Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2011

Khai bút

Muốn khai bút từ ngày mồng một tết, nhưng máy vi tính ở nhà bị hư. Hôm nay trở về Trung Tâm mới có computer và mạng để lên blog. Cũng nhờ vậy mà hai ngày Xuân có nhiều giờ hơn để "tám" (hàn huyên) với người này người kia!

Bây giờ ngồi khai bút đầu Xuân, tôi muốn suy nghĩ về những hình ảnh mà Lời Chúa của ba ngày tết mong tạo ra trong tôi, trong cộng đoàn của tôi.

Ngày mồng một, Lời Chúa nhắn nhủ tôi hãy hãy tươi như hoa và bay bổng như cánh chim. Tôi lại thích ngắm Chúa và thấy Chúa là hoa đẹp của đời tôi, là tiếng chim líu lo cho đời vui. Và tôi cần làm cho người khác trông thấy Chúa như cánh hoa đẹp, nghe được Chúa như tiếng chim líu lo qua cách ăn ở và cách ứng xử vui tươi và bình an của tôi.

Ngày mồng hai, cùng với Lời Chúa, tôi thấy thương mẹ nhớ ba nhiều hơn. Nhớ bao nhiêu kỷ niệm thời thơ ấu với bà ngoại nơi này, và với ông bà nội ở một nơi xa tít tắp. Tôi cũng thích ngắm Chúa như người cha vô cùng thân thương. Nhưng tôi phải làm thế nào để cho người ta thấy được tấm lòng của Cha trên trời nơi bản thân của tôi và nơi cộng đoàn của tôi?

Ngày mồng ba thánh hoá công ăn việc làm. Một gia đình doanh nhân nhờ tôi cầu nguyện cho công việc làm ăn của họ trong năm mới. Tôi đưa công việc của họ và của bao nhiêu người khác vào lòng tôi. Xin Chúa đang ở trong lòng tôi đụng chạm và chúc lành cho mọi công việc và mọi lo toan của chúng sinh. Chúa cũng từng là một người lao động với cưa bào đục chạm. Chúa tuyên bố ngài luôn làm việc như Cha Ngài vẫn hằng làm việc không ngừng. Với tất cả tình thương, Chúa Cha không ngừng sáng tạo để vũ trụ này luôn hiện hữu và triển nở. Ngài không ngừng sáng tạo nơi tôi. Vậy con phải làm việc thế nào để người khác có thể trông thấy được Chúa đang sáng tạo với trọn vẹn tình thương của Ngài trong mọi việc làm của con, lạy Chúa?

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

Cuối năm Cọp

Hôm nay, ngày cuối của năm Cọp, cũng là ngày Lễ Nến, Lễ của ánh sáng. Chúa Giêsu, tuy mới có vài ngày tuổi, cũng là Vua Ánh Sáng, đã đến thăm Dân Ngài tại Giêrusalem.
Lúc đó, chỉ có hai người già nhận ra Vua Vinh Quang, vì lòng họ luôn mong chờ khát khao Đấng Cứu Thế.

Chỉ còn mấy giờ nữa là đã bước qua năm mới Tân Mão 2011. Chúa muốn năm mới của con luôn tươi sáng, luôn tràn ngập ánh sáng của Chúa. Nên từng ngày, Chúa - Vua Ánh Sáng - luôn đến thăm con.

Xin cho lòng con luôn khát khao hướng về Chúa như ông già Simêon và bà Anna. Để con luôn đón nhận được Chúa là Ánh Sáng. Và để ánh sáng của Chúa chiếu toả ra trong từng ánh mắt nụ cười, từng lời nói, cử chỉ và hành vi của con.

Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

Cấm và không cấm

Sau khi cho con gái ông Giairô sống lại, Đức Giêsu nghiêm cấm những người chứng kiến phép lạ này không được để một ai biết việc ấy... Tại sao Chúa lại cấm như thế, trong khi (trong bài Tin Mừng hôm qua) Chúa lại ra lệnh cho người được Ngài trừ quỷ "thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh."?

Thứ Hai, 31 tháng 1, 2011

Tiếc của

Những người Ghêrasa vì tiếc của, tiếc những con heo lao xuống biển hồ, nên khước từ Chúa. Của cải khiến họ mờ mắt, không thấy những điều kỳ diệu Chúa vừa làm cho họ, và sẽ còn làm cho họ.

Vì tiếc của, họ đã có cái nhìn lệch lạc về Chúa. Trong mắt họ, Chúa là kẻ gây thiệt hại vật chất cho họ. Họ không nhìn thấy hình ảnh của một Đấng đã đến đem bình an cho khu xóm của họ khi Ngài trừ quỷ. Họ không thấy hình ảnh của một Đấng đã ban cho họ mọi thứ, vật chất cũng như tinh thần. Họ không thấy hình ảnh của một Đấng giàu có khôn lường và quảng đại vô cùng, đang đến thăm họ để ban cho họ muôn ơn lành. Cái nhìn của họ thật thiển cận. Họ đã bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng. Tất cả chỉ vì một cái nhìn lệch lạc.

(Câu chuyện đàn heo lao xuống biển làm tôi nhớ đến chuyện "Hiểm họa từ thịt heo siêu nạc Trung Quốc". Thích thú với miếng thịt dày nạc và lớp mỡ mỏng dính, người dân Trung Quốc không ngờ sẽ phải vào viện do đau bụng, cao huyết áp, tim đập nhanh… chỉ vì nhiễm chất clenbuterol mà nông dân dùng để trộn vào thức ăn gia súc nhằm tạo ra vật nuôi siêu nạc, mau lớn. http://tuoitre.vn/The-gioi/422512/Hiem-hoa-tu-thit-heo-sieu-nac-Trung-Quoc.html. ).

Chúa ra khỏi khu vực của họ theo như lời yêu cầu. Và khi người được trừ quỷ xin theo Chúa, "Người không cho phép, Người bảo: "Anh cứ về nhà với thân nhân, và thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh, và Người đã thương anh như thế nào." Anh ta đã cảm nhận được tình thương của Chúa, và Chúa cũng muốn dân Ghêrasa cảm nhận được tình thương này. "Anh ta ra đi và bắt đầu rao truyền trong miền Thập Tỉnh tất cả những gì Đức Giêsu đã làm cho anh. Ai nấy đều kinh ngạc." (Mc 5,19-20) Vâng, Chúa đã muốn nhờ anh ta thay đổi cái nhìn thiển cận của dân Ghêrasa. Làm thay đổi cái nhìn, thay đổi công luận cho đúng đắn hơn, đấy công việc của PR.

Vì ham hố sự thế gian, con cũng thường có cái nhìn thiển cận như thế. Xin Chúa thay đổi cái nhìn của con, để rồi như người được trừ quỷ, con cũng biết làm PR cho Chúa.

http://iamthewordthecomforter.blogspot.com/2008/03/evil-spiritsdemons-fallen-angels-know.html

Chủ Nhật, 30 tháng 1, 2011

Diện mạo Nước Trời

Điều chính yếu mà mục vụ PR cần phải quan tâm là công luận. Phải góp phần xây dựng một công luận đúng đắn khởi đi từ giới công chúng cụ thể có liên hệ thường xuyên với mình. Công chúng nghĩ gì, công chúng có hình ảnh gì về Giáo Hội và về Nước Trời của Chúa Giêsu? Đây là câu hỏi mà tôi cần thường xuyên đặt ra trong đầu.

Trong bài Tin Mừng Bát Phúc hôm nay, Chúa Giêsu phác hoạ hình ảnh của Nước Trời. Nước Trời mang diện mạo của chính Chúa Giêsu với:
- Tinh thần khó nghèo, hiền lành, mang nỗi khổ của trần gian (khóc lóc) mà vẫn khát khao sống đời công chính và thương xót mọi người.
- Cõi lòng trong sạch, ra đi xây dựng an bình và hoà bình, sẵn lòng chấp nhận những bách hại vì lẽ công chính.

Đây là hình ảnh mà con cần phải xây dựng được nơi cá nhân con và cộng đoàn của con, đồng thời làm cho công chúng phát hiện ra diện mạo đó của Nước Trời qua từng hành động của con. Bản thân con đầy yếu đuối thiếu sót, nên công việc xây dựng hình ảnh trên là nỗ lực của từng ngày sống: cầu nguyện, chiêm niệm, và hoàn thiện mình mỗi ngày một nhiều hơn. Xin giúp con, lạy Chúa, để mỗi ngày con nên giống Chúa, nên giống Nước Trời nhiều hơn...

Thứ Bảy, 29 tháng 1, 2011

Sóng gió hôm nay

Các tông đồ là những gã ngư phủ can trường, rất quen với sóng gió. Thế mà đêm ấy các ông phải chết khiếp trước cuồng phong khiến thuyền các ông gần chìm. Điều đó chứng tỏ bão tố hôm ấy rất rùng rợn.

Còn Giêsu, một bác phó mộc, chẳng quen với sông nước biển hồ, vẫn ngủ tỉnh bơ ở mũi thuyền. Chúa Giêsu hẳn là người dễ ngủ, và khi đã ngủ rồi thì ngủ rất êm, rất say, không còn biết gì chung quanh nữa, kể cả sóng gió thét gào cũng không nghe thấy?

Và thế là trong sóng gió, ngư phủ phải cầu cứu phó mộc! Tất nhiên, vì ngư phủ tin rằng bác phó mộc nằm ngủ kia chính là Thiên Chúa. Dù sao, niềm tin kia vẫn còn yếu đuối. Nếu mạnh tin, các ông đã không hoảng sợ khi biết có Chúa ở kề bên.

Trong những ngày này, nhiều người vô cùng hoảng hốt khi biết có một loại gạo giả làm từ khoai lang, khoai tây và nhựa tổng hợp độc hại đã được bày bán ở thị trường (ít ra là đã xuất hiện ở thị trường thành phố Thái Nguyên - thủ phủ tỉnh Sơn Tây).

Tuần báo Hong Kong tại Hong Kong trích nguồn truyền thông Singapore cho biết hỗn hợp trên được tạo hình giống như hạt gạo. Đáng sợ nhất là các loại bột khoai tây và khoai lang được kết dính thành “hạt gạo” bằng loại nhựa resin độc hại cho sức khỏe người tiêu dùng.

http://tuoitre.vn/The-gioi/421622/Canh-bao-gao-lam-tu%E2%80%A6-nhua.html

Đây quả là một cuồng phong rùng rợn, vì đến cơm gạo mà người ta còn làm giả được từ những chất nhựa độc hại thì nỗi âu lo đã tấn công vào từng chén cơm đưa lên miệng rồi. Phải chăng từ nay, từng bát cơm sẽ chứa đựng đầy đủ mọi nỗi lo âu, nghi ngờ, hoảng hốt?

Lạy Chúa, Chúa ở đâu trong mọi nỗi lo âu dữ dội như cuồng phong của thời đại hôm nay? Xin Chúa cho chúng con cảm nhận được rằng Chúa vẫn đang ở trong con thuyền cuộc đời và trong xã hội nhiễu nhương của chúng con. Dù có vẻ như Chúa đang ngủ, Ngài vẫn là sự bình an của chúng con...

Thứ Sáu, 28 tháng 1, 2011

Ngoài tầm kiểm soát

Suốt thời học trò của mình, tôi chẳng bao giờ cần cha mẹ đưa đón đến trường. Bạn bè tôi cũng thế. Và chỉ trừ một vài trường cá biệt, còn bình thường, các phụ huynh chẳng hề lo lắng là mình không đưa đón thì con mình sẽ lêu lổng, đàn đúm, hư hỏng...

Ngày nay thì hoàn toàn khác. Cha mẹ mất quá nhiều thời gian để hằng ngày đích thân đưa rước con cái đến trường. Những cám dỗ giăng mắc khắp nơi, khắp nẻo. Vì vậy phải theo sát... Nhưng cha mẹ có thể theo sát con mình từng bước được không?

Điều quan trọng là phải làm cho tâm hồn con mình trở thành thửa đất tốt, và gieo hạt giống tốt trên mảnh đất này, để rồi "Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết." (Mc 4,27)

Trong mục vụ PR cũng vậy. Mình dùng những hoạt động truyền thông để tạo công luận chính xác đúng đắn. Tuy nhiên truyền thông không phải bao giờ cũng diễn ra như ý muốn của mình. Ngành PR chia truyền thông ra thành hai loại: kiểm soát và không kiểm soát:

Truyền thông kiểm soát: các dữ liệu và các kênh truyền thông do chính mình thực hiện và kiểm soát chặt chẽ:
- Nhờ quảng cáo có trả tiền để giới quảng cáo phải làm theo đơn đặt hàng của mình;
- Ấn phẩm do mình soạn và in: bản tin (newsletter), tờ gấp (brochure), tờ rời (leaflet), tờ bướm (flyer), báo cáo năm, thư trực tiếp...
- Video, Audio, Website do mình thực hiện…
Truyền thông không kiểm soát:
- Quan hệ với giới truyền thông và cung cấp tin/bài viết/thông cáo báo chí (dữ liệu có kiểm soát nói trên) cho họ, để họ sử dụng và 'xào nấu' như những dữ liệu truyền thông của họ;
- Giao tiếp cá nhân;
- Tổ chức Sự kiện (Event);
- Tài trợ (Sponsorship);
-...
Sứ điệp gửi đi rồi, dù là qua phương tiện kiểm soát hay không kiểm soát, vẫn lo lắng lắm, không biết rồi nó sẽ bị hoặc được xào nấu và loan truyền như thế nào, thuận lợi hay không thuận lợi? Cần theo dõi. Nhưng làm sao theo dõi hết được?

Sau khi làm hết sức mình, lạy Chúa, cuối cùng con chỉ còn cách cầu nguyện và phó thác: "Đêm hay ngày, người ấy có ngủ hay thức, thì hạt giống vẫn nẩy mầm và mọc lên, bằng cách nào, thì người ấy không biết." (Mc 4,27)