Thứ Ba, 20 tháng 8, 2013

Cầu nguyện

Chiều đến, khi mặt trời đã lặn, người ta đem mọi kẻ ốm đau và những ai bị quỷ ám đến cho Người. Cả thành xúm lại trước cửa. Đức Giê-su chữa nhiều kẻ ốm đau mắc đủ thứ bệnh tật, và trừ nhiều quỷ, nhưng không cho quỷ nói, vì chúng biết Người là ai.
Sáng sớm, lúc trời còn tối mịt, Người đã dậy, đi ra một nơi hoang vắng và cầu nguyện ở đó. Ông Si-môn và các bạn kéo nhau đi tìm. (Mc 1, 32-36)
Hôm ấy, Đức Giêsu cầu nguyện một mình. (Lc 9,18) 

Cầu nguyện là nhu cầu mỗi ngày của Thầy Giêsu. Bận bịu suốt ngày, nhưng Thầy không quên dậy sớm, đến nơi thanh vắng cầu nguyện. "Cầu nguyện cũng chính là một việc mục vụ. Lúc hết sức bận bịu chính là lúc cần cầu nguyện hơn bao giờ hết" (ĐTC. Bênêđictô). Càng làm mục vụ, càng cần cầu nguyện. Càng cầu nguyện, càng thấy mình sẵn sàng cho việc mục vụ.

Cầu nguyện đơn giản là dành giờ cho Chúa, sống một mình với Chúa, hỏi ý Chúa trước khi quyết định bất cứ việc gì. Chính nhờ cầu nguyện mà linh mục có khả năng khám phá ý Chúa trong những lúc tối tăm, đọc thấy ý Chúa giữa những xáo trộn và biến động, nhờ đó có thể truyền đạt ý Chúa cho giáo dân.

Cầu nguyện là lắng nghe tiếng Chúa như Maria ngồi dưới chân Chúa. Ngồi nghe không phải là thụ động vì sẽ phải đem ra thực hành. Vì thế, cầu nguyện có khi là một cuộc chiến đấu ác liệt vì có sự giằng co giữa ý Chúa và ý riêng mình (Chúa đổ mồ hôi máu trong vườn cây dầu). Và cũng nhờ thế, cầu nguyện giúp người ta thắng cám dỗ và trừ được quỷ.

Xin dạy con biết siêng năng cầu nguyện để nhờ đó con tìm được ánh sáng mới cho lời rao giảng, sốt sắng cử hành bí tích, giữ được sự bình tĩnh, điềm đạm, vui tươi, dám hy sinh, cũng như có thể sống vui, sống khỏe và sống lâu (nếu Chúa muốn)!
(Tóm ý Bài Giảng phòng cho nhóm linh mục cao niên chiều 20.8.2013)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét