
Mastering Evil with Good
The apostle Paul writes to the Romans: "Bless your persecutors; never curse them, bless them. ... Never pay back evil with evil. ... Never try to get revenge. ... If your enemy is hungry, give him something to eat; if thirsty, something to drink. ... Do not be mastered by evil, but master evil with good" (Romans 12:14-21). These words cut to the heart of the spiritual life. They make it clear what it means to choose life, not death, to choose blessings not curses. But what is asked of us here goes against the grain of our human nature. We will only be able to act according to Paul's words by knowing with our whole beings that what we are asked to do for others is what God has done for us.
Ayutthaya
Ayutthaya is the capital of Ayutthaya province in Thailand. Located in the valley of the Chao Phraya River. The city was founded in 1350 by King U Thong, who went there to escape a smallpox outbreak in Lop Buri and proclaimed it the capital of his kingdom, often referred to as the Ayutthaya kingdom or Siam.
Ayutthaya became the second Siamese capital after Sukhothai. Its remains, characterized by the prang (reliquary towers) and gigantic monasteries, give an idea of its past splendour. It is estimated that Ayutthaya by the year 1600 CE had a population of about 300,000, with the population perhaps reaching 1,000,000 around 1700 CE, making it one of the world's largest cities at that time.
In 1767, the city was destroyed by the Burmese army, resulting in the collapse of the kingdom.
The Ayutthaya historical park is the ruins of the former capital of the Kingdom of Siam. It is the site of mass murder, rape and enslavement of Siamese people and destruction of the Ayutthaya city, its art and buildings by the Burmese in 1767, which is recognized internationally as a UNESCO World Heritage Site. The city was refounded a few kilometers to the east. The city is sometimes called "Venice of the East".
http://en.wikipedia.org/wiki/Ayutthaya_(city)
Mastering Evil with Good
The apostle Paul writes to the Romans: "Bless your persecutors; never curse them, bless them. ... Never pay back evil with evil. ... Never try to get revenge. ... If your enemy is hungry, give him something to eat; if thirsty, something to drink. ... Do not be mastered by evil, but master evil with good" (Romans 12:14-21). These words cut to the heart of the spiritual life. They make it clear what it means to choose life, not death, to choose blessings not curses. But what is asked of us here goes against the grain of our human nature. We will only be able to act according to Paul's words by knowing with our whole beings that what we are asked to do for others is what God has done for us.
Ayutthaya
Ayutthaya is the capital of Ayutthaya province in Thailand. Located in the valley of the Chao Phraya River. The city was founded in 1350 by King U Thong, who went there to escape a smallpox outbreak in Lop Buri and proclaimed it the capital of his kingdom, often referred to as the Ayutthaya kingdom or Siam.
Ayutthaya became the second Siamese capital after Sukhothai. Its remains, characterized by the prang (reliquary towers) and gigantic monasteries, give an idea of its past splendour. It is estimated that Ayutthaya by the year 1600 CE had a population of about 300,000, with the population perhaps reaching 1,000,000 around 1700 CE, making it one of the world's largest cities at that time.
In 1767, the city was destroyed by the Burmese army, resulting in the collapse of the kingdom.
The Ayutthaya historical park is the ruins of the former capital of the Kingdom of Siam. It is the site of mass murder, rape and enslavement of Siamese people and destruction of the Ayutthaya city, its art and buildings by the Burmese in 1767, which is recognized internationally as a UNESCO World Heritage Site. The city was refounded a few kilometers to the east. The city is sometimes called "Venice of the East".
http://en.wikipedia.org/wiki/Ayutthaya_(city)
Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012
Chọn
Ông Giuse, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giuse, con cháu Đavít, đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. (Mt 1,19-20)
Choosing the Blessings
It is an ongoing temptation to think of ourselves as living under a curse. The loss of a friend, an illness, an accident, a natural disaster, a war, or any failure can make us quickly think that we are no good and are being punished. This temptation to think of our lives as full of curses is even greater when all the media present us day after day with stories about human misery.
Jesus came to bless us, not to curse us. But we must choose to receive that blessing and hand it on to others. Blessings and curses are always placed in front of us. We are free to choose. God says, Choose the blessings! (Nowen G)
Ăn sáng không đủ chất dễ ngất xỉu
Công nhân “khoái ăn sang”
TT - Với 1.000-2.000 đồng, bạn chưa đổi được phân nửa tấm vé giữ xe máy, chưa mua nổi thanh kẹo cao su. Thế nhưng, số tiền ít ỏi đó có thể là cả bữa sáng của nhiều công nhân tại các khu công nghiệp - khu chế xuất (KCN-KCX) trên địa bàn TP.HCM...
Chị Hoa nói: “Bây giờ, mức giá 1.000 đồng thì chỉ có thể ăn khoai chứ mì gói loại rẻ nhất cũng phải ngàn mấy, hai ngàn đồng rồi. Ăn khoai riết cũng nóng ruột, nhưng được cái rẻ tiền, uống thêm chai nước đem theo từ nhà, vậy cho có cảm giác no bụng mà đi làm cả ngày thôi”...
Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất với công nhân trong ngày, vì sau buổi tối kéo dài 10-12 giờ, cơ thể rất đói. Buổi sáng lại là buổi làm việc nhiều giờ với cường độ năng suất cao. Bữa sáng cung cấp năng lượng và dưỡng chất cần thiết cho người lao động làm việc tốt, tập trung, nhanh nhẹn và sáng tạo, hạn chế sơ suất và tai nạn lao động. Nếu chỉ ăn bánh bò, bánh tiêu, bánh mì không, bún nước tương... thì chỉ có chất bột đường, sẽ thiếu đạm dẫn đến mau đói và không tỉnh táo, dễ giảm đường huyết, ngất xỉu khi đang lao động.
Đối với công nhân chỉ có một khoản tiền rất ít để ăn sáng (dưới 10.000 đồng) thì nên tự nấu ăn tại nhà để tiết kiệm tiền, vừa đảm bảo vệ sinh. Có thể ăn cơm với thức ăn của bữa tối để lại, chiên lại cơm nguội, chọn món ăn ít tiền nhưng đủ chất như bánh mì thịt, xôi đậu, mì gói thêm rau thịt, hủ tiếu thịt heo, bún chả cá, bánh ướt chả lụa...
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Phong-su-Ky-su/510569/Cong-nhan-%E2%80%9Ckhoa%CC%81i-an-sang%E2%80%9D.html
Hàn Mặc Tử (1912-1940)
Thử lấy ví dụ trăng, yếu tố quan trọng nhất trong thơ Hàn: tại sao Hàn Mặc Tử có thể tạo ra những trăng khác thường, không giống bất cứ một thứ trăng nào có trước? - Bởi Hàn có óc tưởng tượng phi thường... Hàn Mặc Tử không nhìn trăng như những nhà thơ cổ điển và những nhà thơ mới. Trong thơ Hàn, trăng không còn là trăng nữa. Bởi Hàn không coi trăng như một hình ảnh cố định trên trời, mà Hàn cho trăng một nội dung, một ngoại hình khác hẳn. Nhìn trăng trước mặt, Hàn liên tưởng tới những hình ảnh khác, vắng mặt, và nói theo Bachelard, thì trí tưởng tượng đã giúp Hàn thoát khỏi hình ảnh đầu tiên tiếp nhận được về trăng, để đi đến một chuỗi hình ảnh khác đang lang thang đâu đó trong tâm trí của Hàn. Vì vậy, trăng của Hàn luôn luôn thay đổi hình hài, luôn luôn di chuyển và hành động, chứ không cố định, bất động như trăng “thật”:
Hỡi trăng hãy chặt khóm thùy dương (Tiếng vang)
Sương đẫm trăng lồng bóng thướt tha (Vịnh hoa cúc)
Trăng nằm sóng soải trên cành liễu / Đợi gió đông về để lả lơi (Bẽn lẽn)
Ô kià, bóng nguyệt trần truồng tắm / Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe (Bẽn lẽn)
Bóng Hằng trong chén ngả nghiêng / Lả lơi tắm mát làm duyên gợi tình (Uống trăng)
Có ai nuốt ánh trăng vàng / Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga (Uống trăng)
Mở cửa nhìn trăng, trăng tái mặt / Khép phòng đốt nến nến rơi châu (trích theo bài của Chế Lan Viên)...
Thơ Hàn có cả thiên đường lẫn địa ngục. Giữa hai cực tương phản ấy, Hàn dùng những thực thể vật chất để nối kết, bắc cầu: đó là trăng và nước. Trăng, một tinh cầu đất đá, nhờ thuật luyện kim kỳ dị của Hàn, trở thành tinh cầu nước. Trăng và nước hoá thân trong nhau, đã là nhau:
Nước hoá thành trăng, trăng ra nước
Lụa là ướt đẫm cả trăng thơm
Người trăng ăn vận toàn trăng cả (Say trăng).
Trăng và nước trong thơ Hàn gắn bó với nhau như hồn với xác, và nước cũng ẩn trong thơ Hàn như nhạc. Kể cả những bài thơ không nói đến nước, như bài Mùa xuân chín, nước vẫn đẫm trong thơ...
(Thụy Khê)
... http://www.hopluu.net/D_1-2_2-95_4-1954/
Choosing the Blessings
It is an ongoing temptation to think of ourselves as living under a curse. The loss of a friend, an illness, an accident, a natural disaster, a war, or any failure can make us quickly think that we are no good and are being punished. This temptation to think of our lives as full of curses is even greater when all the media present us day after day with stories about human misery.
Jesus came to bless us, not to curse us. But we must choose to receive that blessing and hand it on to others. Blessings and curses are always placed in front of us. We are free to choose. God says, Choose the blessings! (Nowen G)
Ăn sáng không đủ chất dễ ngất xỉu
Công nhân “khoái ăn sang”
TT - Với 1.000-2.000 đồng, bạn chưa đổi được phân nửa tấm vé giữ xe máy, chưa mua nổi thanh kẹo cao su. Thế nhưng, số tiền ít ỏi đó có thể là cả bữa sáng của nhiều công nhân tại các khu công nghiệp - khu chế xuất (KCN-KCX) trên địa bàn TP.HCM...
Chị Hoa nói: “Bây giờ, mức giá 1.000 đồng thì chỉ có thể ăn khoai chứ mì gói loại rẻ nhất cũng phải ngàn mấy, hai ngàn đồng rồi. Ăn khoai riết cũng nóng ruột, nhưng được cái rẻ tiền, uống thêm chai nước đem theo từ nhà, vậy cho có cảm giác no bụng mà đi làm cả ngày thôi”...
Bữa sáng là bữa ăn quan trọng nhất với công nhân trong ngày, vì sau buổi tối kéo dài 10-12 giờ, cơ thể rất đói. Buổi sáng lại là buổi làm việc nhiều giờ với cường độ năng suất cao. Bữa sáng cung cấp năng lượng và dưỡng chất cần thiết cho người lao động làm việc tốt, tập trung, nhanh nhẹn và sáng tạo, hạn chế sơ suất và tai nạn lao động. Nếu chỉ ăn bánh bò, bánh tiêu, bánh mì không, bún nước tương... thì chỉ có chất bột đường, sẽ thiếu đạm dẫn đến mau đói và không tỉnh táo, dễ giảm đường huyết, ngất xỉu khi đang lao động.
Đối với công nhân chỉ có một khoản tiền rất ít để ăn sáng (dưới 10.000 đồng) thì nên tự nấu ăn tại nhà để tiết kiệm tiền, vừa đảm bảo vệ sinh. Có thể ăn cơm với thức ăn của bữa tối để lại, chiên lại cơm nguội, chọn món ăn ít tiền nhưng đủ chất như bánh mì thịt, xôi đậu, mì gói thêm rau thịt, hủ tiếu thịt heo, bún chả cá, bánh ướt chả lụa...
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Phong-su-Ky-su/510569/Cong-nhan-%E2%80%9Ckhoa%CC%81i-an-sang%E2%80%9D.html
Hàn Mặc Tử (1912-1940)
Thử lấy ví dụ trăng, yếu tố quan trọng nhất trong thơ Hàn: tại sao Hàn Mặc Tử có thể tạo ra những trăng khác thường, không giống bất cứ một thứ trăng nào có trước? - Bởi Hàn có óc tưởng tượng phi thường... Hàn Mặc Tử không nhìn trăng như những nhà thơ cổ điển và những nhà thơ mới. Trong thơ Hàn, trăng không còn là trăng nữa. Bởi Hàn không coi trăng như một hình ảnh cố định trên trời, mà Hàn cho trăng một nội dung, một ngoại hình khác hẳn. Nhìn trăng trước mặt, Hàn liên tưởng tới những hình ảnh khác, vắng mặt, và nói theo Bachelard, thì trí tưởng tượng đã giúp Hàn thoát khỏi hình ảnh đầu tiên tiếp nhận được về trăng, để đi đến một chuỗi hình ảnh khác đang lang thang đâu đó trong tâm trí của Hàn. Vì vậy, trăng của Hàn luôn luôn thay đổi hình hài, luôn luôn di chuyển và hành động, chứ không cố định, bất động như trăng “thật”:
Hỡi trăng hãy chặt khóm thùy dương (Tiếng vang)
Sương đẫm trăng lồng bóng thướt tha (Vịnh hoa cúc)
Trăng nằm sóng soải trên cành liễu / Đợi gió đông về để lả lơi (Bẽn lẽn)
Ô kià, bóng nguyệt trần truồng tắm / Lộ cái khuôn vàng dưới đáy khe (Bẽn lẽn)
Bóng Hằng trong chén ngả nghiêng / Lả lơi tắm mát làm duyên gợi tình (Uống trăng)
Có ai nuốt ánh trăng vàng / Có ai nuốt cả bóng nàng tiên nga (Uống trăng)
Mở cửa nhìn trăng, trăng tái mặt / Khép phòng đốt nến nến rơi châu (trích theo bài của Chế Lan Viên)...
Thơ Hàn có cả thiên đường lẫn địa ngục. Giữa hai cực tương phản ấy, Hàn dùng những thực thể vật chất để nối kết, bắc cầu: đó là trăng và nước. Trăng, một tinh cầu đất đá, nhờ thuật luyện kim kỳ dị của Hàn, trở thành tinh cầu nước. Trăng và nước hoá thân trong nhau, đã là nhau:
Nước hoá thành trăng, trăng ra nước
Lụa là ướt đẫm cả trăng thơm
Người trăng ăn vận toàn trăng cả (Say trăng).
Trăng và nước trong thơ Hàn gắn bó với nhau như hồn với xác, và nước cũng ẩn trong thơ Hàn như nhạc. Kể cả những bài thơ không nói đến nước, như bài Mùa xuân chín, nước vẫn đẫm trong thơ...
(Thụy Khê)
... http://www.hopluu.net/D_1-2_2-95_4-1954/
Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012
Mới
Nhưng rượu mới thì phải đổ vào bầu mới (Lc 5,38)
Blessing One Another
To bless means to say good things. We have to bless one another constantly. Parents need to bless their children, children their parents, husbands their wives, wives their husbands, friends their friends. In our society, so full of curses, we must fill each place we enter with our blessings. We forget so quickly that we are God's beloved children and allow the many curses of our world to darken our hearts. Therefore we have to be reminded of our belovedness and remind others of theirs. Whether the blessing is given in words or with gestures, in a solemn or an informal way, our lives need to be blessed lives. (Nouwen S)
Bán tóc để được đến trường
Cô nữ sinh luôn tâm niệm: “Cố gắng học thật giỏi dù là bổ túc cũng được”. Cho đến ngày Chi làm thủ tục đăng ký nhập học, các thầy ở Trung tâm giáo dục thường xuyên nhận hồ sơ và thông báo phải nộp trước bốn tháng học phí. Nghe tới đây, cô nữ sinh như đứng không vững vì số tiền quá lớn với ba mẹ con, tương đương tiền công của cả chục ngày làm việc quần quật của mẹ. Cô bé lẳng lặng suy nghĩ và quyết định bán mái tóc dài đen nhánh nữ sinh của mình lấy 500.000 đồng.
“Em nộp học phí hết 325.000 đồng, còn lại mua sách vở cho năm học mới và mua gạo cho mẹ hết 25.000 đồng” - cô bé hồn nhiên nói.
Nhưng sau khi cắt đi mái tóc đen dài của mình, Chi luôn ủ rũ: “Từ độ em bán tóc về chẳng ngủ được. Cứ quen đưa tay vuốt lên tóc lại thấy trống trải rồi khóc”. Bà Huệ cũng chỉ biết ôm con vào lòng rồi òa khóc...
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Phong-su-Ky-su/510037/Ban-toc-de-duoc-den-truong.html
2012-09-07 Vatican Radio
Blessing One Another
To bless means to say good things. We have to bless one another constantly. Parents need to bless their children, children their parents, husbands their wives, wives their husbands, friends their friends. In our society, so full of curses, we must fill each place we enter with our blessings. We forget so quickly that we are God's beloved children and allow the many curses of our world to darken our hearts. Therefore we have to be reminded of our belovedness and remind others of theirs. Whether the blessing is given in words or with gestures, in a solemn or an informal way, our lives need to be blessed lives. (Nouwen S)
Bán tóc để được đến trường
Cô nữ sinh luôn tâm niệm: “Cố gắng học thật giỏi dù là bổ túc cũng được”. Cho đến ngày Chi làm thủ tục đăng ký nhập học, các thầy ở Trung tâm giáo dục thường xuyên nhận hồ sơ và thông báo phải nộp trước bốn tháng học phí. Nghe tới đây, cô nữ sinh như đứng không vững vì số tiền quá lớn với ba mẹ con, tương đương tiền công của cả chục ngày làm việc quần quật của mẹ. Cô bé lẳng lặng suy nghĩ và quyết định bán mái tóc dài đen nhánh nữ sinh của mình lấy 500.000 đồng.
“Em nộp học phí hết 325.000 đồng, còn lại mua sách vở cho năm học mới và mua gạo cho mẹ hết 25.000 đồng” - cô bé hồn nhiên nói.
Nhưng sau khi cắt đi mái tóc đen dài của mình, Chi luôn ủ rũ: “Từ độ em bán tóc về chẳng ngủ được. Cứ quen đưa tay vuốt lên tóc lại thấy trống trải rồi khóc”. Bà Huệ cũng chỉ biết ôm con vào lòng rồi òa khóc...
http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Phong-su-Ky-su/510037/Ban-toc-de-duoc-den-truong.html
Bangkok: BisCom 8 participants developing new communications strategies
2012-09-07 Vatican Radio
(Vatican Radio) The 8th meeting of the Asian Bishops’ Institute for Social Communications, BisCom-8, is underway this week in Bangkok, Thailand. Participants are exploring the theme: Social Media: Surfing, Networking, Blogging, Gaming, Addiction - Challenges and Opportunities for Communication Ministry in Asia. A featured speaker at BisCom 8, Sr. Angela Ann Zukowski is the Director of the Institute for Pastoral Initiatives and the Virtual Learning Community for Faith Formation at the University of Dayton in the US state of Ohio. She is also a former world president of the International Catholic Association for Radio and Televsion, and has served on the Pontifical Council for Social Communications. She told Vatican Radio that the participants are helping the bishops think through the challenges facing them as communicators of the Gospel in the 21st century. “The BisCom bishops are coming together and seriously looking at the new digital culture – or digital civilisation – and [are] trying to come to terms with what that means for communicating faith in the 21st century,” Sr. Angela explained. She said Catholic leaders need to find and develop new communications strategies. “We need to find those new ways to communicate that speak to this new digital age that has led to a different kind of consciousness, a different way of thinking – so that impacts our methodologies, and also the language that we use to communicate.”
Thứ Năm, 6 tháng 9, 2012
Lời nói
Thấy vậy, ông Simôn Phêrô sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi! " (Lc 5,8)
Choosing Words Wisely
Words are very important. When we say to someone: "You are an ugly, useless, despicable person," we might have ruined the possibility for a relationship with that person for life. Words can continue to do harm for many years.
It is so important to choose our words wisely. When we are boiling with anger and eager to throw bitter words at our opponents, it is better to remain silent. Words spoken in rage will make reconciliation very hard. Choosing life and not death, blessings and not curses often starts by choosing to remain silent or choosing carefully the words that open the way to healing.
Speaking Words of Love
Often we remain silent when we need to speak. Without words, it is hard to love well. When we say to our parents, children, lovers, or friends: "I love you very much" or "I care for you" or "I think of you often" or "You are my greatest gift," we choose to give life.
It is not always easy to express our love directly in words. But whenever we do, we discover we have offered a blessing that will be long remembered. When a son can say to his father, "Dad, I love you," and when a mother can say to her daughter, "Child, I love you," a whole new blessed place can be opened up, a space where it is good to dwell. Indeed, words have the power to create life. (Nouwen)
Choosing Words Wisely
Words are very important. When we say to someone: "You are an ugly, useless, despicable person," we might have ruined the possibility for a relationship with that person for life. Words can continue to do harm for many years.
It is so important to choose our words wisely. When we are boiling with anger and eager to throw bitter words at our opponents, it is better to remain silent. Words spoken in rage will make reconciliation very hard. Choosing life and not death, blessings and not curses often starts by choosing to remain silent or choosing carefully the words that open the way to healing.
Speaking Words of Love
Often we remain silent when we need to speak. Without words, it is hard to love well. When we say to our parents, children, lovers, or friends: "I love you very much" or "I care for you" or "I think of you often" or "You are my greatest gift," we choose to give life.
It is not always easy to express our love directly in words. But whenever we do, we discover we have offered a blessing that will be long remembered. When a son can say to his father, "Dad, I love you," and when a mother can say to her daughter, "Child, I love you," a whole new blessed place can be opened up, a space where it is good to dwell. Indeed, words have the power to create life. (Nouwen)
Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012
Cho chính mình
Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi. Nhưng Người nói với họ: "Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó." Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giuđê. (Lc 4,42-44)
Claiming Our God Given Selves
When we have been deeply hurt by another person, it is nearly impossible not to have hostile thoughts, feelings of anger or hatred, and even a desire to take revenge. All of this often happens spontaneously, without much inner control. We simply find ourselves brooding about what we are going to say or do to pay back the person who has hurt us. To choose blessings instead of curses in such a situation asks for an enormous leap of faith. It calls for a willingness to go beyond all our urges to get even and to choose a life-giving response.
Sometimes this seems impossible. Still, whenever we move beyond our wounded selves and claim our God-given selves, we give life not just to ourselves but also to the ones who have offended us.
(Nouwen)
Claiming Our God Given Selves
When we have been deeply hurt by another person, it is nearly impossible not to have hostile thoughts, feelings of anger or hatred, and even a desire to take revenge. All of this often happens spontaneously, without much inner control. We simply find ourselves brooding about what we are going to say or do to pay back the person who has hurt us. To choose blessings instead of curses in such a situation asks for an enormous leap of faith. It calls for a willingness to go beyond all our urges to get even and to choose a life-giving response.
Sometimes this seems impossible. Still, whenever we move beyond our wounded selves and claim our God-given selves, we give life not just to ourselves but also to the ones who have offended us.
(Nouwen)
Thứ Ba, 4 tháng 9, 2012
Lời chữa lành
Họ sửng sốt về cách Người giảng dạy, vì lời của Người có uy quyền (Lc 4,32)
Healing Letters
When you write a very angry letter to a friend who has hurt you deeply, don't send it! Let the letter sit on your table for a few days and read it over a number of times. Then ask yourself: "Will this letter bring life to me and my friend? Will it bring healing, will it bring a blessing?" You don't have to ignore the fact that you are deeply hurt. You don't have to hide from your friend that you feel offended. But you can respond in a way that makes healing and forgiveness possible and opens the door for new life. Rewrite the letter if you think it does not bring life, and send it with a prayer for your friend.
Healing Letters
When you write a very angry letter to a friend who has hurt you deeply, don't send it! Let the letter sit on your table for a few days and read it over a number of times. Then ask yourself: "Will this letter bring life to me and my friend? Will it bring healing, will it bring a blessing?" You don't have to ignore the fact that you are deeply hurt. You don't have to hide from your friend that you feel offended. But you can respond in a way that makes healing and forgiveness possible and opens the door for new life. Rewrite the letter if you think it does not bring life, and send it with a prayer for your friend.
MESSAGE OF THE POPE FOR THE FUNERAL OF CARDINAL MARTINI
Vatican City, (VIS) - The Pope has sent a message to the archdiocese of Milan, the Society of Jesus, the relatives of Cardinal Carlo Maria Martini, and "all those who loved and esteemed (him) and have chosen to accompany him on his final journey". The message was read out during the funeral of the late cardinal, archbishop emeritus of Milan, Italy, by Cardinal Angelo Comastri, the Pope's special envoy to the event.
"'Your word is a lamp for my feet, a light for my path'. The Psalmist's words encapsulate the entire existence of this generous and faithful pastor of the Church. He lived as a man of God, who not only studied Sacred Scripture but loved it intensely, making it the light of his life that all things might be 'ad maiorem Dei gloriam', for the greater glory of God. It was for this reason that he was able to teach believers and seekers after truth that the only word worthy to listen to, accept and follow is that of God, because it leads everyone along the path of truth and love. He lived with great openness of heart, never rejecting encounter and dialogue with anyone, and giving a concrete response to the Apostle’s invitation always 'to be ready to give an explanation to anyone who asks you for a reason for your hope'. He lived with a spirit of profound pastoral charity, in keeping with his own episcopal motto of 'Pro veritate adversa diligere', attentive to all situations especially the most difficult, and lovingly close to the lost, the poor and the suffering".
"May the Lord, who guided Cardinal Carlo Maria Martini throughout his life, receive this tireless servant of the Gospel and of the Church in the heavenly Jerusalem".
"'Your word is a lamp for my feet, a light for my path'. The Psalmist's words encapsulate the entire existence of this generous and faithful pastor of the Church. He lived as a man of God, who not only studied Sacred Scripture but loved it intensely, making it the light of his life that all things might be 'ad maiorem Dei gloriam', for the greater glory of God. It was for this reason that he was able to teach believers and seekers after truth that the only word worthy to listen to, accept and follow is that of God, because it leads everyone along the path of truth and love. He lived with great openness of heart, never rejecting encounter and dialogue with anyone, and giving a concrete response to the Apostle’s invitation always 'to be ready to give an explanation to anyone who asks you for a reason for your hope'. He lived with a spirit of profound pastoral charity, in keeping with his own episcopal motto of 'Pro veritate adversa diligere', attentive to all situations especially the most difficult, and lovingly close to the lost, the poor and the suffering".
"May the Lord, who guided Cardinal Carlo Maria Martini throughout his life, receive this tireless servant of the Gospel and of the Church in the heavenly Jerusalem".
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)