"Thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc." (Lc 1,47-48)
Diễm phúc, hai từ đáng mơ ước!
Ở đây, hai chữ diễm phúc được đẩy lên rất cao: mọi đời! Hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc!
Người diễm phúc ấy là ai? Không phải là vua chúa, quý tộc, đại gia. Mà là một nữ tỳ!
Như vậy ai cũng có thể diễm phúc, ai cũng có thể hớn hở vui mừng, miễn là biết cảm nhận mình luôn được Chúa đoái thương nhìn tới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét