Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

Cái nhìn


Nếu mắt bên phải con làm con vấp phạm, thì hãy móc quăng khỏi con đi: thà mất một chi thể còn lợi cho con hơn là toàn thân bị ném vào hoả ngục.

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

"Xử nhau"



Nữ sinh 'xử nhau', thầy cô đau đáu
 .
Chuyện nhức nhối nữ sinh bạo lực vì ghen tuông; Nữ sinh đánh bạn vì bạn xinh hơn, giỏi hơn... lần lượt được "tái hiện" qua góc nhìn của thầy cô tại hội thảo "trường học thân thiện và an toàn cho học sinh nữ" do Sở GD-ĐT Hà Nội phối hợp cùng một số cơ quan, đơn vị tổ chức sáng 11/6.

Đại diện Trường THCS Dương Quang, huyện Gia Lâm (Hà Nội) kể lại chuyện xảy ra tại trường cách đây 2 năm khi học sinh nữ lớp 9 đánh và ép học sinh nữ lớp 7 uống thuốc ngủ trong nhà vệ sinh.

Nguyên nhân do nữ sinh lớp 9 hiểu nhầm nữ sinh lớp 7 cướp người yêu của mình. Em này đã rủ thêm một người bạn thân khác đánh trò lớp 7 trong nhà vệ sinh rồi dọa nạt và ép uống thuốc ngủ. Sự việc được nhà trường phát hiện và kịp thời giải quyết.

(http://news.zing.vn/nhip-song-tre/nu-sinh-xu-nhau-thay-co-dau-dau/a326978.html#tagpage_listing)
 
"Bất cứ ai phẫn nộ với anh em mình, thì sẽ bị toà án luận phạt." (Mt 5,22)

Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Lề luật

...Chàng thanh niên quý tộc Bênêđictô đã quy tụ xung quanh mình một số người đồng chí hướng và thiết lập tu viện đầu tiên tại Monte Cassino.

Chàng đã nói với Mauro, Placido và những người môn đệ đầu tiên như sau: "Chúng ta giam mình trong bốn bức tường kiên cố không phải là để xa cách những người khác, nhưng là để tiếp nhận từ trên cao ánh sáng của Chúa và thông đạt cho thế giới, để học hỏi một cách sâu xa hơn nền văn minh vừa Kitô giáo vừa nhân bản và làm cho nền văn minh ấy chiếu sáng giữa những người anh em của chúng ta. Tôn chỉ của chúng ta là thập giá và cái cày, bởi vì một dân tộc chỉ có thể phát sinh và lớn lên với sự cầu nguyện, nghiên cứu học hỏi và lao động".

Những điểm chính trong quy luật của chúng ta là: Hát bảy lần một ngày để ca tụng Chúa và làm cho màn đêm tăm tối cũng được ấm cúng với lời ca tụng này. Thứ đến, mỗi ngày bỏ ra nhiều giờ để lao động ngoài đồng áng, học hỏi những sự trên trời và dịch lại những tác phẩm cổ điển. Sau cùng, phục vụ nhau như những người anh em của nhau, nhất là tại bàn ăn, là nơi vừa nghe đọc sách vừa thưởng thức chút rượu.

Vị thánh đã đưa ra chút quy luật đơn sơ trên đây đã được chọn làm bổn mạng của toàn thể Âu Châu, bởi vì nền văn minh của Kitô giáo hiện nay, nền văn minh nhân bản của thế giới ngày nay đã phát sinh từ chính lý tưởng cao quý ấy: sống chung trong yêu thương để ca tụng Chúa và phục vụ con người....

(Lẽ Sống)


"Thầy bảo thật anh em, trước khi trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho đến khi mọi sự được hoàn thành.  Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn trong Nước Trời."

(Mt 5,18-19)

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

Hỏi & Đáp

ĐTC gây bất ngờ với cuộc gặp gỡ hỏi-đáp

CatholicCulture/WGPSG -- Trong một cuộc trao đổi thẳng thắn với các học sinh vào ngày 7 tháng 6, Đức Thánh Cha Phanxicô đã thổ lộ rằng ngài không bao giờ muốn trở thành giáo hoàng, và ngài đã chọn không sống trong các căn hộ của giáo hoàng vì “sức khỏe tâm lý” của mình.

Khi gặp gỡ các học sinh của các trường do Dòng Tên điều hành ở Ý và Albania, cùng với các giáo viên và người thân của các em, Đức Thánh Cha đã chuẩn bị sẵn một diễn văn dài 5 trang. Nhưng rồi ngài nói "Như vậy cũng nhàm chán". Thay vào đó, ngài đã đề nghị các em đặt câu hỏi. "Bằng cách này, chúng ta có thể chuyện trò với nhau" - ngài nói.

Khi được hỏi lý do tại sao ngài đã quyết định sống ở nhà khách Thánh Mát-ta của Vatican, chứ không sống trong các căn hộ của giáo hoàng, Đức Thánh Cha trả lời rằng "đó là một câu hỏi về cá tính". Ngài giải thích rằng đấy không phải là vì các căn hộ của giáo hoàng quá sang trọng, cũng không phải vì ngài tự coi mình nhân đức hơn các giáo hoàng khác. "Các con có hiểu không, cha không thể sống lẻ loi. Cha cần phải sống giữa mọi người, và nếu cha sống lẻ loi, có thể là khá cô lập, điều đó sẽ không tốt cho cha".

Khi một cô bé hỏi ngài có muốn trở thành giáo hoàng không, Đức Thánh Cha đã nhanh chóng trả lời là “Không”. "Chúa không chúc phúc cho một người muốn làm giáo hoàng đâu!" ngài nói. "Cha đã không muốn là giáo hoàng."

Khi được hỏi về lý do tại sao ngài đã trở thành một linh mục dòng Tên, Đức Thánh Cha nói rằng ban đầu ngài muốn trở thành một nhà truyền giáo, và đã xin đến Nhật Bản, nhưng được cho biết là vì lý do sức khỏe, ngài sẽ phù hợp hơn với những hoạt động tại quê nhà Argentina. Tuy nhiên, ngài nói rằng, tinh thần truyền giáo là cốt lõi của ơn gọi linh mục dòng Tên: "ra đi loan báo Chúa Giêsu Kitô và không quá đóng kín trong thế giới của mình."

Một số cô gái hỏi Đức Giáo Hoàng rằng ngài còn tiếp tục liên lạc với bạn bè thời niên thiếu của mình không. Ngài nói rằng ngài đã rất vui được bạn bè cũ từ Argentina vài lần đến thăm, và thường được nghe kể về những người bạn khác. "Cha gặp họ, cha viết thư cho họ," ngài nói. "Ta không thể sống thiếu bạn bè được."
Một cô bé tiểu học hỏi Đức Giáo Hoàng còn tiếp tục gặp bạn bè từ hồi phổ thông không. Ngài trả lời, "Cha chỉ mới làm giáo hoàng được hai tháng rưỡi thôi mà!". Nhưng hiểu mối quan tâm của cô bé, ngài nói tiếp: "Bạn bè của cha ở cách xa cha 14 giờ đi bằng máy bay, phải không nào? Họ ở rất xa, nhưng cha muốn nói với con điều này, ba người trong số họ đã đến tìm cha và chào cha; cha gặp họ, họ viết thư cho cha và cha yêu họ rất nhiều. Con không thể sống mà không có bạn bè, đó là điều quan trọng".

Một cậu học sinh đặt câu hỏi về sự lầm lẫn sa ngã về đức tin, Đức Giáo Hoàng đã khích lệ cậu với câu trả lời: "Cần luôn nhớ điều này: con không nên sợ bị thất bại hoặc té ngã. Nghệ thuật đi không phải ở chỗ không bao giờ té ngã nhưng ở chỗ học cách đứng lên và tiếp tục bước tới. Nếu có té ngã, hãy mau chóng đứng dậy và tiếp tục tiến bước".

Trả lời cho một số câu hỏi khác, Đức Giáo Hoàng nói rằng, sự tồn tại của nghèo đói trong thế giới ngày nay chính là một xì-căng-đan, và rằng các Kitô hữu có bổn phận phải tham gia vào các công việc chính trị. "Chính trị đã trở thành dơ bẩn là vì các Kitô hữu đã không thấm nhuần tinh thần Tin Mừng cho đủ", ngài nói. "Làm việc vì công ích chính là bổn phận của Kitô hữu."

Thứ Hai, 10 tháng 6, 2013

Phúc

Theo tiến sĩ Jill Taylor:
- não trái thực hiện việc phân tích, phê phán, khẳng định, tính toán;
- não phải thực hiện việc trực giác, hòa nhập, an tịnh, thưởng thức, cống hiến.
(http://thuvienhoasen.org/D_1-2_2-98_4-18091_5-50_6-1_17-184_14-1_15-1/#nl_detail_bookmark)

Những mối phúc của Chúa xem ra đòi hỏi phải có nhiều hoạt động của não phải:

- Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.
- Phúc cho những ai hiền lành, vì họ sẽ được Đất Nước làm cơ nghiệp.
- Phúc cho những ai đau buồn, vì họ sẽ được ủi an.
- Phúc cho những ai đói khát điều công chính, vì họ sẽ được no thoả.
- Phúc cho những ai hay thương xót người, vì họ sẽ được xót thương.
- Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa.
- Phúc cho những ai ăn ở thuận hoà, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
- Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước Trời là của họ.
(Mt 5,3-10)

Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

Chạnh lòng thương

Thảm kịch xe buýt

Hôm qua, cảnh sát Trung Quốc tuyên bố đã mở cuộc điều tra hình sự về thảm kịch cháy xe buýt tại thành phố Hạ Môn, tỉnh Phúc Kiến khiến 47 người thiệt mạng, 34 người bị thương.
Cảnh sát đã xếp sự cố này vào dạng “vụ án hình sự nghiêm trọng”. Chính quyền Hạ Môn tuyên bố nghi can là một người đàn ông 59 tuổi, gây án để trả thù đời. Nghi can đã chết trong vụ hỏa hoạn.


Tiếng cười từ một cơn đau

Xuân Hương chấp nhận mọi nghịch lý, bất công, cay đắng, đổ vỡ... của cuộc đời này sau cùng bằng một tiếng cười. "Tại sao những món đồ gỗ xưa đến bây giờ vẫn tốt? Bởi vì những người thợ ngày xưa đã làm bằng cái tâm, phả hồn mình vào trong đó. Nghệ thuật cũng vậy, không thể làm dối. Nghệ thuật phải được làm bằng cái tâm, bằng sự say nghề, bằng tấm lòng mộc mạc sống thật giữa những người nghệ sĩ với nhau".

"Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả/Anh hùng hào kiệt có hơn ai". "Chối từ" sự bằng phẳng này, Xuân Hương nghiệm rằng mọi việc ở đời dù tốt hay xấu, gập ghềnh hay trắc trở đều có ý nghĩa của nó. Một nhà văn nữ nào đó từng nói: "Tôi không mơ một cuộc đời hạnh phúc, tôi chỉ cần một cuộc đời thú vị để viết!". Với một nghệ sĩ vừa viết, vừa diễn, vừa dựng như Xuân Hương thì sau cùng vẫn là tìm ra được đâu đó những câu chuyện hài hước để mà... cười được.

Reflections on Atheists, Christians, and Who Will Be Saved 
  
This is not to say that the non-Christian is able to perform these acts of neighborly love without the help of God. Rather these acts of love are in fact evidence of God’s activity in the person. 
 
As Christians, we believe that God is always reaching out to humanity in love.  This means that every man or woman, whatever their situation, can be saved.  Even non-Christians can respond to this saving action of the Spirit.  No person is excluded from salvation simply because of so-called original sin; one can only lose their salvation through serious personal sin of their own account.

In the mind of Pope Francis, especially expressed in his homily of May 22, “Doing good” is a principle that unites all humanity, beyond the diversity of ideologies and religions, and creates the “culture of encounter” that is the foundation of peace.

Speech of the moon

The whole world had recognized in Pope John a pastor and a father: a shepherd because [he was] father. What made him such? How could he reach the hearts of so many different people, even many non-Christians? To answer this question, we can refer to his episcopal motto, oboedientia et pax: obedience and peace.

...Her story begins fifty years ago on the 11th of October 1962, at the end of an historic day marking the opening of the Second Vatican Council when Pope John XXIII appeared at the window of the Apostolic Palace in answer to the request of the huge crowds that had gathered in the Square below, making a memorable impromptu speech.Known as the 'Speech of the Moon', it lives on in people’s hearts and minds to this day among them Jill Tyler who was in Saint Peter's Square on that occasion.


  “Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương” (Lc 7,13)

Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2013

Mẹ

Tiến sĩ Jill Tailor
... Hôm nay, các giáo sư về não bộ - bạn của tôi và các bác sĩ của bệnh viện đã họp mặt trong phòng tôi, nghiêm trọng bàn về kế hoạch chữa trị sắp tới. Vừa lúc ấy thì mẹ tôi bước vào. Sau khi lên tiếng chào mọi người, bà đến bên giường nhìn thẳng vào tôi như ước định bệnh tình, rồi bà dỡ chăn êm đềm nằm sát xuống bên tôi, choàng tay ôm chặt lấy như che chở tôi những ngày còn bé. Trong mắt người mẹ, tôi không còn là một giáo sư tiến sĩ của đại học nổi tiếng Harvard nữa, chỉ là đứa con gái bé bỏng của mẹ đang bệnh nặng và cần được mẹ chăm sóc, dỗ dành. Tôi chui rúc vào lòng êm ấm của bà với tất cả sự biết ơn. Tôi có cảm giác được mẹ tôi sinh ra lần thứ hai. Bấy lâu nay tôi vẫn nghĩ mình đã trưởng thành và có thể sống đời độc lập. Giờ mới biết trong hoàn cảnh này, tình mẹ quý báu biết là dường nào!

...Tôi cảm thấy được ân sủng của Thượng đế khi có mẹ đến ở săn sóc. Bà lúc nào cũng khiêm tốn nói với mọi người là bà không biết làm gì cho tôi. Bà chỉ theo dõi ủng hộ tinh thần, khuyến khích tôi trong mọi việc tôi cố gắng tập làm, với tình thương vô bờ của người mẹ như ngày xưa tôi mới chập chửng biết đi. Mọi thứ tôi phải bắt đầu từng bước. Như muốn ngồi dậy từ trên giường nằm thì tôi phải tập nhấc nửa thân mình lên mấy trăm lần trong một vài ngày cho hai bắp thịt hông khỏe mạnh rồi mới ngồi lên được. Những lúc đó mẹ tôi khen ngợi khuyến khích không tiếc lời và tôi như đứa trẻ thơ, rất phấn khỏi khi được khen.

...Một trong nhũng lý do cho sự thành công của tôi, là mẹ tôi lúc nào cũng kiên nhẫn và dịu dàng. Không bao giờ bà tỏ ra mệt mỏi hoặc cáu kỉnh vì sự lặp đi lặp lại chẳng nên thân của tôi. Khi tôi vụng về nhiều lần trong thực tập, bà luôn miệng khuyến khích: “Đáng lý còn tệ hơn nữa; con như vậy là giỏi rồi!”. Và bà khen lấy khen để những khi tôi thành công. Thái độ từ ái của mẹ làm tôi vô cùng cảm động và phấn khởi. Tôi đạt kết quả khả quan trên đường phục hồi, phần lớn nhờ sự kiên nhẫn của mẹ. Bà lúc nào cũng cho thấy tôi giỏi vì hôm nay đã làm được việc mà hôm qua chưa. Bà biết lựa những việc dễ, cần ít năng lực cho tôi thực tập trước, rồi sau đó tới việc khó hơn, như ông thầy biết phuơng pháp sư phạm. Mà thật vậy, mẹ tôi là một cô giáo dạy toán! Và hai mẹ con luôn luôn ăn mừng những thành tựu tôi đạt được.

...Trong tuần lễ đầu tôi đã có thể đi lại từ phòng ngủ sang phòng tắm và ra tới phòng khách tương đối dễ dàng. Rồi mẹ hướng dẫn tôi đi vòng khắp nhà. Sang phòng vẽ với nhiều tranh ảnh, mẹ bảo đó là những tác phẩm của tôi. Sang phòng nhạc, tôi thấy mấy loại đàn, từ piano tới guitar và mấy thứ khác nữa. Mẹ nói thứ nào tôi chơi cũng giỏi. Những phát hiện này làm tôi vô cùng thích thú. Rồi mẹ còn bảo tôi là nhà khoa học não bộ nổi tiếng, muốn đem kiến thức của mình phục vụ con người. Nghe kể về cuộc đời tôi sao nhiều màu sắc và dễ thương quá, tôi càng quyết tâm nỗ lực phục hồi nhanh chóng để sống lại cuộc đời đầy ý vị của chính tôi. Mỗi ngày tôi nhận được rất nhiều thư và thiệp gởi từ khắp nơi trong nước. Tuy tôi chưa đọc được, nhưng mẹ tôi đọc giùm.

...Mẹ lại dẫn tôi ra đường học “đi bộ”. Thế nào là đi trên lề đường, tránh dẫm lên sân cỏ. Thế nào là mặt đường cao thấp, phải bước cẩn thận. Thế nào là đi trên tuyết, dễ trơn trợt, phải cẩn thận hơn. Thế nào là dấu hiệu đèn xanh đỏ khi băng qua đường. Xem ra tôi học lần này nhanh. Chứng tỏ các mạch thần kinh ở đây không bị thiệt hại lắm. Rồi mẹ dẫn đi chợ học mua sắm. Thật là khổ sở và mệt mỏi khi phải tiếp xúc với người lạ.

...Đến giữa tháng ba, mẹ tôi thấy tôi đủ khả năng để đi lại một mình, dù hãy còn hơi yếu. Nhưng dù sao tôi cũng có bạn bè tới lui gúp đỡ. Bà quyết định rời tôi để về lo cho người anh vốn đã bị chứng tâm thần phân liệt từ nhiều năm qua. Trước khi đi, bà an ủi tôi: “Con hãy an lòng. Khi con cần mẹ, chỉ một cú điện thoại, là mẹ sẽ đến ngay với con bằng chuyến phi cơ đầu tiên!”. Nghe đến đây, một phần trong tôi cảm thấy tự hào vì được thêm tự do; nhưng phần lớn còn lại là tôi... sợ muốn chết!

(http://thuvienhoasen.org/D_1-2_2-98_4-18085_5-50_6-1_17-184_14-1_15-1/#nl_detail_bookmark )

"Chúa Giêsu trở về Nadarét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng." (Lc 2,51)

Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

Tự tử

Paris Jackson - con gái duy nhất của vua nhạc pop quá cố Michael Jackson, ngày 5-6 (giờ địa phương) đã tự tử nhưng được cứu. Hiện cô đang được điều trị tại bệnh viện.

Báo chí địa phương cho biết cô rời nhà vào khoảng 2g giờ địa phương, tức 16g theo giờ VN. Có tin đưa cô tự tử bằng cách cắt vào tay, nhưng cũng có nguồn tin nói cô uống thuốc quá liều.

Paris Jackson thường cập nhật tình hình cuộc sống của mình trên Twitter - mạng xã hội mà cô bé có hơn 1 triệu người theo dõi. Một trong những lời nói mà Paris Jackson cập nhật gần đây thể hiện tình trạng buồn bã.

Câu nói mà Paris Jackson đăng tải lên gần đây nhất là một đoạn trong bài hát Yesterday của Beatles "yesterday, all my troubles seemed so far away now it looks as though they're here to stay." (Ngày hôm qua tất cả những lo lắng của tôi dường như đã biến mất, bây giờ như thể nó đang hiện diện ở đây) và Paris Jackson cũng viết lên Twitter một câu hỏi "I wonder why tears are salty" (Tôi tự hỏi tại sao những giọt nước mắt lại mặn chát).

Trong khi đó một nguồn tin thân cận của gia đình Michael Jackson nói với tờ Daily News rằng chính những áp lực từ những vụ kiện cáo trong những phiên tòa gần đây xung quanh cái chết của Michael Jackson đã tác động đến hành động tự tử bằng cách cứa cổ tay của Paris Jackson.


(http://tuoitre.vn/Van-hoa-Giai-tri/552388/con-gai-michael-jackson-tu-tu-nghi-bang-cach-cua-co-tay.html#ad-image-0)

Jesus' Compassion

Jesus is called Emmanuel which means "God-with-us" (see Matthew 1: 22-23).
The great paradox of Jesus' life is that he,
whose words and actions are in no way influenced by human blame or praise
but are completely dependent on God's will,
is more "with" us than any other human being.

Jesus' compassion, his deep feeling-with us,
is possible because his life is guided not by human respect
but only by the love of his heavenly Father.
Indeed, Jesus is free to love us
because he is not dependent on our love.


"Để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất... Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói: "Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó." (Lc 15,4-6)

Thứ Năm, 6 tháng 6, 2013

Yêu thương & môi trường


...Nhiều khi thấy ba khệ nệ chở hàng hóa trên chiếc xe đạp, mồ hôi nhễ nhại, tôi hỏi sao ba không đi xe máy cho khỏe, ba bảo: “Bây giờ xe máy nhiều quá, ra đường là thấy ngộp, bớt một xe cũng đỡ khói bụi cho người khác”. Với suy nghĩ đó, tôi hiểu ba khác đi, không phải vì ba hà tiện như tôi từng nghĩ.
(http://tuoitre.vn/Ban-doc/552302/truoc-tien-minh-phai-lam-tot.html)
 
Tình yêu thương cần được thể hiện trong sự nhạy cảm và hiểu biết như thế. Và muốn được vậy, cần lắng nghe và thực hiện theo sự soi sáng thúc đẩy của Chúa Thánh Thần:

"Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ." (Mc 12,33)

God's Breath Given to Us

Being the living Christ today means being filled with the same Spirit that filled Jesus.
Jesus and his Father are breathing the same breath, the Holy Spirit.
The Holy Spirit is the intimate communion that makes Jesus and his Father one.
Jesus says: "I am in the Father and the Father is in me" (John 14:10)
and "The Father and I are one" (John 10:30).
 It is this unity that Jesus wants to give us.
That is the gift of his Holy Spirit.

Living a spiritual life, therefore,
means living in the same communion with the Father as Jesus did,
and thus making God present in the world.
(Nouwen M)

Chủ Nhật, 2 tháng 6, 2013

Máu Thịt

“Chúa Giêsu cầm lấy bánh… và nói: Đây là Mình Thầy…
Người cầm lấy chén rượu và nói: Chén này là Giáo ước mới, lập bằng Máu Thầy”

The presence of Jesus among us
and in the gifts of bread and wine
are the same presence.

As we recognise Jesus in the breaking of the bread,
we recognise him also in our brothers and sisters.

As we give one another the bread,
saying: "This is the Body of Christ,"
we give ourselves to each other saying:
"We are the Body of Christ."

It is one and the same giving,
it is one and the same body,
it is one and the same Christ.
(Nouwen M)

Thứ Bảy, 1 tháng 6, 2013

Quyền


Hơn 40 năm qua, người dân TP Mỹ Tho (Tiền Giang) không lạ với hình ảnh bà Huỳnh Thị Yến (82 tuổi) mà họ gọi là “bà Năm chân đất” đẩy xe ba gác chở quần áo cũ vừa bán vừa làm từ thiện.

Bà lom khom dậy từ rất sớm trong căn nhà nhỏ của mình, soạn quần áo cũ treo lên xe ba gác. Từ nhà, bà hì hục đẩy “gian hàng di động” rời khỏi hẻm nhỏ qua các con đường trong thành phố với đôi chân trần chai sạn, nứt nẻ. “Cách đây hai năm, bà đi hết cả thành phố. Giờ già rồi, đủ sức đi 2-3 phường thôi” - bà Năm nói.

Theo lời người dân, bà không mang dép lúc 5-6 tuổi. Nhà nghèo nên băng đồng lội ruộng suốt ngày, dép hư hoài không tiền mua nên đi chân đất. Khi lấy chồng, bà ráng mang dép nhưng đi té hoài. Riết rồi quen luôn. Nhiều người không hiểu, thấy thương bà đi chân đất nên mua cho đôi dép bảo vệ đôi chân. Bà sợ người ta buồn lòng nên nhận nhưng chỉ để trên xe làm kỷ niệm.

Trên con đường mưu sinh của bà, nhiều người tìm đến không chỉ mua mà còn bán lại quần áo cũ cho bà Năm... Đến giờ cơm trưa mỗi ngày cũng là lúc xe ba gác của bà đến khu vực chợ cũ, P.8, TP Mỹ Tho. Nơi dừng chân này bà bán đắt hàng nhất do có khá nhiều người dân nghèo qua lại quanh đây. Tuy quần áo cũ nhưng được giặt ủi sạch sẽ, giá rẻ khiến những người hành nghề xe ôm, phụ hồ... rất thích.

...Khi thấy một anh phụ hồ mặc áo rách bên đường, bà Năm kêu to: “Ê, lại đây bà cho cái áo nè!”. Ông Nguyễn Hoàng Kim, một người chạy xe ôm, cho biết mọi người trong khu này ai cũng yêu quý bà Năm vì dù nghèo nhưng bà lúc nào cũng rất lạc quan, yêu đời. Điều ông nhớ nhất về bà Năm là một con người tốt bụng từ những việc rất nhỏ...

(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/550321/ba-nam-chan-dat.html)

The scourge of human trafficking and the continued tension in the Middle East were the focus of Pope Francis’ concerns in discussions with the President of the United Nations General Assembly, Serbian native Vuk Jeremic. (http://www.news.va/en/news/pope-discusses-middle-east-human-trafficking-with)

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ lại đến Giêrusalem. Và trong khi Chúa Giêsu đi lại trong đền thờ, thì những trưởng tế, luật sĩ và kỳ lão đến hỏi Người: "Ông lấy quyền nào mà làm sự đó? Và ai đã ban quyền cho ông để làm như vậy?" (Mc 11,27-28)

Quyền yêu thương và làm cho xã hội sạch đẹp là quyền cơ bản phát xuất từ phẩm giá làm người, làm con của Cha trên trời.

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Edit: Bao la tình Chúa bên dòng Hàm Luông

WGPSG -- Bến Tre cách Thành phố Hồ Chí Minh không xa, chỉ khoảng 80 cây số. Tuy nhiên, cái mảnh đất “lắm bến, nhiều dừa” này đã làm cho việc đi lại trở nên nhiêu khê, cách trở. Bây giờ, con đường đến với Bến Tre đã ngắn lại, người dân dễ dàng đi lại, công việc buôn bán cũng thuận lợi hơn nhờ cây cầu Rạch Miễu to lớn bắc qua con sông Tiền hiền hòa.

Đến Bến Tre vào những ngày cuối tháng Năm, đoàn công tác xã hội (CTXH) giáo xứ Vườn Xoài đã thăm viếng và tặng quà cho giáo dân giáo xứ Cái Bông, Giáo phận Vĩnh Long. Cha sở Giacôbê Nguyễn Văn Tươi tâm sự: “Giáo dân ở đây ngoài làm nông họ không biết làm gì khác, có lẽ những khó khăn trong cuộc sống vẫn là thách thức đối với họ. Tuy nhiên, họ vẫn không buông xuôi, đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa”. Giáo xứ Cái Bông hiện nay có 4.200 giáo dân, trong đó có hai họ lẻ với 300 giáo dân là họ đạo Mỹ Thạnh và Mỹ Nhơn (cách đó 6km). Ở đây, công việc chính là trồng lúa. Thế nhưng, do tác động của việc nước biển xâm thực, nên việc cày cấy của nông dân đã trở nên gian nan, vất vả hơn. Một số những lao động trẻ thì rời bỏ làng quê đi nơi khác mưu sinh. Mặt khác, với những tác động của sự suy thoái kinh tế đã khiến nhiều vùng quê lao đao hơn trước: thấp thỏm với từng bữa ăn. Trong đợt này, 100 hộ nghèo (không phân biệt lương giáo) đã nhận được những phần quà của đoàn công tác xã hội giáo xứ Vườn Xoài, mỗi phần quà trị giá 100 ngàn gồm: gạo, đường, mì gói, dầu ăn và nước mắm.

Chị Bùi Thị Sến, một lương dân chia sẻ với chúng tôi: “Tôi bán vé số, mỗi ngày thu nhập khoảng 50 ngàn đồng, khoản thu nhập này tôi chắt chiu lo cho cả gia đình. Chính vì vậy, những món quà của đoàn trao rất thiết thực. Cám ơn, cám ơn đoàn”.

Đoàn cũng đã trao 100 phần quà gồm: bút viết, tập vở và bánh kẹo cho các em thiếu nhi ngay sau Thánh lễ chiều. Các em rất hạnh phúc vì đã nhận được quà, và được sinh hoạt với các thành viên trong đoàn. Chia tay giáo xứ Cái Bông trong quyến luyến, chúng tôi lại lên đường đến với Cồn Đất (hay còn gọi là Cồn Chim), một địa danh được nhắc đến trong lịch sử, là nơi Vua Gia Long đã từng ẩn náu tránh sự truy lùng của quân Tây Sơn vào thế kỷ 18.

“Hò ơ…ơ..ơ.. Ba Tri có mộ cụ Đồ
Có câu hò vọng bến bờ Hàm Luông”

Chiếc phà của bến Giồng Lân đưa đoàn xuôi dòng Hàm Luông, trong cái nắng chang chang của mùa Hè, đến với ấp An Bình - Cồn Đất. Vùng đất “nước mặn, đồng chua” này có đến 1.200 nhân khẩu, mưu sinh bằng nghề nuôi tôm cá, trồng lúa và đi cào. Do địa hình xa xôi và biệt lập nên mọi thứ sinh hoạt rất khó khăn. Điện không có, nước giếng khoan, và chỉ sử dụng được sáu tháng từ tháng 7 đến tháng 12.

Đặc biệt, đạo Công giáo vẫn đang trong thời gian gieo mầm. Chị Madalena Hồ Kim Chi cho biết chị về đây vào những năm 1977, vì là giáo viên nên việc đi lại tương đối thuận tiện. Nhân cơ hội này, Chị đã vượt qua sự sợ hãi để mang Chúa đến với người dân trên Cồn, và đã giúp một số gia đình theo đạo. Một nhà nguyện trên vùng đất “nước mặn, đồng chua” này, chính là ước nguyện của Chị và những bà con có đạo tại đây”.
Với sự chuẩn bị kỹ lưỡng nên các túi quà nhanh chóng được các thành viên trong đoàn trao cho 100 em. Và 120 hộ nghèo của Ấp cũng được nhận quà gồm: chậu, gạo, mì gói, dầu ăn, nước mắm và 50 ngàn đồng. Hình ảnh các cụ già tay run run mở từng gói quà đã khiến chúng tôi xúc động. Thật khó mà diễn tả hết sự vui mừng, phấn khởi của những con người Cồn Đất trong ngày hôm nay. Và niềm vui đó đã lan tỏa đến từng thành viên trong đoàn CTXH. Vì chính họ cảm thấy mình đã đóng góp một phần nhỏ để an ủi và làm vơi đi những khó khăn của anh em mình: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,31-46).

Xin tạ ơn Chúa và cám ơn mọi tấm lòng bác ái đã chung tay, chung sức để làm nên một chuyến đi vô cùng ý nghĩa. Có nhiều bài học được rút ra từ chuyến đi, nhưng có một bài học Chúa đã dạy, con xin ghi nhớ mãi đó là: “Cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35).

Trường Sơn

(http://tgpsaigon.net/baiviet-tintuc/20130531/21621)


Tin mềm (phóng sự ngắn) này hay, nhưng cũng cần edit thêm:

Bến Tre cách Thành phố Hồ Chí Minh không xa, chỉ khoảng 80 cây số. Tuy nhiên, cái mảnh đất “lắm bến, nhiều dừa” này đã làm cho việc đi lại trở nên nhiêu khê, cách trở. Bây giờ, con đường đến với Bến Tre đã ngắn lại, người dân dễ dàng đi lại, công việc buôn bán cũng thuận lợi hơn nhờ cây cầu Rạch Miễu to lớn bắc qua con sông Tiền hiền hòa. Nhưng nhiều nỗi niềm, có đến mới hay...

Đến Bến Tre vào những ngày cuối tháng Năm, đoàn công tác xã hội (CTXH) giáo xứ Vườn Xoài đã thăm viếng và tặng quà cho giáo dân giáo xứ Cái Bông, Giáo phận Vĩnh Long. Cha sở Giacôbê Nguyễn Văn Tươi tâm sự: “Giáo dân ở đây ngoài làm nông họ không biết làm gì khác, đây có lẽ là thách thức lớn đối với họ. Tuy nhiên, họ không buông xuôi, vẫn đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa”.

Giáo xứ Cái Bông hiện nay có 4.200 giáo dân, trong đó có hai họ lẻ với 300 giáo dân là họ đạo Mỹ Thạnh và Mỹ Nhơn (cách đó 6km). Ở đây,  công việc chính là trồng lúa. Thế nhưng, do tác động của việc nước biển xâm thực, nên việc cày cấy của nông dân đã trở nên gian nan, vất vả hơn. Mặt khác, với những tác động của sự suy thoái kinh tế đã khiến nhiều vùng quê lao đao hơn trước, thấp thỏm với từng bữa ăn. Một số những lao động trẻ thì đã rời bỏ làng quê đi nơi khác mưu sinh.

Trong đợt này, 100 hộ nghèo (không phân biệt lương giáo) đã nhận được những phần quà của đoàn công tác xã hội giáo xứ Vườn Xoài, mỗi phần quà trị giá 100 ngàn gồm: gạo, đường, mì gói, dầu ăn và nước mắm. Chị Bùi Thị Sến, một lương dân chia sẻ với chúng tôi: “Tôi bán vé số, mỗi ngày thu nhập khoảng 50 ngàn đồng, khoản thu nhập này tôi chắt chiu lo cho cả gia đình. Chính vì vậy, những món quà của đoàn trao rất thiết thực. Cám ơn, cám ơn đoàn”.

Đoàn cũng đã trao 100 phần quà gồm: bút viết, tập vở và bánh kẹo cho các em thiếu nhi ngay sau Thánh lễ chiều. Các em rất hạnh phúc vui vì đã nhận được quà, và được sinh hoạt với các thành viên trong đoàn. 

Chia tay giáo xứ Cái Bông trong quyến luyến, chúng tôi lại lên đường đến với Cồn Đất (hay còn gọi là Cồn Chim), một địa danh được nhắc đến trong lịch sử, là nơi Vua Gia Long đã từng ẩn náu tránh sự truy lùng của quân Tây Sơn vào thế kỷ 18.

“Hò ơ…ơ..ơ.. Ba Tri có mộ cụ Đồ
Có câu hò vọng bến bờ Hàm Luông”

Trong cái nắng chang chang của mùa Hè, chiếc phà của bến Giồng Lân đưa đoàn xuôi dòng Hàm Luông, đến với ấp An Bình - Cồn Đất. Vùng đất “nước mặn, đồng chua” này có đến 1.200 nhân khẩu, mưu sinh bằng nghề nuôi tôm cá, trồng lúa và đi cào. Do địa hình xa xôi và biệt lập nên mọi thứ sinh hoạt rất khó khăn. Điện không có, nước giếng khoan, và chỉ sử dụng được sáu tháng từ tháng 7 đến tháng 12.

Đặc biệt, đạo Công giáo vẫn đang trong thời gian gieo mầm. Chị Mađalêna Hồ Kim Chi cho biết, chị về đây vào những năm 1977. Vì là giáo viên nên việc đi lại tương đối thuận tiện, Nhân cơ hội này, chị đã vượt qua sự sợ hãi để mang Chúa đến với người dân trên Cồn, và đã giúp một số gia đình theo đạo. Một nhà nguyện trên vùng đất “nước mặn, đồng chua” này, chính là ước nguyện của chị và những bà con có đạo tại đây”.

Với sự Do đã chuẩn bị kỹ lưỡng nên các túi quà nhanh chóng được các thành viên trong đoàn trao cho 100 em. Và 120 hộ nghèo của Ấp cũng được nhận quà gồm: chậu, gạo, mì gói, dầu ăn, nước mắm và 50 ngàn đồng. Hình ảnh các cụ già tay run run mở từng gói quà đã khiến chúng tôi xúc động. Thật khó mà diễn tả hết sự vui mừng, phấn khởi của những con người Cồn Đất trong ngày hôm nay. Quà tuy không nhiều, nhưng niềm vui mang lại thật lớn. Và niềm vui đó đã lan tỏa đến từng thành viên trong đoàn CTXH. Vì chính Họ cảm thấy mình đã đóng góp một phần nhỏ để an ủi và làm vơi đi những khó khăn của anh em mình: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,31-46).

Xin tạ ơn Chúa và cám ơn mọi tấm lòng bác ái đã chung tay, chung sức để làm nên một chuyến đi vô cùng đầy ý nghĩa. Có nhiều bài học được rút ra từ chuyến đi, nhưng một bài học Chúa đã dạy con xin ghi nhớ mãi đó là: “Cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35).




Nhà cầu nguyện

"Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dận tộc ư?
Thế mà các ngươi đã biến thành hang trộm cướp." (Mc 11,17)

Tâm hồn mỗi người cũng là một nhà cầu nguyện,
cần được thanh tẩy để nên tinh tuyền.
Nhưng tinh tuyền nghĩa là gì? 

Jesus Is Pure of Heart
Jesus, the Beloved of God, has a pure heart.
Having a pure heart means willing one thing.
Jesus wanted only to do the will of his heavenly Father.
Whatever Jesus did or said, he did and said it as the obedient Son of God:
"What I say is what the Father has taught me;
he who sent me is with me, and has not left me to myself,
for I always do what pleases him"
(John 8:28-29).
There are no divisions in Jesus' heart,
no double motives or secret intentions.
In Jesus there is complete inner unity
because of his complete unity with God.

Becoming like Jesus is growing into purity of heart.
That purity is what gave Jesus and will give us true spiritual vision.
(Nouwen M)

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

Phục vụ

Joshua Williams, năm nay 11 tuổi, sớm nhận ra mục đích sống của mình là giúp đỡ những người nghèo đói từ sáu năm trước, khi quyết định đem toàn bộ tiền được thưởng cho một người vô gia cư. Cậu bé 5 tuổi thuyết phục gia đình một cách nghiêm túc rằng không nên để một đứa trẻ nào bị đói và mọi người phải được đảm bảo nhu cầu thiết yếu nhất là thực phẩm. Ngày nay, tổ chức Joshua’s Heart đặt tại Miami (Mỹ) do cậu làm chủ tịch giúp miếng ăn cho những người vô gia cư, gia đình nghèo hoặc học sinh. Đến nay, tổ chức của Williams đã phân phát hơn 180 tấn lương thực.

“Mỗi khi em giúp đỡ mọi người, trái tim em có một cảm giác thật tuyệt vời. Nhờ đó em biết mình đang làm điều tốt và vị tha” - cậu hồn nhiên kể, và cho biết thêm mơ ước trở thành một nhà khoa học nhưng sẽ vẫn tiếp tục sứ mệnh giúp đỡ những người khó khăn. “Em tin rằng nếu mình tin điều gì đó xảy ra, nó sẽ xảy ra”  - Williams nói.

(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/Tinh-yeu-loi-song/547829/cho-di-la-hanh-phuc.html)

Ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người". (Mc 10,43-45)


Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Gấp trăm

Chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu.(Mc 10,29-30)




Thứ Hai, 27 tháng 5, 2013

Làm lớn

Người ấy nghe những lời đó,
thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi,
vì anh ta có nhiều của cải. 
(Mc 10,22)

Where did I find you
in order to make your acquaintance in the first place?
...
Your best servant is the one
who is less intent on hearing from you
what accords with his own will,
and more on embracing with his will
what he has heard from you.
...
Late have I loved you, 
Beauty so ancient and so new, 
late have I loved you!
Lo, you were within,
  but I outside, seeking there for you,
  and upon the shapely things you have made
  I rushed headlong – I, misshapen.
You were with me, but I was not with you.
They held me back far from you,
  those things which would have no being,
  were they not in you.
You called, shouted, broke through my deafness;
  you flared, blazed, banished my blindness;
  you lavished your fragrance, I gasped;
  and now I pant for you;
  I tasted you, and now I hunger and thirst;
  you touched me, and I burned for your peace.

Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Nhân phẩm & Chúa Ba Ngôi


Pope Francis on “rethinking solidarity” at Centesimus Annus conference

Speaking to members of the organization, Pope Francis called attention to the theme of the conference: “Rethinking solidarity for employment: the challenges of the 21st century.”

In light of the current economic crisis and the rapid spread of unemployment, the pope said “There is no worse form of material poverty… than that which makes it impossible to earn a living and which deprives someone of the dignity of work.” 

It is therefore not enough to help the poor, the Holy Father said, but we must reform the system at the global level in a way that is consistent with the fundamental human dignity. 


The root causes of the current crisis are not only economic and financial, but ethical and anthropological, where the “idols of power, of profit, of money,” are valued more than “the human person.”

(http://www.news.va/en/news/pope-francis-on-rethinking-solidarity-at-centesimu)

Nhân phẩm đạt được nội dung đúng nhất và cao cả nhất trong mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi: con người được dựng nên giống Chúa Ba Ngôi và được mời gọi sống chung với Chúa Ba Ngôi trongcuộc sống hằng ngày.

"Tất cả những gì Cha có đều là của Thầy, vì thế Thầy đã nói: Người sẽ lãnh nhận từ nơi Thầy mà loan truyền cho các con" (Ga 16,15)

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Trẻ nhỏ

Trên facebook sáng 23-5, lời tâm sự của người cha về con gái bé bỏng không tay không chân của mình nhân dịp được thấy “chàng trai kỳ diệu không tay không chân” Nick Vujicic đến Việt Nam đã được lan truyền, với hàng ngàn người click vào nút like...

Bé tên là Nguyễn Linh Chi, 8 tuổi, em bị dị tật bẩm sinh. Với tình yêu thương, gia đình người thân đã làm nhiều cách để em được hòa nhập với cộng đồng và có thể tự lực làm nhiều việc cho bản thân.
(http://tuoitre.vn/Nhip-song-tre/549850/lan-truyen-than-toc-chuyen-em-be-khong-tay-khong-chan-cua-vn.html)



(http://vnexpress.net/gl/doi-song/cau-chuyen-cuoc-song/2013/05/be-gai-khong-tay-chan-muon-ngang-dau-voi-so-phan/)

Jesus is Poor

Jesus, the Blessed One, is poor. The poverty of Jesus is much more than an economic or social poverty.
Jesus is poor because he freely chose powerlessness over power, vulnerability over defensiveness, dependency over self-sufficiency.
As the great "Song of Christ" so beautifully expresses: "He ... did not count equality with God something to be grasped. But he emptied himself, ... becoming as human beings are" (Philippians 2:6-7). This is the poverty of spirit that Jesus chose to live.

Jesus calls us who are blessed as he is to live our lives with that same poverty.

(Nouwen M)

Trẻ nhỏ đồng nghĩa với nghèo. Trẻ nhỏ không có gì cả, trẻ nhận tất cả từ bố mẹ, tín thác tất cả nơi bố mẹ, và đặt tất cả tình thương vào bố mẹ. Đấy là tinh thần nghèo khó của Nước Trời: biết mình chỉ là hư vô, không có gì, và trông cậy tất cả vào Chúa.

Chúa Giêsu là trẻ nhỏ của Nước Trời. Ngài đã trở nên kẻ nghèo, thiếu mọi sự và tín thác tất cả vào Cha Ngài.

"Ai không đón nhận nước Thiên Chúa như trẻ nhỏ, sẽ không được vào nước đó." (Mc 10,15)

Xét về mặt khuyết tật, không tay không chân, Nick và bé Chi là những kẻ nghèo. Nhưng ai bảo họ không có hạnh phúc của một Nước Trời giàu có? Họ là trẻ thơ hạnh phúc của Nước Trời.

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

Thân xác


These are just some of the personal insights that Pope Francis shared with over 200 thousand people who stretched from St Peter’s Basilica down to the banks of the Tiber and millions more who joined him Saturday night (18th May) via TV and radio to celebrate a Prayer Vigil for the Feast of Pentecost with New Movements. Needless to say there were several rounds of applause for his insights from the widely cheering crowds that remained glued to the screens with a near total attention. The spontaneous sharing of his reflections was so moving, so profound and yet down to earth:
"...We cannot become starched Christians, too polite, who speak of theology calmly over tea. We have to become courageous Christians and seek out those who are the flesh of Christ, those who are the flesh of Christ...
Being a poor Church for the poor begins by embracing the flesh of Christ. If we embrace to the flesh of Christ, we begin to understand something about what poverty is, the poverty of the Lord.”.

"Hai người sẽ nên một huyết nhục. Vì thế, họ không còn là hai mà là một huyết nhục. Vậy sự gì Thiên Chúa đã kết hợp, loài người không thể phân rẽ". (Mc 10,8-9)

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2013

Thưởng thức từng bước chân

Meditation In Action: Turn Your Walk Into A Mindful Moment (PHOTOS)



By Headspace

Walking is a great way to integrate mindfulness into your everyday life and has been practiced as a meditative technique for thousands of years. But in everyday life, walking is usually an established and habituated action that requires very little concentration. Because of this, it’s almost become autonomous: It’s easy to slip into a semi-conscious state of walking, where the legs are moving but the mind is thinking about something different altogether. Whatever it is that causes the mind to wander off, it’s a movement away from the present moment, away from the direct experience of life. It can sometimes feel as though we’re so busy remembering, planning and analyzing life that we forget to experience life –- as it actually is, rather than how we think it should be.

Below is an exercise in walking meditation from the mindfulness experts at Headspace. Try it out -- it will help you become present and connect to what is happening in the here and now. And luckily, it’s perfectly suited to a busy life; you probably already walk a lot throughout the day anyway, so all you’re doing is directing the mind in a different way as you continue to do what you’ve always done...
 (http://www.huffingtonpost.com/2013/05/20/meditation-in-action-walking-meditation_n_3279958.html?utm_hp_ref=mostpopular )

Thưởng thức từng bước chân mặn nồng cuộc sống: "Muối là vật tốt, nhưng nếu muối ra lạt, các con lấy gì mà ướp nó cho mặn lại được?"
(Mc 9,50)

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

Gương xấu thời đại

Tự sát ở Nhà thờ Đức Bà Paris chống hôn nhân đồng tính

Từ ngày Nhà thờ Đức Bà Paris được xây dựng hồi thế kỷ 12 đến nay, chưa hề có ai tự sát bên trong nơi tôn nghiêm này. Thế nhưng vào hôm qua, 21/05/2013, một gương mặt trong phong trào cực hữu Pháp đã dám làm điều này. Nhà văn Dominique Venner, đã dùng súng bắn vào miệng ngay trước bàn thờ trong chính điện của Nhà thờ Notre-Dame de Paris. Trước đó, nạn nhân đã giải thích lý do quyên sinh : Phản đối Luật về hôn nhân "đồng tính" vừa được ban hành tại Pháp.

Vụ tự sát xẩy ra sau 16 giờ Paris (14g00 GMT), khi Nhà thờ Đức Bà có đông đảo du khách tham quan, khiến cảnh sát phải lập tức sơ tán khách du lịch, giáo dân và cho tạm đóng cửa nhà thờ. Tất cả các thánh lễ dự trù đều bị hủy bỏ cho đến 20 giờ.
Năm nay 78 tuổi, Dominique Venner là một nhà sử học và nhà viết văn, một người hoạt động trong phong trào cực hữu Pháp từ 50 năm nay. Trong thập niên 1960, ông Venner đã tham gia Tổ chức Quân đội Bí mật OAS, một phong trào dân tộc chủ nghĩa cực đoan, chống lại việc Pháp rút khỏi Algeri và nhiều lần âm mưu ám sát Tổng thống Pháp thời ấy là Charles de Gaulle.

Trong một bài viết hôm qua trên trang blog của mình trước khi tự sát, Dominique Venner đã khẳng định trở lại quyết tâm chống lại cái bị ông gọi là « luật bất nhân », cho phép hôn nhân giữa những người đồng giới tính. Đối với nhân vật này, phản đối bằng lời lẽ suông chưa đủ mà cần phải có « những cử chỉ mới, ngoạn mục và mang tính chất biểu tượng »

Các quốc gia thông qua luật hôn nhân đồng giới: Pháp (2013), New Zealand (2013), Uruguay (2013), Đan Mạch (2012), Argentina (2010), Bồ Đào Nha (2010), Iceland (2010), Thụy Điển (2009), Na Uy (2009), Nam phi (2006), Tây Ban Nha (2005), Canada, (2005), Bỉ (2003), Hà lan (2000).

"Kẻ nào làm cớ vấp phạm cho một trong những kẻ bé mọn có lòng tin Thầy, thà buộc thớt cối xay vào cổ người ấy mà xô xuống biển thì hơn." (Mc 9,42)