Ông Dacaria thưa với sứ thần: "Dựa vào đâu mà tôi biết được điều ấy? Vì tôi đã già, và nhà tôi cũng đã lớn tuổi."
Bà Maria thưa với sứ thần: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng!"
"Dựa vào đâu mà tôi biết được điều ấy?" Phải chăng Giacaria xin một dấu chỉ để dựa vào đó mà "biết được"?
Chúa đã cho ông một dấu chỉ (không phải là một hình phạt): câm lặng một thời gian để chỉ ngắm nhìn Chúa, ngắm nhìn những điều kỳ diệu của tình thương Chúa, mà hiểu Chúa nhiều hơn, sống trọn vẹn với Chúa hơn và biến đổi trong Chúa cho đến khi mở miệng công bố ơn cứu độ của Chúa.
Maria thì khác. Mẹ không xin một dấu chỉ, mà xin một lời giải thích: "Việc ấy sẽ xảy ra cách nào?" Maria không vâng lời tối mặt. Mẹ là một con người dám đối thoại, dám tìm hiểu. Và đối thoại tìm hiểu trong khiêm tốn cộng tác và vâng phục với tất cả con tim: "Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét