"Kỳ đà cản mũi" là cụm từ được dùng với nghĩa là ngăn cản việc làm hay dự tính của người khác một cách cố ý.
Câu trên bắt nguồn từ sự mê tín của những người làm nghề sơn tràng (nghề khai thác các sản vật của rừng núi).
Ngày xưa, mỗi khi đoàn sơn tràng chuẩn bị vào rừng lên núi khai thác cảc sản vật như đốn cây, săn bắn thú rừng, họ thường làm lễ cầu khấn "Thần Rừng, Thần Núi" cho họ của cải của rừng núi. Sau đó họ lên đường. Nhưng trên đường đi, nếu gặp một con kỳ đà, thì lập tức họ ngưng ngay chuyến đi và quay về. Họ tin một truyền thuyết, theo đó, Vị Thần Rừng đã dùng con kỳ đà, một con vật của rừng núi, để cảnh báo không cho họ khai thác; nếu cố tình tiếp tục khai thác sẽ chuốc lấy tai hoạ và nguy hiểm cho bản thân và cho đoàn.
Phêrô rất thương Chúa nhưng lại trở thành "kỳ đà cản mũi" khi ông kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người: "Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy!"
Chúa nói với ông: "Xa-tan, lui lại đàng sau Thầy! Anh cản lối Thầy, vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người."
Mỗi sáng dậy, tự nhủ: xin Chúa đi với con và đi trước con, dẫn đường cho con. Xin cho con biết đi theo Chúa, làm theo ý Ngài... Xin cho con đừng trở thành "kỳ đà cản mũi".
Ngày mai lễ Thánh Gioan Maria Vianey, bổn mạng các cha sở. Một hình ảnh rất đẹp, rất cảm động, gợi niềm cảm hứng nên thánh cho các linh mục... Gương sáng của ngài gợi nên nơi các linh mục - nơi bản thân tôi - một câu hỏi quan trọng: Đời sống linh mục của tôi đang lôi kéo người khác đến với Chúa hay đang là "kỳ đà cản mũi"?
Trong hoạt động PR, nhiều khi chính nhân viên PR trở thành kỳ đà cản mũi, vô tình hay cố ý ngăn cản công chúng đến với thân chủ của mình, do cách ứng xử không khéo của mình...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét