Thứ Tư, 21 tháng 8, 2013

Nuôi dân

Nghe tin ấy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến một chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đông đảo dân chúng từ các thành đi bộ mà theo Người. Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su trông thấy một đoàn người đông đảo thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.

Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: "Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy cho dân chúng về, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn." Đức Giê-su bảo: "Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn." Các ông đáp: "Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!" Người bảo: "Đem lại đây cho Thầy!" Rồi sau đó, Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho dân chúng. Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con. (Mt 14,13-21)

Sau cái chết của Gioan Tẩy giả, Đức Giêsu định lánh đi một nơi hoang vắng, nhưng ở đó Ngài lại gặp cả một đám đông cần Ngài. Không hề khó chịu vì bị quấy rầy và "bể kế hoạch", Ngài quên đi nỗi lo của mình, để nghĩ đến nhu cầu của người khác.

Mấy ngày liền, cùng dân chúng lắng nghe Chúa, các môn đệ nhận thấy dân chúng đang đói. Họ xin Chúa giải tán đám đông để dân tự đi mua thức ăn. Nhưng Thầy Giêsu lại giao cho các môn đệ công việc nuôi dân. Hôm nay Chúa cũng giao cho  các linh mục sứ mạng nuôi Dân Chúa: "Chính anh em hãy cho họ ăn!". Trách nhiệm này lớn quá, không thể hoàn thành nổi!

"Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!": Hãy nói với Chúa về những gì mình có trong tay. Hãy thú nhận sự bất lực. Hãy trao cho Chúa tất cả những gì mình có. Tất cả, không giữ lại gì. Và phép lạ sẽ xẩy ra.

Đường đi của tấm bánh:
- Tấm bánh từ tay môn đệ đến tay Thầy Giêsu,
- Tấm bánh từ tay Thầy Giêsu dâng lên Cha trên trời,
- Tấm bánh được Thầy bẻ ra và trao lại cho các môn đệ,
- Tấm bánh được các môn đệ bẻ ra và trao cho đám đông,
- Có lẽ đám đông cũng bẻ bánh ra và trao cho nhau.
Không rõ bánh hóa nhiều vào lúc nào? Có lẽ vào lúc được bẻ ra và trao đi.

Bẻ ra và trao đi không làm cho hao hụt mà còn được nhân lên (Nếu con cứ giữ lại cho mình, con chỉ có ngần ấy. Cần qua tay Giêsu và trao đi). Chúa bảo các môn đệ:"Chính anh em hãy cho họ ăn". Cuối cùng, điều đó đã thành sự thật, chính tay các môn đệ phân phát bánh cho đám đông.

Con cứ phải trăn trở mãi về việc làm sao có đủ bánh cho đám đông, làm sao có bánh vừa mới lại vừa ngon cho từng người! Làm sao đây?
(Tóm ý Bài Giảng phòng cho nhóm linh mục cao niên sáng 21.8.2013) 





1 nhận xét:

  1. Very good article full of content and images for everyone to understand, I thank you for what you have shared with everyone, respect bro

    Trả lờiXóa