Chủ Nhật, 8 tháng 4, 2012

Ánh sáng phục sinh

"Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết." (Ga 20,8-9)

Chúa sống lại khiến cho những kẻ tin vào Ngài không bao giờ tuyệt vọng. Luôn có một niềm hy vọng mạnh mẽ ngay những lúc tối tăm thê lương nhất:
- Dù chết vẫn vui vì biết mình sẽ được sống lại với Chúa hiển vinh.
- Dù đau đớn khốn khổ vẫn tràn trề niềm hy vọng và luôn có thể bình an vì biết rằng Chúa phục sinh đang ở với mình, yêu thương chăm sóc nâng đỡ mình, và đau khổ của mình góp phần vào công cuộc cứu độ của Đức Kitô.
- Dù mình chìm sâu trong tội lỗi, cảm thấy rất khó khăn để vươn lên, vẫn không thất vọng với bản thân. Chúa phục sinh vẫn hằng ban sức mạnh Thánh Thần đẩ tẩy rửa, tăng sức và thánh hóa... miễn là mình không bỏ cuộc.

Thứ Bảy, 7 tháng 4, 2012

Sự thật

Ông Philatô trở vào dinh, cho gọi Đức Giêsu và nói với Người: "Ông có phải là vua dân Do Thái không?" Đức Giêsu đáp: "Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về Tôi?" Ông Philatô trả lời: "Tôi là người Do Thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm gì?" Đức Giêsu trả lời: "Nước Tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước Tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của Tôi đã chiến đấu không để Tôi bị nộp cho người Do Thái. Nhưng thật ra Nước Tôi không thuộc chốn này." Ông Philatô liền hỏi: "Vậy ông là vua sao?" Đức Giêsu đáp: "Chính ngài nói rằng Tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng Tôi." Ông Philatô nói với Người: "Sự thật là gì?" (Ga 18,33-38)

Vương quốc của Thiên Chúa đi liền với sự thật. Khác với điều người ta hay nghĩ về việc trị quốc: chính trị đi liền với mọi thứ thủ đoạn và dối trá.
Philatô hỏi sự thật là gì? Câu hỏi cốt yếu và không dễ trả lời. Có một thời người ta lạc quan tin tưởng: Sự thật nằm trnog khoa học. Nhưng khoa học chỉ là một mảnh của sự thật chứ không phải là toàn thể sự thật vì nó là thành quả của tri thức con người. Mà con người thì giới hạn. Sự thật nằm nơi Thiên Chúa. Và Đức Giêsu đến để làm chứng cho sự thật này. Càng gần Thiên Chúa, con người càng gần sự thật. Và tin vào Đức Kitô là bí quyết tìm được sự thật.

Khi búp bê Barbie không có tóc
Nhà sản xuất Mattel đã quyết định cho ra mắt phiên bản búp bê Barbie “trọc đầu” dành riêng cho các bệnh nhi ung thư, giúp các em tự tin hơn vào bản thân mình.
Những người khởi xướng ý tưởng sản xuất búp bê Barbie không có tóc là Rebecca Sypin và Jane Bingham, hai bà mẹ có con bị rụng tóc trong quá trình điều trị ung thư. Họ đã phát động chiến dịch này trên mạng xã hội Facebook và nhận được hơn 150.000 lượt ủng hộ.
(http://tuoitre.vn/The-gioi/The-gioi-muon-mau/485481/Khi-bup-be-Barbie-khong-co-toc.html)

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Bóng đêm & gà gáy

Nhờ sự soi sáng của Thần Khí, tại Xêdarê Philipphê, Phêrô đã tuyên xưng Đức Giêsu là Đấng Kitô Con Thiên Chúa. Nhưng trong cuộc khổ nạn của Đức Giêsu, khi Chúa xác định Ngài chính là  Đấng Kitô Con Thiên Chúa, thì ở phòng bên cạnh, Phêrô lại chối Thầy. Phêrô không theo Thần Khí nữa, mà đã nói theo tính xác thịt. Sau đó giáp mặt Đức Giêsu, Phêrô nhận ra lỗi của mình, òa khóc nức nở. Lúc đó gà gáy, nghĩa là trời đã sáng. Phêrô đã qua khỏi bóng tối đời mình bằng sự ăn năn.
Ngược với Phêrô, khi Chúa nói: "Làm gì thì làm đi", Giuđa liền đi ra. Lúc đó trời đã tối. Giuđa đã đi vào bóng đêm. Bóng tối đã chiếm đoạt được Giuđa!

Một phần 3 trẻ em dưới 5 tuổi bị suy dinh dưỡng
Gần một phần ba trẻ em dưới 5 tuổi tại Việt Nam bị suy dinh dưỡng và còi cọc, trong khi mức độ béo phì của trẻ em ở vùng thành thị lại gia tăng.
Kết quả của một cuộc nghiên cứu được thực hiện bởi Viện Dinh dưỡng Quốc gia dựa vào số liệu năm 2009 và 2010.
Điều này có nghĩa là hơn 3 triệu trẻ em dưới 5 tuổi bị suy duy dưỡng.
Theo ông Nguyễn Việt Tiến, Thứ trưởng bộ Y tế, mức độ trẻ em bị suy di dưỡng cao không chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ mà còn ảnh hưởng đến sự phát triển của xã hội, kinh tế đất nước.
Được biết, miền núi, nơi tập trung các đồng bào dân tộc thiểu số là nơi có tỉ lệ nghèo đói rất cao.
(http://baodongthap.com.vn/newsdetails.aspx?newsid=21016)

Thứ Sáu, 06/04/2012, 10:03 (GMT+7)
Hai người Việt mua đứt thị trấn Mỹ
TTO - CNN đưa tin hai doanh nhân người Việt Nam đã bay sang Mỹ để tham dự đấu giá thị trấn Buford nhỏ nhất nước này hôm 5-4 và giành chiến thắng sau khi đặt giá 900.000 USD, cuộc đấu giá kết thúc sau 11 phút.
Ông Don Sammons - cư dân duy nhất của thị trấn Buford - tiết lộ những người thắng cuộc là người Việt Nam, đến từ TP.HCM và hiện vẫn có mặt ở Mỹ.
Thị trấn Buford thuộc Wyoming phía tây nước Mỹ, nằm trên độ cao 2.500m so với mực nước biển, dọc theo quốc lộ Interstate 80, từng là một tiền đồn quân sự bảo vệ công trình đường sắt xuyên lục địa và có đủ chỗ cho 2.000 cư dân, sau đó các cư dân này chuyển đi vì dịch vụ đường sắt bị đóng cửa, tiền đồn bị chuyển đi, đến khi chỉ còn một người duy nhất là ông Sammons.
(http://tuoitre.vn/The-gioi/485814/Hai-nguoi-Viet-mua-dut-thi-tran-My.html)

Thứ Năm, 5 tháng 4, 2012

Đánh thức

Đầu xuôi đuôi lọt, nếu sáng sớm thức dậy mà lòng tràn niềm vui thì ngày hôm đó xem ra sẽ rất tươi sáng. Nhưng nếu ngược lại, sáng sớm mở mắt ra mà lòng đã thấy bực bội phiền muộn cáu giận thì ngày đó sẽ có nguy cơ rất tăm tối.

Is 50,4 đã đặc biệt nói đến buổi sáng của Người tôi tớ Đức Giavê: "Sáng sáng Người đánh thức tôi, Người thức tỉnh tai tôi để tôi lắng tai nghe như người môn đệ." (Is 50,4) " Nếu sáng nào thức dậy tôi cũng cảm nhận được Chúa đánh thức tôi, thức tỉnh tai tôi để tôi lắng tai nghe như người môn đệ, thì thật tốt đẹp biết bao.

Nhưng Lời Chúa không phải bao giờ cũng dễ nghe.
Có lúc Lời Chúa ngọt ngào như tiếng sáo diều, như tiếng suối reo.
Ngược lại, cũng có lúc Lời Chúa như tiếng sét đánh ngang tai khiến Phêrô phải thét lên: "Làm sao có thể như thế được!" Phản ứng như thế là chuyện bình thường khi Lời Chúa phán không giống như ý mình muốn.
Tuy nhiên, Người tôi trung Giêsu của Đức Giavê không làm như thế: "Đức Chúa đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui. Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn, giơ má cho người ta giật râu. Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ."

Người tôi trung của Chúa đã làm gì đến nỗi phải bị hành hạ như thế?
"Đức Chúa đã cho tôi nói năng như người một người môn đệ để tôi biết lựa lời nâng đỡ những ai rã rời kiệt sức" và "Ta đã nắm tay ngươi, và đặt ngươi làm giao ước với dân, làm ánh sáng chiếu soi muôn nước" (Is 42,6). Người tôi trung Giêsu rất nhạy cảm và giàu lòng xót thương, luôn chạnh lòng thương để gần gũi những kẻ đoạn trường, luôn tìm cách chữa trị nâng đỡ ủi an nhân loại lầm than.
Nhưng Giêsu càng yêu thương, thì vòng vây của sự ác, của thế lực tăm tối lại càng xiết chặt lại chung quanh Ngài để giáng xuống Ngài những đòn sấm sét khủng khiếp man rợ. Đã có những lúc tăm tối phủ ngập tâm hồn Giêsu: "Lạy Cha xin cứu con khỏi giờ này..."

Dù giữa những tăm tối trong ngoài rùng rợn như thế, người tôi trung Giêsu vẫn kiên cường yêu thương đến cùng, kiên cường vượt qua tăm tối thương đau đến tận cùng, để đưa được nhân loại đến khung trời tràn ngập ánh sáng của ơn cứu độ.

Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Dửng dưng

“Chúng ta hãy quan tâm đến nhau, để khích lệ nhau sống bác ái và làm việc lành” (Dt 10,24)

Đừng tỏ ra như người xa lạ, dửng dưng về số phận anh chị em mình. Hãy chăm chú nhìn người khác, trước tiên là nhìn Chúa Giêsu, rồi quan tâm đến nhau.

Chúng ta phải nhận ra tha nhân thực sự là một cái tôi khác của mình, được Chúa rất mực yêu thương. Nếu chúng ta vun trồng cái nhìn này –xem tha nhân như anh chị em mình–, thì tình liên đới, sự công chính cũng như lòng khoan dung và thương xót sẽ tự nhiên trào dâng nơi tâm hồn chúng ta.

Trách nhiệm đối với tha nhân có nghĩa là muốn và làm điều thiện hảo cho họ, mong ước họ cũng sẵn sàng đón nhận điều thiện và những đòi hỏi của điều thiện.
Quan tâm đến người khác hàm ý muốn điều thiện hảo cho họ về mọi phương diện: thể lý, luân lý và tinh thần.
Quan tâm đến tha nhân có nghĩa là ý thức được những nhu cầu của họ. Kinh Thánh cảnh giác về mối nguy cơ con tim chúng ta có thể trở nên chai cứng vì một thứ “hôn mê tinh thần”, làm chúng ta tê liệt trước những đau khổ của tha nhân.

“Quan tâm đến nhau” cũng bao hàm việc quan tâm đến thiện ích thiêng liêng của nhau. Không được im lặng trước sự ác. Ở đây tôi nghĩ đến những Kitô hữu, vì nể nang người khác hay chỉ vì muốn yên thân, họ lại chiều theo não trạng phổ biến, thay vì phải cảnh giác anh chị em mình về những lối suy nghĩ và hành động trái ngược với sự thật và không theo con đường sự thiện. Nhưng nếu phải lên tiếng khiển trách, thì người Kitô hữu không hề bị thúc đẩy bởi tinh thần kết án hoặc tố cáo, mà luôn được tình yêu và lòng từ bi thôi thúc, phát xuất từ mối quan tâm thực sự đối với thiện ích của người khác. Chúng ta luôn cần đến ánh mắt nhìn yêu thương và sửa dạy, nhận biết và thấu hiểu, phân định và tha thứ (x. Lc 22,61), như Chúa đã và đang làm với mỗi người chúng ta.

“Để khích lệ nhau sống bác ái và làm việc lành”: cùng nhau tiến bước trên đường nên thánh. Các bậc thầy về tu đức nhắc nhớ chúng ta rằng trong đời sống đức tin ai không tiến sẽ thụt lùi.

Thứ Năm, 29 tháng 3, 2012

Lời hằng sống

"Nhưng Tôi biết Người và giữ Lời Người... Ai tuân giữ lời Tôi, thì sẽ không bao giờ phải chết." (Ga 8,55-52)

Một thương nhân giàu có có 4 bà vợ. Ông yêu người vợ thứ tư nhất, ông tự hào về người vợ thứ ba, ông tìm đến người vợ thứ hai như một người bạn tâm tình nhưng hầu như chẳng bao giờ chú ý đến người vợ thứ nhất…
Ông nâng niu chiều chuộng, coi người vợ thứ tư như một món đồ trang sức quý, luôn mua sắm cho bà ta những bộ đồ sang trọng đắt tiền.
Ông cũng rất yêu người vợ thứ ba. Ông tự hào về người vợ này và luôn muốn “khoe” vợ với bạn bè. Tuy nhiên, trong ông luôn thường trực nỗi lo sợ bà bỏ đi với người đàn ông khác.
Ông cũng yêu người vợ thứ hai. Ông coi bà như người bạn tâm tình, người giúp ông vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Bất cứ khi nào gặp khúc mắc, ông đều tìm đến bà.
Người vợ thứ nhất lại là người rất chân thành, chung thuỷ, luôn kề vai sát cánh bên ông lo toan chu đáo chuyện gia đình. Tuy nhiên, ông lại không yêu bà vợ thứ nhất. Mặc dù bà rất yêu ông, ông hầu như chẳng bao giờ chú ý đến bà.
Một ngày, ông ngã bệnh. Ông tự biết rằng mình sắp từ giã cõi trần. Ông nghĩ về cuộc sống giàu sang xa hoa và tự nhủ: “Hiện mình có 4 bà vợ. Nhưng khi mình chết, lại chỉ có một mình. Thật cô đơn làm sao!”.
Ông ta hỏi bà vợ thứ tư: “Tôi yêu mình nhất, luôn dành cho mình sự quan tâm đặc biệt và những điều tốt đẹp nhất. Tôi chẳng còn sống được bao lâu nữa, liệu khi tôi chết, mình có nguyện đi theo tôi không?”.
“Không đâu” – Bà vợ thứ tư đáp lại và bước đi.
Người vợ thứ ba vốn là niềm tự hào của ta, rồi cũng sẽ bước đi theo người khác, bỏ mặc ta mà thôi
Câu trả lời như một nhát dao cứa vào. Ông hỏi người vợ thứ ba: “Tôi yêu bà nhiều lắm, tôi sắp chết rồi, bà có nguyện theo tôi không?”.
“Không, cuộc sống vẫn đang đẹp mà. Sau khi ông chết, tôi sẽ tái hôn”. Trái tim ông run lên đau đớn.
Sau đó, ông hỏi người vợ thứ hai: “Bất cứ khi nào gặp vấn đề khó khăn rắc rối gì tôi cũng đều tìm đến bà. Bây giờ tôi xin bà hãy kề vai sát cánh cùng tôi lần cuối cùng. Khi tôi chết, bà có nguyện đi theo tôi không?”.
Bà vợ thứ hai trả lời: “Xin lỗi, lúc này tôi không thể giúp ông được. Nếu có, tôi chỉ đưa linh cữu ông ra mộ thôi”.
Người vợ thứ hai – người bạn tâm tình thân thiết thủy chung của ta cũng chỉ khóc khi ta chết, đưa ta ra đến mộ rồi quay đầu
Ông nghe câu trả lời mà như sét đánh ngang tai. Ông thực sự quá đau đớn vì người mà ông nghĩ có thể tin tưởng nhất cũng bỏ rơi ông. Bỗng có một giọng nói cất lên: “Tôi sẽ đi cùng ông, đi đến bất cứ nơi nào ông tới”. Ông dáo dác tìm kiếm chủ nhân của giọng nói và nhận ra đó chính là người vợ thứ nhất, người mà chẳng mấy khi ông để ý tới.
Trông bà gầy và xanh xao quá. Rưng rưng xúc động, ông nói: “Đáng lẽ ra trước đây tôi phải chăm sóc bà nhiều hơn nữa”. Chỉ có duy nhất người vợ cả, người thường bị ta bỏ mặc, lãng quên khi sống… là kiên quyết đi theo, yêu thương ta cả cuộc đời
Mỗi chúng ta ai cũng có 4 bà vợ.

Bà vợ thứ tư chính là thân thể của chúng ta. Cho dù ta có chăm chút, trau chuốt đến mấy, rồi nó cũng rời bỏ ta khi ta chết.

Còn bà vợ thứ ba? Đó chính là của cải, địa vị. Khi chúng ta chết, chúng sẵn sàng đi theo người khác.

Bà vợ thứ hai chính là gia đình và bạn bè. Cho dù có thân thiết đến mức độ nào, khi ta chết, họ cũng chỉ khóc đưa ta ra mộ mà thôi.

Bà vợ thứ nhất chính là tâm hồn ta, thường bị lãng quên khi ta chạy theo tiền tài, địa vị, danh vọng, của cải, nhưng nó sẽ theo ta suốt cuộc đời.
Tốt hơn hết là nuôi dưỡng tâm hồn ngay từ bây giờ, vì đó là “người” thân tín nhất bên ta. Đừng để phải hối hận vì đã lãng quên nó.

ĐỌC KINH THÁNH SUỐT 137 GIỜ

Một cuộc đọc Kinh Thánh liên tục dài suốt 137 giờ, từ sách Khởi Nguyên cho đến sách Khải Huyền đã diễn ra từ ngày 11 đến 17-03-07 tại thành phố Mantova, miền Bắc Italia.
1- Sáng kiến: “đọc Kinh Thánh không ngừng” này được khởi xướng tại Pháp và du nhập vào Italia. Tất cả đã có 1162 người đăng ký, trong đó có Tín đồ các Tôn giáo và những người vô tín ngưỡng.
2- Thi đọc Kinh Thánh: Cuộc thi kéo dài 7 ngày 7 đêm tại tòa nhà Rotonda di San Lorenzo ở trung tâm thành phố để nghe đọc và thăng tiến đối thoại giữa con người, tín ngưỡng, ý thức hệ và văn hóa. Toà nhà này đa được dùng làm nơi cử hành các buổi lễ Đại kết.
3- Kết quả đọc Kinh Thánh: Việc đọc Kinh Thánh này được thành công tại Lomoges hồi tháng 12-2005 và được 9 người bạn ở Mantova đưa vào Italia. Họ đã chuẩn bị cho cuộc thi này từ vài tháng qua. Mục đích của “đọc Kinh Thánh không ngừng” là ý tưởng liên kết mọi người trong việc lắng nghe một sứ điệp Hòa bình.
4- Bà Giuseppina Nosè: thuộc Nhóm Khởi xướng nói rằng: “Chúng ta sẽ đọc toàn bộ Kinh Thánh trong bản dịch liên hệ phái, trong ngôn ngữ thông dụng, không có phần chú giải, vì sự giải thích có thể gây chia rẽ. Cuộc thi được mở ra cho tất cả mọi người, cả những người không tin hoặc đang tìm kiếm.
5- Thời gian đọc Kính Thánh:Việc tính toán chính xác thời gian đọc Kinh Thánh, một bản văn dài như thế, thật không phải là điều dễ dàng. Trung bình mỗi người đọc từ 4 đến 12 phút. Theo dự kiến, buổi đọc Kinh Thánh đã bắt đầu lúc 19 giờ chiều ngày 11-03-07 và kết thúc lúc 12 giờ trưa ngày thứ bẩy 17-03-07.
Những người đọc đầu tiên là những người đại diện các Cộng đồng Tôn giáo, bắt đầu từ những người Do thái.
Câu Kinh Thánh làm thay đổi đời tôi: “Lời Chúa là đèn soi con bước, là Ánh Sáng chỉ đường con đi.” (Tv 119: 105)