Thứ Ba, 8 tháng 2, 2011

Hình ảnh Thiên Chúa

"Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình" (St 1,27). Nếu người ta không trông thấy hình ảnh của Chúa nơi tôi, thì có nghĩa là tôi đã đánh mất hình ảnh của chính mình, đánh mất hình ảnh của một con người đích thực. Tôi chỉ đích thực là con người, khi người ta thấy được hình ảnh của Thiên Chúa nơi tôi.

Mà Thiên Chúa được định nghĩa là tình yêu (IGa 4,8), nên tôi chỉ thực là người khi tôi biết sống yêu thương. Người ta chỉ thấy được hình ảnh của Chúa nơi tôi khi tôi biết quan tâm phục vụ tha nhân.

Bản chất Thiên Chúa cũng là truyền thông: Ba Ngôi Thiên Chúa truyền thông mọi sự cho nhau, và thông truyền tất cả cho loài người. Vì thế càng truyền thông, hình ảnh của Thiên Chúa càng rõ nét trong tôi. Khi truyền thông, Thiên Chúa không chỉ trao gửi một sứ điệp mà còn trao gửi trao tặng chính mình trong tình yêu. Truyền thông như thế phải là công việc của tình yêu. Truyền thông mà tạo ra chia rẽ, hoang mang, hận thù thì không phải là truyền thông, mà là huỷ hoại truyền thông.

"Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình", đây có thể là câu đầu tiên trong Kinh Thánh làm nền tảng cho mục vụ PR. Làm PR để công chúng có một hình ảnh đẹp về mình và cộng đoàn của mình. Hình ảnh đẹp đó chính là hình ảnh Thiên Chúa. Vì thế, làm mục vụ PR là làm cho người ta thấy hình ảnh Thiên Chúa nơi tôi.

Làm mục vụ PR chính là bổn phận của tôi, được nhắc đến ngay từ trang đầu của Kinh Thánh.

Thứ Hai, 7 tháng 2, 2011

Chạm đến

"Ít là được chạm đến tua áo choàng của Người; và bất cứ ai chạm đến, thì đều được khỏi." (Mc 6,56)

Chúa muốn mọi người chạm đến Chúa, và ngày nay, tôi có thể chạm vào Chúa bằng lời cầu nguyện của tôi.

Cầu nguyện là chạm đến Giêsu và trút mọi gánh nặng cuộc đời cho ngài: "Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng..." (Mt 11,28)

Cầu nguyện là chạm vào Giêsu, nên một với Ngài và qua Ngài, đưa cả thế giới lên cùng Chúa Cha... Cầu nguyện là nối kết mọi nỗ lực dằn vặt đớn đau của con người với trái tim Giêsu hiền lành và khiêm nhường... Cầu nguyện là mở ra một không gian nơi đó niềm vui thay cho nỗi buồn, thương xót thay cho cay đắng, tình yêu thay cho nỗi sợ, dịu hiền và chăm sóc thay cho ghen ghét và thờ ơ. Nhưng trên tất cả, cầu nguyện là phương thế chia sẻ sứ vụ của Chúa Giêsu, sứ vụ lôi kéo mọi người đi vào tình yêu thân mật với Chúa (The only necessary thing, p.36).

Trong cuộc sống hằng ngày, con muốn chạm vào nhiều thứ lắm. Có những thứ khiến con phải bỏng tay, và nhiều thứ khác khiến tay con tê cóng, nhưng con vẫn cứ thích thò tay vào. Xin cho con biết chạm vào Chúa nhiều hơn, liên lỉ hơn, bằng lời cầu nguyện thường xuyên hơn của con...

Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2011

Chúa hay Tôi?

"Khi làm việc lành phúc đức, anh em phải coi chừng, chớ phô trương cho thiên hạ thấy. Khi bố thí, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm" (Mt 5,1.3)

Câu Tin Mừng trên đây xem ra đi ngược với Lời Chúa hôm nay: "Ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm" (Mt 5,16). Để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, đấy chẳng phải là phô trương thanh thế hay sao?

Thực ra, Chúa luôn ở trong từng người. Như vậy nơi bản thân tôi có hai "nhân vật": Tôi và Chúa. Thánh Augustinô nói: Khi ở trong tôi, Chúa còn là Tôi hơn cả chính tôi nữa. Ngài là phần tốt đẹp nhất của tôi, cần được toả sáng, cần phải được chiếu giãi ra, cần phải được đưa lên cao cho mọi người trông thấy qua những việc làm phúc đức của tôi. Còn cái Tôi ích kỷ kiêu ngạo trong tôi, thì không được lợi dụng các việc lành để phô trương nó ra. "Ngài cần phải lớn lên, còn Tôi cần phải nhỏ đi."

Công việc của Mục vụ PR là làm cho hình ảnh của Chúa mỗi ngày một rõ hơn, một sáng hơn nơi bản thân của tôi, nơi cộng đoàn của tôi. Tôi cần lên kế hoạch và dùng mọi phương tiện truyền thông để thực hiện điều này. Và tôi phải luôn tự hỏi: ai đang sáng lên, Chúa hay Tôi? Thường thì tôi hay làm cho Tôi sáng lên, và Chúa thì người ta chẳng thấy đâu cả! Điều này thực tai hại, nhưng đáng buồn là nó vẫn cứ luôn xẩy ra!

"Để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời". Vâng, "mà tôn vinh Cha của anh em", đấy là mục tiêu...

Thứ Bảy, 5 tháng 2, 2011

Khai bút

Muốn khai bút từ ngày mồng một tết, nhưng máy vi tính ở nhà bị hư. Hôm nay trở về Trung Tâm mới có computer và mạng để lên blog. Cũng nhờ vậy mà hai ngày Xuân có nhiều giờ hơn để "tám" (hàn huyên) với người này người kia!

Bây giờ ngồi khai bút đầu Xuân, tôi muốn suy nghĩ về những hình ảnh mà Lời Chúa của ba ngày tết mong tạo ra trong tôi, trong cộng đoàn của tôi.

Ngày mồng một, Lời Chúa nhắn nhủ tôi hãy hãy tươi như hoa và bay bổng như cánh chim. Tôi lại thích ngắm Chúa và thấy Chúa là hoa đẹp của đời tôi, là tiếng chim líu lo cho đời vui. Và tôi cần làm cho người khác trông thấy Chúa như cánh hoa đẹp, nghe được Chúa như tiếng chim líu lo qua cách ăn ở và cách ứng xử vui tươi và bình an của tôi.

Ngày mồng hai, cùng với Lời Chúa, tôi thấy thương mẹ nhớ ba nhiều hơn. Nhớ bao nhiêu kỷ niệm thời thơ ấu với bà ngoại nơi này, và với ông bà nội ở một nơi xa tít tắp. Tôi cũng thích ngắm Chúa như người cha vô cùng thân thương. Nhưng tôi phải làm thế nào để cho người ta thấy được tấm lòng của Cha trên trời nơi bản thân của tôi và nơi cộng đoàn của tôi?

Ngày mồng ba thánh hoá công ăn việc làm. Một gia đình doanh nhân nhờ tôi cầu nguyện cho công việc làm ăn của họ trong năm mới. Tôi đưa công việc của họ và của bao nhiêu người khác vào lòng tôi. Xin Chúa đang ở trong lòng tôi đụng chạm và chúc lành cho mọi công việc và mọi lo toan của chúng sinh. Chúa cũng từng là một người lao động với cưa bào đục chạm. Chúa tuyên bố ngài luôn làm việc như Cha Ngài vẫn hằng làm việc không ngừng. Với tất cả tình thương, Chúa Cha không ngừng sáng tạo để vũ trụ này luôn hiện hữu và triển nở. Ngài không ngừng sáng tạo nơi tôi. Vậy con phải làm việc thế nào để người khác có thể trông thấy được Chúa đang sáng tạo với trọn vẹn tình thương của Ngài trong mọi việc làm của con, lạy Chúa?

Thứ Tư, 2 tháng 2, 2011

Cuối năm Cọp

Hôm nay, ngày cuối của năm Cọp, cũng là ngày Lễ Nến, Lễ của ánh sáng. Chúa Giêsu, tuy mới có vài ngày tuổi, cũng là Vua Ánh Sáng, đã đến thăm Dân Ngài tại Giêrusalem.
Lúc đó, chỉ có hai người già nhận ra Vua Vinh Quang, vì lòng họ luôn mong chờ khát khao Đấng Cứu Thế.

Chỉ còn mấy giờ nữa là đã bước qua năm mới Tân Mão 2011. Chúa muốn năm mới của con luôn tươi sáng, luôn tràn ngập ánh sáng của Chúa. Nên từng ngày, Chúa - Vua Ánh Sáng - luôn đến thăm con.

Xin cho lòng con luôn khát khao hướng về Chúa như ông già Simêon và bà Anna. Để con luôn đón nhận được Chúa là Ánh Sáng. Và để ánh sáng của Chúa chiếu toả ra trong từng ánh mắt nụ cười, từng lời nói, cử chỉ và hành vi của con.

Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

Cấm và không cấm

Sau khi cho con gái ông Giairô sống lại, Đức Giêsu nghiêm cấm những người chứng kiến phép lạ này không được để một ai biết việc ấy... Tại sao Chúa lại cấm như thế, trong khi (trong bài Tin Mừng hôm qua) Chúa lại ra lệnh cho người được Ngài trừ quỷ "thuật lại cho họ biết mọi điều Chúa đã làm cho anh."?