Vậy, người Pharisêu và kinh sư hỏi Đức Giêsu:
"Sao các môn đệ của ông không theo truyền thống của tiền nhân, cứ để tay ô uế mà dùng bữa?"
Người trả lời họ:
"Ngôn sứ Isaia thật đã nói tiên tri rất đúng về các ông là những kẻ đạo đức giả, khi viết rằng: Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta... Các ông gạt bỏ điều răn của Thiên Chúa, mà duy trì truyền thống của người phàm...
Quả thế, ông Môsê đã dạy rằng: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ và kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử! Còn các ông, các ông lại bảo: "Người nào nói với cha với mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ đều là "Corban" nghĩa là lễ phẩm đã dâng cho Chúa" rồi, và các ông không để cho người ấy làm gì để giúp cha mẹ nữa.
Thế là các ông lấy truyền thống các ông đã truyền lại cho nhau mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa. Các ông còn làm nhiều điều khác giống như vậy nữa!"
(Mc 7,5-6.10-13)
Truyền thống tích tụ những khôn ngoan từ nhiều thời của con người.
Tuy nhiên vì con người bất tòan, nên truyền thống cũng có những điều bất toàn, thậm chí có những điều bất nhân nữa.
Truyền thống con người chỉ tốt đẹp khi nó hình thành bởi những con tim gắn liền với tình yêu và thánh ý Thiên Chúa.
Từ truyền thống của xã hội, tôi suy nghĩ về "truyền thống" của từng cá nhân, bao gồm tập quán ứng xử của chính cá nhân tôi. Tập quán hình thành từ những công việc hằng ngày. Mỗi việc tôi làm có xuất phát từ trái tim tôi gắn liền với trái tim Chúa không? Hay nó chỉ được thúc đẩy từ những ham muốn chật hẹp và lăng loàn của tôi?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét