Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Niềm vui nói được

Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gioan." Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. (Lc 1.63-64)

Giacaria nói được vì ông vừa có một đứa con được gọi là "Tiếng kêu trong sa mạc". Tiếng kêu này sẽ giới thiệu "Lời của Thiên Chúa cho loài người.

Niềm vui nói được cũng là niềm vui có đứa con làm tiền hô cho Chúa.

Làm truyền thông cho Chúa cũng mang lấy niềm vui dạt dào này.


Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012

Dối trá


Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. (Mt 6,33)

Dối trá từ mầm non
Thứ bảy 23/06/2012 08:11

Trẻ con đang trong kỳ nghỉ hè, nhưng cha mẹ đã mở cuộc chạy đua hết tốc lực để cho con vào mầm non và lớp 1 của các trường nổi tiếng. Không biết có nơi đâu trên thế giới này, con nít vào mầm non, lớp 1 mà cũng phải chạy, cũng xét tuyển không? Tin rằng chuyện này chỉ có ở Việt Nam.
Chạy vào lớp 1 trường điểm, phụ huynh phải chi cả chục, trăm triệu đồng. Nghe thất kinh, nhưng vẫn có không ít người dám chi. Các trường có giá cũng làm giá rất ghê, như việc bắt phụ huynh phải trình giấy chứng nhận tốt nghiệp mầm non của cháu mới được xét tuyển vào lớp 1. Thế là phụ huynh nào có con chưa tốt nghiệp mầm non phải chạy đi mua “bằng”. Giá trung bình 2 - 3 triệu đồng. Xã hội bát nháo, chuyện mua bán bằng cấp không chỉ ở các cấp học cao, mà ngay cả mầm non cũng phải mua giấy chứng nhận giả. Thử hỏi còn chi là giáo dục nữa?
Những đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ không có nhu cầu phải học trường điểm, trở thành nạn nhân của chính cha mẹ. Cha mẹ các cháu là nạn nhân của chính họ. Không ai bắt họ cả, tự họ tưởng tượng ra một chân trời to tát cho con họ, mai sau sẽ là những thiên tài. Họ lao vào cuộc chơi đó. Chơi thì phải tốn kém, họ có tiền nên họ sẵn sàng chiều chuộng sự tưởng tượng của mình.

Nhưng xã hội lại là nạn nhân của những người giàu trí tưởng tượng loại này. Vì họ muốn con cái học trường điểm, có nhiều tiền và muốn chi tiền, nên tạo ra thị trường mua bán, chung chi. Người này chạy trái tuyến được thì người khác chạy theo. Người này cho con vào trường điểm được thì người khác sốt ruột, sợ con mình thua con thiên hạ. Khi nhiều người chạy thì giá chung chi bị đẩy cao lên, nhân cách của con người càng hạ thấp xuống. Một xã hội mà chuyện học mầm non, lớp 1 cũng phải phong bao, phong bì thì còn ai tin ai, còn ai yêu kính thầy cô, còn ai “tôn sư trọng đạo” nữa. Vì thế, cái họa của nạn chạy trường chạy lớp chính là ở chỗ con người mất hết niềm tin vào sự công bằng, mà chỉ thấy sức mạnh của đồng tiền, của sự lừa lọc và dối trá. Từ mầm non đã dối trá thì xã hội sẽ thế nào đây?

Chuyện chạy trường chạy lớp không mới mẻ gì, nhưng lâu nay vẫn không thể dẹp được, thậm chí ngày càng trầm trọng hơn. Ngành giáo dục cho rằng do nhận thức của phụ huynh chưa đúng về chuyện học hành của con cái nên tạo ra tập quán xấu, còn phụ huynh thì đổ cho ngành giáo dục không tổ chức được hệ thống trường mầm non, tiểu học có chất lượng đáp ứng nhu cầu của họ.

Cải thiện được nhận thức của phụ huynh để dẹp nạn chạy trường đã khó, cải thiện chất lượng hệ thống giáo dục các cấp học còn khó hơn. Nhiều trí thức từng phải thét to khẩu hiệu về chấn hưng giáo dục, nhưng họ đã phải bất lực và càng đau đớn hơn khi nhìn thấy dân mình bỏ cả trăm triệu đồng để mua một chỗ ngồi cho con ở lớp 1. 
Lê Thanh Phong

Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

Để ý

“Nước Thiên Chúa giống như hạt cải, lúc gieo xuống đất, nó là loại nhỏ nhất. Nhưng khi gieo rồi, thì nó mọc lên lớn hơn mọi thứ rau cỏ” (Mc 4,31-32a).

Sáu người đứng chung quanh cây cải tại Nhà dòng Clara ở Nadarét, nơi Cha Charles Foucault đã từng sống suốt 3 năm để chia sẻ cảnh nghèo của Chúa Giêsu.

Lá cây cải này không ăn được. Như vậy cây cải này có lẽ chỉ được trồng để lấy bóng mát, làm đẹp thiên nhiên.

Chúa Giêsu đã để ý đến một cây rất tầm thường như thế, và ví nó như Nước Trời.

Tôi cũng thế thôi, bình thường và tầm thường. Nhưng Chúa đã để ý đến tôi...

Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2012

Bạn

Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.(Ga 15,15)

Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy thật buồn và muốn khóc... Hãy gọi cho tôi!
Tôi không hứa sẽ làm cho bạn cười, nhưng biết đâu tôi sẽ khóc cùng bạn!
Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy vô cùng đơn độc.. Hãy gọi cho tôi!
Tôi sẽ đến bên bạn, chỉ để im lặng không nói một lời, nhưng tôi muốn bạn biết rằng luôn có tôi bên cạnh.
Nếu một ngày nào đó, bạn phân vân trước những quyết định của mình...Hãy gọi cho tôi!
Tôi sẽ không quyết định thay bạn, nhưng có thể giúp bạn vững tâm hơn trước sự chọn lựa của mình.
Nếu một ngày nào đó, bạn gặp thất bại trong công việc... Hãy gọi cho tôi!
Tôi sẽ không đem lại cho bạn một công việc mới, nhưng tôi sẽ giúp bạn tìm thấy một cánh cửa khác của sự thành công.
Nếu một ngày nào đó, bạn vô cùng đau khổ vì phạm phải sai lầm... Hãy gọi cho tôi!
Tôi không thể sửa chữa sai lầm đó, nhưng tôi có thể giúp bạn nhận ra rằng những sai lầm sẽ giúp bạn trưởng thành và tự tin hơn.
Nếu một ngày nào đó, bạn lo sợ những điều tốt đẹp sẽ qua đi... Hãy gọi tôi!
Tôi sẽ không níu giữ chúng lại, nhưng tôi giúp bạn hiểu rằng mọi việc đều có những điểm khởi đầu và kết thúc.
Nếu một ngày nào đó, bạn trở nên bế tắc và tuyệt vọng... Hãy gọi cho tôi!
Tôi không hứa sẽ làm bạn quên đi tất cả, nhưng tôi có thể giúp bạn tìm niềm tin trong cuộc sống.
Nhưng một ngày nào đó, bạn gọi mà không thấy tôi trả lời... Bạn hãy đến bên tôi, vì lúc đó tôi đang cần bạn!

Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

Điều răn - Ở lại - Niềm vui

Thương yêu từ nửa vòng Trái đất
Họ là hơn 10.000 Việt kiều đang sinh sống tại 50 tiểu bang của Mỹ, suốt mấy chục năm nay vẫn âm thầm đóng góp, ủng hộ cho người bệnh phong tại VN.
...Ông Công bảo công việc hiện tại là cuộc hội ngộ của những tấm lòng. Đó là của hơn 10.000 Việt kiều tại Mỹ đều đặn mua vé số, đều đặn ủng hộ quỹ dành cho người bệnh phong mấy chục năm nay. Là các ca sĩ nhận lời biểu diễn miễn phí trong đêm nhạc hội, là các thành viên nhà in chỉ tính tiền vật liệu mà tuyệt đối không lấy một đồng tiền lãi khi in vé số... Là một người phụ nữ Việt kiều tại Mỹ gửi 200 USD ủng hộ người bệnh phong, dù bản thân chị vừa bị chồng bỏ, đang nuôi con nhỏ và không đủ tiền trả tiền thuê nhà.
... Ông Công không nói nhiều về việc ông đang ở tuổi 72, vẫn suốt ngày chạy ngoài đường cùng bà Soi lo vô số việc để có thể duy trì việc gửi tiền tài trợ đều đặn hằng tháng cho 4.200 người bệnh phong ở VN. Ông lý giải những việc mình làm một cách nhẹ nhõm: “Đời sống này ngắn ngủi quá, tôi luôn tâm niệm những gì cho đi thì còn, giữ lại thì mất. Mình sinh ra may mắn được là người khỏe mạnh, đủ cơm ăn áo mặc, nên muốn làm gì đó cho những người kém may mắn hơn. Người cùi là những người đáng được thương yêu nhất. Bệnh tật làm họ đau đớn, cô đơn, sự xa lánh của mọi người làm họ chết dần chết mòn. Tôi chỉ mong ngày càng thêm nhiều bàn tay chia sẻ với họ...”.
17 năm nay, đều đặn mỗi năm ông Công, bà Soi và một số người trong hội vẫn chắt chiu tiền lương hưu, để dành mỗi người 4.000-5.000 USD để về VN thăm những người bệnh phong và kiểm tra lại công việc. Trên đất nước trải dài hình chữ S, ở đâu có người bệnh phong là ở đó họ có mặt. Đúng như tên gọi của hội, họ thật sự là những người bạn của người bệnh phong. Thế nên họ đợi chờ vào mỗi dịp cuối năm để được gặp nhau, ôm hôn, nắm tay chia sẻ với nhau.
(http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/Phong-su-Ky-su/490681/Thuong-yeu-tu-nua-vong-Trai-dat.html)

