Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng.
Các tông đồ bị Thầy Giêsu buộc phải qua bờ bên kia lúc trời đã tối, sau khi ăn no, và đang hưởng thụ thành công, đang ngây ngất vì phép lạ hóa bánh, đang được dân chúng hoan hô kịch liệt. Thật khó chịu trước một lệnh truyền như thế! Một bài học siêu thoát.
Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió.
Thuyền đã ra xa bờ nhiều dặm, bị ngược gió. Nguy hiểm với sóng lớn, tiến thoái lưỡng nan. Còn Thầy, bây giờ Thầy ở đâu? Thầy cầu nguyện, và Thầy biết chuyện gì đang xẩy ra.
Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: "Ma đấy! ", và sợ hãi la lên. Đức Giê-su liền bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!"
Canh tư - từ 3 đến 6 giờ sáng - trời chưa sáng nên các ông thấy rõ mặt Thầy. Thầy đến đem bình an mà họ lại tưởng ma quái đe dọa. Vâng, nhiều khi Chúa đến bất ngờ, con không nhận ra!
Ông Phê-rô liền thưa với Người: "Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài." Đức Giê-su bảo ông: "Cứ đến! "
Phêrô đề nghị một kiểm chứng táo bạo. Nếu ngộ nhỡ không phải Thầy thì sao? Niềm tin của Phêrô thật mạnh liệt, nó diễn tả niềm khao khát đến với Chúa Giêsu trên sóng gió cuộc đời.
Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su.
Một kinh nghiệm phi thường và tuyệt vời!
Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên: "Thưa Ngài, xin cứu con với!" Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói: "Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?"
Dù có Thầy trước mặt vẫn sợ hãi và chìm xuống. "Lạy Thầy, xin cứu con!" là tiếng kêu thường xuyên của con!
Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay. Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: "Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa!"
Chúa kéo Phêrô lên và hai thầy trò dắt nhau đi trên mặt nước đầy sóng gió, cho đến khi bước vào thuyền, thì gió lặng ngay. Hạnh phúc nào hơn?
Con đã từng chìm, từng được Chúa kéo lên, từng nắm tay Chúa đi trên sóng gió cuộc đời. Xin cho con biết luôn nắm tay Chúa như thế.
(Tóm ý Bài Giảng phòng chiều 21.8.2013)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaI appreciate your article, the quality of the content as well as the images, it suggests a lot of things that I look for, thank you and wish you good health.
Trả lờiXóa