Hiển thị các bài đăng có nhãn Các thánh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Các thánh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2011

Siêu thoát


Một vị linh sư Ấn-độ đang ngồi tịnh niệm bên bờ sông thì có một thanh niên giàu sang đến xin làm đệ tử. Anh ta tiến đến và cung kính đặt dưới chân vị linh sư hai viên ngọc quý như một lễ vật nhập môn. Vị linh sư mở mắt, thấy hai viên ngọc long lanh dưới chân mình, chẳng nói một lời, cầm lấy một viên ném thẳng xuống sông.
Hết sức ngỡ ngàng và tiếc nuối, chàng thanh niên vội nhảy xuống sông và lặn xuống đáy cố tìm cho bằng được viên ngọc quý nhưng suốt cả ngày hì hụp ngoi lên lặn xuống hao hơi nhọc công, viên ngọc vẫn biệt tăm.
Chiều đến, với vẻ mặt thất vọng, chàng đến gặp vị linh sư để xin chỉ đích xác nơi mà ngài đã ném ngọc xuống để may ra tìm lại dễ hơn.
Bấy giờ vị linh sư cầm lấy viên ngọc thứ hai ném thẳng xuống sông và nói: “Ta đã ném nó vào đúng chỗ nầy.” (dựa theo Cha Anthony)
Bấy giờ chàng thanh niên chợt hiểu ra rằng bài học đầu tiên mà vị linh sư dạy anh là: muốn trở thành môn đệ của ngài thì điều kiện tiên quyết là phải có tinh thần siêu thoát, phải sẵn sàng dứt bỏ mọi dính bén với của cải thế gian.

Thánh nữ Clara đã sống thật siêu thoát. Gia đình quý tộc giàu có, nhưng thánh nữ chỉ thấy đó như một sợi dây trói buộc, khiến mình không thể tự do bay bổng trong vùng trời yêu thương với Chúa Giê su. Ngài đã từ bỏ tất cả, để sống cuộc đời nghèo khó, không màng chi đến của cải, để có thể hoàn toàn chìm đắm trong tình yêu với Chúa.
Tất nhiên, Chúa Giê su đã rất vui và bảo vệ Clara hết mình. Ngài từng cứu cộng đoàn Clara khỏi bàn tay tàn ác của cả một đội quân hung hãn muốn tấn công xâm chiếm tu viện...

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2011

Nước & lửa

Bài Tin Mừng Chúa nhật vừa rồi có nhắc đến nước: Phê rô đi trên nước đến với Chúa. Đi trên nước, thật bấp bênh biết bao!  Phê rô đã sợ hãi, và đã chìm xuống nếu không kịp nắm lấy tay Chúa.

Thánh lễ ngày mai, lễ Thánh Lô ren sô, không nhắc đến nước, mà nói đến lửa. Tuy nhiên, lửa này lại có liên quan đến nước. Có lửa để khỏi chìm trong nước!

Thánh Lô ren sô bị nướng trên vỉ sắt đỏ lửa mà vẫn vui đùa được với lý hình. Ngài chỉ vào phần thân thể đã bị nướng chín của mình, nói với lý hình: "Bên này chín rồi đấy, lật qua bên kia đi, cho nó chín đều!"

Làm thế nào mà Thánh Lô ren sô có thể quên được cái đau khủng khiếp trên vỉ lửa để vui cười như thế? Phải chăng vì thánh nhân đã từng quen với lửa? Có lẽ như thế, vì bản thân của ngài lúc nào cũng hừng hực một ngọn lửa: lửa nhiệt tình, lửa yêu thương, lửa truyền giáo. Ngọn lửa mãnh liệt nơi bản thân khiến ngài có thể chịu đựng nổi nỗi đau thể xác để vui đùa, trêu chọc lý hình.

Người làm công tác truyền thông lúc nào cũng cần phải có lửa và bốc lửa như thế. Không có lửa thì nhạt nhẽo vô vị, không thể truyền thông được. Truyền thông là một sứ mạng đòi phải bốc lửa và truyền lửa.

Trước hết là bốc lửa hạnh phúc vì được cận kề bên Chúa, được chung chia sứ mạng loan báo Tin Mừng với Ngài. Rồi bốc lửa thương cảm các linh hồn chưa được thưởng thức tình thương của Chúa. Rồi bừng lên ngọn lửa hân hoan vì được sống trong một thời đại có những phương tiện truyền thông rất mạnh, rất hữu hiệu cho việc loan báo tình thương của Chúa. Rồi bùng lên ngọn lửa hối hả, vội vã truyền thông truyền giáo: mau lên chứ, vội vàng lên với chứ... kẻo tình non đã già rồi ... Vội vã viết tin, viết ký sự, phóng sự, viết blog, vội vã tạo ra những bữa tiệc thiên đàng trên internet, vội vã làm PR cho Chúa, làm đẹp cho cuộc đời, tìm mọi cách để mọi người có thể chiêm ngắm được vẻ đẹp của Chúa nơi giáo xứ, nơi cộng đoàn, nơi gia đình và bản thân của mình. Ngọn lửa cháy rực nơi bản thân để có thể sống kiếp người thật trọn vẹn, sống hết mình cho Chúa, cho con người và cuộc đời...

Một ngọn lửa như thế sẽ giúp cho tôi có một cuộc sống mạnh mẽ đẹp đẽ, đồng thời giúp tôi nắm được tay Chúa khi phải đi trong tăm tối, khi phải bước trên dòng nước bấp bênh đầy sóng gió của cuộc đời.

Xin Chúa cho con có được ngọn lửa luôn rực cháy như vậy.

Thứ Năm, 28 tháng 7, 2011

Công việc

“Thưa Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy cũng không coi sao ư? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay! Chúa đáp: "Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi." ” (Lc 10,38-42)
Công việc là điều không thể lơ là, nhưng đừng vì công việc mà hạ Chúa Kitô xuống hàng thứ yếu. Ngay cả những công việc của Chúa cũng đừng làm tôi quên mất Chúa. Mác-ta sẽ không bao giờ quên được lời nhắc nhở thân thiết ấy của Chúa.
Những hoạt động và lo toan của tôi mặc dù trực tiếp qui hướng về Chúa, nhưng tôi cũng đừng bao giờ vì chúng mà quên lãng điều duy nhất cần thiết: đó là chính Chúa Kitô. 

Trong cuộc sống thường ngày, đừng bao giờ để những điều xem ra hết sức quan trọng, chẳng hạn như công việc, thu nhập tài chánh, những tương giao xã hội, vượt quá địa vị của cuộc sống gia đình. Những điều ấy không đáng buôc cuộc sống gia đình phải chịu tổn thiệt. Chỉ trong những hoàn cảnh ngoại thường, người gia trưởng mới phải làm việc xa nhà, chẳng hạn như những người di cư hoặc thủy thủ. Nếu người cha hoặc người mẹ trong gia đình kiếm được nhiều tiền mà thiếu sót bổn phận đối với con cái, thử hỏi kết quả sẽ như thế nào?
Cũng vậy, trong lãnh vực Truyền thông hoặc PR, truyền thông trực diện - diện đối diện - là quan trọng nhất. Nếu có vô số bạn bè trên thế giới ảo, mà trong ngày sống, không có được những gặp gỡ tương quan thân thiết với thân nhân bạn hữu, thì cuộc sống của tôi cũng mất nền tảng, hụt hẫng...
Tuy nhiên trong thế giới hôm nay, còn được gọi là Thế giới phẳng, Thế giới Toàn cầu hoá 3.0, nếu tôi không biết tận dụng các nén bạc Chúa trao là các mạng xã hội và blog để tạo sự hiệp thông toàn cầu, để có bạn bè trên toàn thế giới, tôi có lỗi với Chúa không?
Nên phải cần đến cả hai. Cần tạo tương giao toàn cầu qua mạng. Và tương giao này đặt nền trên tương giao trực diện, tương giao thân thiết ấm tình mỗi ngày với thân nhân và thân hữu quanh tôi.
Trong tương giao trực diện cũng cần phải hết sức thận trọng: chọn bạn mà chơi, gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Huống hồ là trong tương giao toàn cầu... Tuy nhiên không thể vì thận trọng mà "bế quan toả cảng", không thể chôn giấu nén bạc hôm nay, không thể từ chối quà tặng hiện đại của Chúa...

(Trong mối tương quan trực diện, cảm nhận được nỗi bức xúc của người đang đối thoại với mình là chuyện phải có, ví dụ nỗi bức xúc "Thời bão giá":
 Sáng nay vợ đi chợ về
Nét mặt nặng nề có vẻ đăm chiêu
Thương vợ, chồng hỏi đôi điều:
Vợ rằng, ngoài chợ, giá nhiều thứ tăng
Thịt, cá tăng theo giá xăng
Sữa, thuốc đổ lỗi tại thằng đô-la
Mắm muối cùng với tương cà
Cũng ăn theo giá, tà tà mà lên...
http://chuyentrang.tuoitre.vn/TTC/Index.aspx?ArticleID=432275&ChannelID=377 
Đấy là những nỗi lo của Thánh Mác-ta.)

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2011

Ông bà ngoại

Vì không muốn con mình khi lớn lên mà lại không có ông bà ngoại nên Agata Czemierys, một phụ nữ Ba Lan (bố mẹ đã mất), sống ở Bialystok đã lên internet đăng quảng cáo tìm thuê... ông bà ngoại.
Kết quả có hàng nghìn phúc đáp trước lời quảng cáo hấp dẫn: "Chúng tôi đang tìm nuôi ông bà ngoại, người có thể cùng chia sẻ những kỳ nghỉ với gia đình hoặc cùng đi shopping. Ở đây chẳng liên quan gì đến tiền bạc mà chỉ vì tình yêu thương". Trước việc có hàng nghìn người đăng ký, người phụ nữ này phải thốt lên: "Tôi cũng không biết xử lý sao cho tiện nữa. Dù tôi có trái tim nhân ái nhưng không thể nuôi hết các ông bà được!".
http://vietbao.vn/Cuoi/Thue-ong-ba-ngoai/45233580/440/

Vâng, có ông bà ngoại, được trông thấy các ngài, cùng hưởng tình thương của các ngài, đấy là niềm hạnh phúc lớn.

Riêng tôi, từ bé được sống với bà ngoại và được bà nuôi gần 5 năm. Ông ngoại tôi mất sớm, bà ngoại một mình nuôi 4 cô con gái, trong đó có mẹ tôi. Khi về già, lúc con cái cần, bà ngoại sẵn sàng nuôi cháu cho con tại nhà riêng của bà. Bà ngoại tôi rất đạo đức. Tôi vẫn nhớ hình ảnh bà ngoại cõng em gái tôi đi lễ vào buổi sáng. Nó ngủ trên vai bà cho đến khi đến nhà thờ. Mà đường từ nhà bà đến nhà thờ cũng khá xa... Tôi ở với bà ngoại suốt 5 năm thời thơ ấu, nên lòng đạo của bà ngoại cũng ảnh hưởng trên tôi . Vì thế, hằng năm đến lễ hai thánh Gioakim và Anna, tôi rất nhớ bà ngoại của tôi.

Ngày mai là lễ kính ông bà ngoại của Chúa Giêsu. Ngay trong ca nhập lễ, lễ hai thánh Gioakim và thánh Anna, Hội Thánh đã ca rằng:” Chúng ta hãy ngợi khen thánh Gioakim và thánh Anna nơi con cháu các Ngài, vì qua các Ngài, Chúa đã ban phúc lành cho muôn dân “. Hai thánh Gioakim và Anna đã cảm nghiệm sâu xa lời của Chúa “Phúc cho mắt các con vì được thấy; và phúc cho tai các con, vì được nghe. Quả thực Thầy bảo các con: nhiều vị ngôn sứ và nhiều Đấng công chính đã ao ước trông thấy điều các con thấy; mong ước nghe điều các con nghe, mà không được nghe( Mt 13, 16-17 ). Thánh Gioakim và thánh Anna đã có phúc thật sự, các Ngài đã lãnh nhận biến cố làm Cha làm Mẹ của Đức Trinh nữ Maria như một ân sủng tuyệt vời và các Ngài đã biến giây phút ân sủng ấy như một hồng ân cứu độ mà chỉ có Thiên Chúa mới có thể ban tặng cho các Ngài và qua các Ngài trao ban cho nhân loại. Các Ngài hạnh phúc vì đã xem thấy những điều và đón nhận điều quí trọng vô giá mà không người nào trên trần gian đã có thể lãnh nhận: hồng ân làm mẹ làm cha của người nữ tử Sion: Maria.
Mừng lễ hai thánh Gioakim và thánh Anna, nhân loại phải biết ơn các Ngài vì qua hai Ngài mà nhân loại lãnh nhận được ơn cứu độ qua cháu của hai Ngài là Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế mà muôn dân hằng mong đợi.
http://www.simonhoadalat.com/suyniem/saints/Thang7/Ngay26.htm

Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

Thánh Giacôbê tiền

Bấy giờ bà mẹ của các con ông Dê-bê-đê đến gặp Đức Giê-su, có các con bà đi theo; bà bái lạy và kêu xin Người một điều. Người hỏi bà: "Bà muốn gì? " Bà thưa: "Xin Thầy truyền cho hai con tôi đây, một người ngồi bên hữu, một người bên tả Thầy trong Nước Thầy." Đức Giê-su bảo: "Các người không biết các người xin gì! Các người có uống nổi chén Thầy sắp uống không? " Họ đáp: "Thưa uống nổi." Đức Giê-su bảo: "Chén của Thầy, các người sẽ uống; còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Cha Thầy đã chuẩn bị cho ai, thì kẻ ấy mới được." (Mt 20,20-23)


Mặc dù trong Tin Mừng, xem ra Chúa từ chối yêu cầu của bà mẹ của các con ông Dê-bê-đê, nhưng trong bức tranh "Bữa tiêc ly" của mình,  Leonardo da Vinci đã đặt hai anh em Giacôbê và Gioan ngồi hai bên Chúa:


"Phía tay trái Chúa: Giacôbê tiền, nét mặt bỡ ngỡ kinh ngạc, hay tay giang rộng, lùi về phía sau như bị áp lực của lời Chúa vừa tung ra."



"Sát bên tay phải Chúa là Gioan, người môn đệ yêu quý có tâm hồn dễ cảm, biểu lộ sự đau đớn trầm lặng sâu xa."


"Nét mặt Chúa buồn rầu, đôi mắt nhìn xuống như muốn tránh cái nhìn của kẻ Người vừa tố giác. Hai tay buông xuôi tựa xuống mặt bàn, cử chỉ của Người vừa tiết lộ một điều quan trọng và bây giờ lặng thinh không nói nữa: một giây phút thinh lặng bi tráng!"


"Giuđa ngồi ngay trước Phêrô, hốt hoảng như tên ăn trộm vừa bị lộ tẩy, tay phải ôm chặt túi bạc, tay trái giơ ra phía trước như muốn phân bua chối cãi."


Được ngồi hai bên Chúa Giêsu như vậy quả là hạnh phúc. Tôi không chỉ được như vậy, mà lúc nào cũng có Chúa Giêsu ở trong lòng. Và Ngài muốn chọn tôi là bạn tâm phúc, muốn tâm sự với tôi mọi chuyện: "Thầy gọi anh em là bạn hữu... Những gì Thầy biết nơi Cha Thầy, Thầy đều cho các con biết". Hạnh phúc của tôi thật là lớn, nhưng tôi thường lãng quên...

Tin nóng rùng rợn hôm nay:

Cơ quan lập pháp bang New York đã hợp thức hóa hôn nhân đồng tính vào ngày 24-6, nhưng luật này mới chỉ có hiệu lực vào ngày 24-7.
New York là tiểu bang thứ 6 của Mỹ, và cho tới nay là bang đông dân nhất, cho phép những cặp đồng tính cử hành hôn lễ. Trước đó các bang Connecticut, Iowa, Massachusetts, New Hampshire, Vermont và thủ đô Washington đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng tính. 39 bang còn lại ở Mỹ hiện vẫn cấm kết hôn đồng tính.
http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/448151/New-York-hang-tram-cap-dong-tinh-ket-hon.html