“Thuốc thịt người” của TQ chấn động dư luận
TT - Chật vật xử lý chưa xong vụ bê bối thuốc nhiễm độc Chrom, Bắc Kinh nay lại phải đối phó với vụ “thuốc thịt người”, sau khi cảnh sát Hàn Quốc vừa bắt 21 nghi can buôn lậu cùng 11.000 viên thuốc dạng này vào Hàn Quốc.
Ngày 6-5, Yonhap cho biết số lượng các vụ buôn lậu “thuốc thịt người” làm từ thi thể thai nhi đã tăng đáng kể từ tháng 8-2011 đến nay. Cục Hải quan Hàn Quốc đang thắt chặt các biện pháp thanh tra để triệt phá đường dây buôn bán loại thuốc ghê rợn này.
Kể từ vụ buôn lậu “thuốc thịt người” bị vỡ lở hồi tháng 8-2011, hải quan Hàn Quốc đã ngăn chặn được 35 vụ buôn lậu thuốc làm từ thịt trẻ em tán bột có nguồn gốc từ Trung Quốc, tịch thu 17.451 viên được cất giấu trong hành lý của du khách hoặc chuyển qua đường bưu điện.
http://tuoitre.vn/The-gioi/490890/%E2%80%9CThuoc-thit-nguoi%E2%80%9D-cua-TQ-chan-dong-du-luan.html

Hai bản tin trái chiều nói lên hiệu quả của tình yêu và ngược lại. Chỉ trong tình yêu mới mang lại niềm vui trọn vẹn cho tâm hồn và cho xã hội.

"Nếu anh em giữ các điều răn của Thầy, anh em sẽ ở lại trong tình thương của Thầy, như Thầy đã giữ các điều răn của Cha Thầy và ở lại trong tình thương của Người. Các điều ấy, Thầy đã nói với anh em để anh em được hưởng niềm vui của Thầy, và niềm vui của anh em được nên trọn vẹn." (Ga 15,10-11)

Tiến trình "Giữ điều răn yêu thương" - "Ở lại trong tình thương của Thầy" - "Niềm vui trọn vẹn" là diễn tiến đẹp, là công thức hữu hiệu, và là nếp sống của người môn đệ Đức Kitô.

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012

Ở lại

Dường như mỗi ngày qua, ta dần xa nhau.
Vì những lúc gần nhau không còn hạnh phúc.
Vì anh đã đổi thay hay vì em hững hờ.
Dừng lại hay cùng đi tiếp cuộc tình?

Em chờ cuối con đường,
Và nếu chẳng gặp anh, em đành nhìn tình yêu bước qua
Dù cho tim em đau xót xa.

Đây là lời rất buồn của bài hát "Ở lại và ra đi"
Nên ở lại trong tình yêu của nhau, hay nên rời xa nhau?
Trong bài Tin Mừng hôm nay có hơn mười cụm từ "ở lại". Đây là lời mời gọi tha thiết của một Đấng mang tên là tình yêu và đã chết để kéo con người ờ lại trong tình yêu của Ngài: "Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy." (Ga 15,4)
Tim Chúa sẽ đau đớn xót xa, nếu tôi cứ dần dần dại dột lìa xa Ngài...