Một ông vua - giàu sang, quyền quý, hoạt động trong một môi trường đầy những mưu thâm kế độc, đầy những cám dỗ tội lỗi, đầy những lôi kéo đi vào nếp sống hưởng thụ và gian ác - làm sao có thể làm thánh được?
Làm sao vua Luy có thể thực hiện được ý muốn của Mẹ mình: "Mẹ thà thấy con chết trước mặt Mẹ, còn hơn thấy con Mẹ phạm tội trọng."
Làm sao Luy có thể là vua, nhưng đời sống lại không khác gì một thầy Dòng khổ tu: sáng sáng tham dự thánh lễ, đọc kinh nguyện, mỗi tuần xưng tội và đánh tội?
Nhưng có lẽ bí quyết để nên thánh trong cương vị một ông vua là ở chỗ này: múc lấy sức mạnh từ những công việc thiêng liêng đều đặn hằng ngày, hằng tuần.
Đời sống của Vua Luy thật sự là một đời sống tín thác, trông cậy và yêu mến Chúa.
Với cương vị Vua lãnh đạo, trị vì nước Pháp, Luy luôn tỏ ra công chính, liêm khiết, ngay thẳng, hết mực thương dân chúng, đặt quyền lợi của Tổ Quốc và Giáo Hội lên trên những lợi ích cá nhân và danh vọng riêng tư.
Ngài đã tìm dịp để giúp đỡ những kẻ nghèo, thăm viếng và nâng đỡ những người đau yếu tật nguyền.
Ngài đã nên thánh trong môi trường cực kỳ khó cho việc nên thánh.
Ngài đã thực hiện được một điều tưởng chừng như không thể thực hiện được.
Luy lên ngai vua lúc mới 12 tuổi, và là một ông vua tài ba.
Luy sống vào một thời nhiễu nhương, đạo lý suy đồi (sinh năm 1214, chết ngày 25-8-1270) nhưng vẫn toả hương thánh thiện liêm chính.
Còn tôi thì sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét