
Bây giờ ngồi khai bút đầu Xuân, tôi muốn suy nghĩ về những hình ảnh mà Lời Chúa của ba ngày tết mong tạo ra trong tôi, trong cộng đoàn của tôi.
Ngày mồng một, Lời Chúa nhắn nhủ tôi hãy hãy tươi như hoa và bay bổng như cánh chim. Tôi lại thích ngắm Chúa và thấy Chúa là hoa đẹp của đời tôi, là tiếng chim líu lo cho đời vui. Và tôi cần làm cho người khác trông thấy Chúa như cánh hoa đẹp, nghe được Chúa như tiếng chim líu lo qua cách ăn ở và cách ứng xử vui tươi và bình an của tôi.
Ngày mồng hai, cùng với Lời Chúa, tôi thấy thương mẹ nhớ ba nhiều hơn. Nhớ bao nhiêu kỷ niệm thời thơ ấu với bà ngoại nơi này, và với ông bà nội ở một nơi xa tít tắp. Tôi cũng thích ngắm Chúa như người cha vô cùng thân thương. Nhưng tôi phải làm thế nào để cho người ta thấy được tấm lòng của Cha trên trời nơi bản thân của tôi và nơi cộng đoàn của tôi?
Ngày mồng ba thánh hoá công ăn việc làm. Một gia đình doanh nhân nhờ tôi cầu nguyện cho công việc làm ăn của họ trong năm mới. Tôi đưa công việc của họ và của bao nhiêu người khác vào lòng tôi. Xin Chúa đang ở trong lòng tôi đụng chạm và chúc lành cho mọi công việc và mọi lo toan của chúng sinh. Chúa cũng từng là một người lao động với cưa bào đục chạm. Chúa tuyên bố ngài luôn làm việc như Cha Ngài vẫn hằng làm việc không ngừng. Với tất cả tình thương, Chúa Cha không ngừng sáng tạo để vũ trụ này luôn hiện hữu và triển nở. Ngài không ngừng sáng tạo nơi tôi. Vậy con phải làm việc thế nào để người khác có thể trông thấy được Chúa đang sáng tạo với trọn vẹn tình thương của Ngài trong mọi việc làm của con, lạy Chúa?