Nghe tin ấy, vua Hêrôđê bối rối, và cả thành Giêrusalem cũng xôn xao.(Mt 2,3)
Phải chăng nếu các nhà chiêm tinh không đến gặp Hêrôđê, thì vua Hêrôđê đã không bối rối, cả thành Giêrusalem đã không xôn xao, và các trẻ sơ sinh ở Bêlem đã không phải chết?
Thực ra luôn có cuộc chiến giữa ánh sáng và bóng tối. Cuộc chiến đó phát xuất từ lòng người và dẫn ra ngoài xã hội.
Ánh sáng của ngôi sao lạ, chính là ánh sáng của Đấng Cứu Thế, đã đến với tâm hồn các nhà chiêm tinh. Một cuộc chiến diễn ra trong tâm hồn họ. Nên ở nhà hưởng nhàn hay ra đi tìm kiếm? Nên chấp nhận thờ lạy một trẻ bé nghèo hèn này hay không? Nên a tòng với Hêrôđê hay không? Rất may, ánh sáng đã chiến thắng trong tâm hồn của các nhà chiêm tinh.
Nhưng ngược lại, chiến thắng trong tâm hồn của Hêrôđê và dân thành Giêrusalem lại là bóng tối, để dẫn đến sự xôn xao nhưng rồi lại thờ ơ của dân thành Giêrusalem, dẫn đến sự lo âu của Hêrôđê đưa đến kết quả là cái chết của các trẻ sơ sinh Bêlem.
Trong lòng con, ánh sáng hay bóng tối đang thống lĩnh?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét